Sau Khi Pháo Hôi OOC Nhân Vật Chính Cũng Bị Phá Hỏng Thiết Lập Rồi

Chương 5: Cuộc gặp gỡ đáng sợ

Tô Từ nuốt nước bọt, tim đập mạnh. Cậu cố gắng lờ đi ánh mắt của người đàn ông kia, siết chặt ba lô rồi cúi đầu đứng dậy định rời đi. Nhưng khi cậu vừa bước được vài bước, một giọng nói trầm thấp vang lên phía sau:

“Này, nhóc con, đi đâu vội vậy?”

Tô Từ giật bắn mình. Cậu tăng tốc, nhưng chưa kịp chạy được mấy bước, một bàn tay đã vươn ra kéo cậu lại. Cả người cậu bị giữ chặt, hoảng loạn ngẩng đầu lên.

Người đàn ông này khoảng hơn ba mươi tuổi, ăn mặc có vẻ sang trọng nhưng ánh mắt lại không giấu nổi sự nguy hiểm.

“Nhìn mày có vẻ đang gặp khó khăn nhỉ?” Hắn ta cười cười. “Có muốn kiếm chút tiền không?”

Lời nói đầy ẩn ý khiến sống lưng Tô Từ lạnh toát. Cậu lắc đầu quầy quậy, cố gắng thoát ra nhưng sức cậu quá yếu.

“Thả... thả tôi ra!”

“Đừng sợ, chỉ là một cuộc giao dịch đơn giản thôi mà.” Hắn ta càng siết chặt cánh tay cậu, kéo cậu lại gần hơn.

Tô Từ hoảng sợ đến mức suýt khóc. Nhưng ngay lúc đó—

BỘP!

Một lực mạnh đập thẳng vào mặt người đàn ông kia, khiến hắn lảo đảo lùi lại.

“Biến.” Một giọng nói lạnh lùng vang lên.

Tô Từ sững sờ. Trước mặt cậu là một chàng trai cao lớn, khoác một chiếc áo khoác đen, mái tóc hơi rối và đôi mắt tối tăm đầy nguy hiểm.

Chàng trai đó quay sang nhìn cậu, ánh mắt sắc bén như nhìn thấu mọi thứ.

“Cậu là ai?”

Tô Từ mở miệng, nhưng chưa kịp nói gì, chàng trai kia đã lạnh nhạt nói tiếp:

“Đi theo tôi, nếu không muốn bị bắt cóc.”

Tô Từ: “???”

Mình... có nên tin người này không?!

Tô Từ do dự đứng yên tại chỗ. Dù người đàn ông vừa rồi có ý đồ xấu rõ ràng, nhưng đi theo một người lạ khác liệu có an toàn hơn không?

Nhưng cậu không có nhiều thời gian để suy nghĩ. Người đàn ông bị đánh trúng mặt kia đứng dậy, vẻ mặt vặn vẹo vì tức giận. Hắn ta lườm chàng trai vừa cứu cậu rồi nghiến răng: “Mày dám xen vào chuyện của tao?!”

“Cút.” Chàng trai lạnh nhạt đáp, hoàn toàn không để hắn vào mắt.

Dường như nhận ra mình không có cửa đối đầu, người đàn ông kia chỉ phun một câu đầy căm tức rồi quay người bỏ đi. Nhưng trước khi rời đi, hắn còn liếc Tô Từ một cái, ánh mắt đầy đe dọa, khiến cậu không khỏi rùng mình.

“Không đi sao?” Chàng trai nhìn cậu.

Tô Từ nuốt nước bọt, rồi cắn môi gật đầu. Cậu chẳng còn lựa chọn nào khác.

Chàng trai đi trước, không quay đầu lại, nhưng Tô Từ có thể cảm nhận được sự uy nghiêm từ từng bước chân của người đó. Cậu vội vàng chạy theo sau.