Tô Từ vốn dĩ là cậu chủ nhỏ của Tô gia, nhưng từ khi cha mẹ qua đời, cậu chỉ còn là một kẻ dư thừa trong mắt người thân. Họ hàng xa thì lạnh nhạt, người thân cận thì hờ hững, ngay cả những người giúp việc trước kia kính trọng cậu giờ cũng coi cậu như không khí.
Trong biệt thự xa hoa của Tô gia, cậu không khác gì một bóng ma. Bữa ăn bị cắt xén, phòng ở bị dời sang một góc khuất ít ai qua lại, quần áo mới không có mà chỉ toàn đồ cũ bị vứt lại từ người khác. Cậu vẫn luôn nghĩ chỉ cần nhẫn nhịn, chịu đựng thì ít ra vẫn có một chỗ để nương thân. Nhưng mọi thứ không như cậu nghĩ.
Tô Hạo, anh họ của cậu, người luôn coi cậu như gai trong mắt, không ngừng gây khó dễ. Không chỉ lấy sạch số tiền còn sót lại của cậu, hắn còn gián tiếp khiến người trong nhà ghét bỏ cậu hơn. Từ việc bịa đặt rằng cậu lười biếng, không biết điều, đến việc đổ lỗi cho cậu làm hỏng đồ đạc, tất cả đều nhằm mục đích duy nhất – đuổi cậu ra khỏi nhà.
“Người như mày không đáng sống ở đây.”
Một buổi chiều mưa tầm tã, Tô Từ bị ném ra khỏi biệt thự Tô gia cùng với một cái ba lô rách nát. Trong đó chỉ có vài bộ quần áo cũ kỹ, một chiếc điện thoại di động sắp hết pin và vài đồng tiền lẻ mà cậu lén giấu đi được. Bụng đói cồn cào, quần áo ướt sũng, cậu đứng trước cổng lớn mà không biết nên đi đâu về đâu.
Không ai thèm liếc nhìn cậu, không ai buồn bận tâm xem cậu sống chết thế nào. Những người từng gọi cậu là "cậu chủ nhỏ" giờ lại vui vẻ bàn tán, chế giễu sau lưng.
“Mày còn đứng đó làm gì? Cút đi!” Một giọng nói lạnh lùng vang lên từ phía sau.
Tô Từ giật mình, quay đầu lại liền thấy ánh mắt chán ghét của Tô Hạo. Không còn lựa chọn nào khác, cậu lủi thủi kéo lê ba lô rời đi, bước chân nặng trĩu vì tủi thân.
Cậu chỉ mới mười tám tuổi, còn chưa tốt nghiệp, không có nơi nào để đi, không có ai để nương tựa.
Đêm đó, cậu ngồi thu mình dưới một mái hiên, ôm chặt ba lô trong lòng. Bụng đói meo nhưng không có tiền mua thức ăn. Cậu từng nghĩ nếu xin việc, có lẽ sẽ đủ sống qua ngày. Nhưng một kẻ không có kinh nghiệm gì như cậu liệu có tìm được chỗ nào chịu thuê hay không?
Bỗng dưng, một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng. Cậu cảm giác có ai đó đang nhìn chằm chằm vào mình.
Một người đàn ông lạ mặt đứng ở góc đường, ánh mắt đầy hứng thú.
Không lẽ... cậu vừa lọt vào tầm ngắm của một kẻ xấu?!