“Chị cả, chúng ta gọi cái này là ngăn chặn tổn hại kịp thời.” Cố Tư Tình ngồi xổm bên cạnh Cố Nhất Mẫn nói.
Cố Nhất Mẫn lần đầu tiên nghe nói ngăn chặn tổn hại, liền hỏi: “Có ý gì?”
“Chính là…” Cố Tư Tình sắp xếp lại câu từ, “Ví dụ như khoai lang đỏ trong hầm nhà chúng ta, có một củ khoai lang hư, có phải là chúng ta nên vứt nó ra ngoài đúng không? Nếu không vứt, nói không chừng toàn bộ khoai lang trong hầm đều bị nó làm cho hỏng hết. Cả nhà Đặng Chí Minh chính là củ khoai lang đỏ bị hư đó, hiện tại vứt đi, là vì để cuộc sống sau này càng tốt lên.”
Cố Nhất Mẫn nghe xong lời cô nói liền phụt cười, “Em học từ đâu vậy?”
Cố Tư Tình cười hắc hắc, “Xem trên báo chí, có phải em rất thông minh không?”
Tâm trạng Cố Nhất Mẫn tốt hơn rất nhiều, cô ấy nhìn Cố Tư Tình cười, “Bé tư nhà của chúng ta thông minh nhất, về sau nhất định có thể thi đậu đại học.”
Cố Tư Tình ở trong lòng thở dài, lại là những lời này. Kiếp trước, cô thường nghe nhiều nhất chính là:
Bé tư con nhất định phải học tập thật tốt để thi đậu đại học.
Bé tư, nhà chúng ta trông cậy vào con để có một sinh viên đại học.
Bé tư, tiền để con vào đại học đều đã chuẩn bị xong.
…
Cho nên sau khi cô học trung học, mục tiêu duy nhất chính là thi đại học.
Kiếp trước cô có hai mục tiêu để phấn đấu, thi đại học và nỗ lực xứng đôi với Đổng Kiến An. Nhưng hai mục tiêu này….
Haizz, thôi không nghĩ nữa!
Cầu lông gà đã làm xong một cái, Cố Nhất Mẫn lại bắt đầu làm cái thứ hai, cô ấy muốn Tam Tĩnh và Tư Tình mỗi người một cái.
Cố Tư Tình cầm quả cầu đá vài cái, bay rất cao, tay nghề thủ công của chị cả trước sau như một, đều rất tốt.
Gà đã làm xong, Vương Nguyệt Cúc đăt ở phòng bếp chờ trước giờ cơm chiều rồi hầm. Cố Tư Tình nhớ tới kiếp trước thường xuyên ăn một món - gà hầm nấm, liền kéo Cố Tam Tĩnh đi vào trong rừng cây nhỏ ở đầu thôn Đông hái nấm.
Trong rừng, có nấm có thể ăn, có nấm không thể ăn. Có loại dù giống nhau nhưng không thể ăn, có độc. Nhưng các loại nấm đùi gà giống nhau, có thể ăn, hơn nữa hương vị rất ngon.
Trẻ em nông thôn ngày thường không được ăn ngon, nấm dại cũng xem như là để cải thiện đồ ăn, cho nên đều biết loại nào có độc, loại nào không có độc, Người lớn đều dạy qua.
Hai chị em ở rừng cây nhỏ tìm hơn một giờ mới chỉ tìm được tám cái nấm đùi gà. Không còn cách nào, hai cô gái đã đi tìm không ngừng nghỉ rồi.
Chỉ là tám cái nấm đùi gà cũng có thể làm đồ ăn ngon.
Món chính là gà hầm, Vương Nguyệt Cúc sẽ không để Cố Tư Tình và Cố Tam Tĩnh nấu, buổi chiều bà từ trong ruộng trở về sớm hơn một chút, để Cố Tam Tĩnh và Cố Tư Tình nhóm lửa, còn bà thì hầm gà.
Gà hầm được một chốc thì mùi hương bay ra, Trương Xuân Đào ở sân đối diện cũng ngửi thấy mùi hương, nước miếng muốn chảy ra. Bà ta vẫn luôn chú ý sân nhà Cố Tư Tình, chờ bọn họ mang thịt gà cho Ngô Đại Ni.
Gà hầm xong, Cố Kiến Quốc, Cố Nhất Mẫn và Cố Nhị Tuệ đã quay trở về. Vương Nguyệt Cúc múc ra một chén canh gà, đưa cho Cố Tư Tình và Cố Tam Tĩnh đi đưa cho Ngô Đại Ni.
Trong chén có một cái đùi gà và mấy miếng thịt gà. Vốn dĩ gà không phải to, cả nhà bảy tám người ăn, một người chỉ có thể ăn được vài miếng thịt.
“Bé tư, chúng ta mỗi người ăn một miếng đi.” Ra sân, Cố Tam Tĩnh nhỏ giọng nói với Cố Tư Tình.
Cố Tư Tình nhìn mấy miếng thịt trong chén, cầm một miếng nhét vào miệng Cố Tam Tĩnh, “Ăn xong lau miệng.”
Quai hàm Cố Tam Tĩnh phồng lên nhanh chóng nhai, giống như con chuột hamster ăn vụng, nhìn khờ khạo đáng yêu.
“Bé tư, em không ăn sao?” Cố Tam Tĩnh thấy Cố Tư Tình không ăn, nhỏ giọng hỏi.
“Thím hai đang nhìn.” Cố Tư Tình nói sang chuyện khác, chỉ có mấy miếng thịt, hai cô nếu mỗi người ăn một miếng, sẽ không còn thừa lại bao nhiêu.
Cố Tam Tĩnh rốt cuộc chỉ là đứa trẻ chín tuổi, sự chú ý liền lập tức chuyển qua Trương Xuân Đào, cô ấy lại nhỏ giọng nói: “Lát nữa chắc chắn thím hai sẽ ăn”
“Vậy cũng không liên quan gì đến chúng ta.” Giọng Cố Tư Tình có hơi mịa mai, dù nhà bọn họ có cho thứ gì tốt, thì bà lão luôn nghĩ đến hai đứa con trai nhà chú hai trước.
Đến sân nhà Ngô Đại Ni, hai chị em cầm chén đưa cho bà, Ngô Đại Ni sang qua chén của mình, trả lại chén cho chị em các cô, không cười, không nói một lời.
Cũng không biết các cô lại đắc tội gì với bà nội.
Cố Tư Tình lười để ý đến sắc mặt, cầm lại chén kéo Cố Tam Tĩnh về nhà. Vừa đến nhà, chỉ một lát sau liền nghe sân đối diện truyền đến tiếng ồn ào. Là Ngô Đại Ni đang oán trách Trương Xuân Đào có đồ ăn ngon chỉ biết ăn một mình, không giữ lại cho cháu trai.
Nhà bọn họ làm như không nghe được, ngồi ăn gà hầm nấm nóng hầm hập. Tuy rằng một người chỉ ăn được mấy miếng thịt. nhưng canh uống rất ngon.
Ăn cơm xong, người rửa chén, người quét sân, bận bịu xong rồi đang muốn đi nghỉ ngơi, Đặng Chí Minh lại tới.
Không chỉ có Đặng Chí Minh tới, mà còn có ba hắn Đặng Nhị Trụ và mẹ hắn Triệu Phượng Lan.