Trở Lại Thập Niên 80: Dẫn Dắt Cả Nhà Làm Giàu

Chương 15: Không phải người tốt

"Cô hai, cô nói xem giờ con nên làm gì đây?” Trương Song Bình cảm thấy mình cuối cùng cũng đã tìm được đồng bọn rồi.

Trương Xuân Đào lấy mũ trên đầu xuống ném sang một bên, còn chưa tới mùa đông mà đội mũ, đầu bị nóng chết mất.

“Như vậy đi, con tìm cách gặp ba mẹ Đặng Chí Minh, nói chuyện con và Đặng Chí Minh quen nhau.” Trương Xuân Đào lại bĩu môi cười một cái, “Cô sẽ lan truyền chuyện Cố Nhất Mẫn không thể sinh được con trai ra, cô không tin nhà họ Đặng còn đồng ý mối hôn nhân này.”

Cả người Trương Song Bình đều thả lỏng, Cát Phượng Liên giữ chặt tay Trương Xuân Đào nói: “Tôi còn có một sấp vải dệt, ngày mai tôi sẽ may cho cô một bộ quần áo nhé.”

Bà hiểu rất rõ cô em chồng này rất chiếm lời, chỉ là lần này bà ta giúp được một chuyện lớn như vậy, tuy thấy đau lòng khi phải cho miếng vải, nhưng so với hôn nhân của con gái không tính là gì.

Cố Tư Tình không biết Trương Xuân Đào có mưu đồ bí mật gì, nếu như biết chắc chắn cô sẽ vỗ tay nhiệt liệt hoan nghênh, Đặng Chí Minh là người giả dối như vậy, ai thích thì lấy đi.

Bây giờ cô đang nghĩ, ngày mai làm sao trốn lên trấn trên để theo dõi Đặng Chí Minh đây, cô cầm một trái bắp, vừa lột vỏ vừa vu vơ hỏi Cố Kiến Quốc, “Ba, ngày mai chúng ta làm gì vậy ạ?

Cố Kiến Quốc cho rằng con gái muốn hỗ trợ làm việc, liền cười nói: “Ngày mai đi cạo hạt bắp, việc này con làm không được đâu, ở nhà làm bài tập đi.”

Cạo hạt bắp phải dùng lưỡi hái cắt bắp xuống, sau đó mới dùng máy cạo, việc này hẳn là ba mẹ, chị cả, chị hai đều phải đi ra ruộng làm, Tam Tĩnh chắc cũng theo xuống ruộng chơi, đến lúc đó, trong nhà chỉ còn lại cô, chắc chắn sẽ có cơ hội trốn lên trấn trên.

Nghĩ đến đây, cô nhếch miệng cười thì bị Cố Nhị Tuệ bên cạnh nhìn thấy, cô ấy cảm thấy con nhóc này đang mưu đồ chuyện gì đó.

Buổi tối cô ấy kéo Cố Tư Tình vào ổ chăn của mình, dùng âm lượng chỉ có hai người nghe được hỏi cô: "Bé tư này, có phải em đang mưu mô chuyện gì không? Nói cho chị đi, không chừng chị có thể giúp em.”

Cố Tư Tình bị cô ấy ôm vào trong ngực, đôi cup C kia đang dán chặt vào cô, mềm như bông, Cố Tư Tình lại thở dài nhớ đến cup B của mình kiếp trước.

“Em có chuyện gì được chứ? Chỉ là...” Cố Tư Tình cảm thấy có thể để lộ ít tin tức trước, chị hai thông minh, nói không chừng còn cho ý kiến hay? Liền nói tiếp: “Em cảm thấy Đặng Chí Minh không phải người tốt, chị nhìn xem hắn ta và Trương Song Bình mắt đi mày lại, nói không chừng còn có chuyện gì đấy.”

“Em cũng vì chuyện này mà gây khó cho hắn ta à?" Cố Nhị Tuệ hỏi.

Cố Tư Tình hừ một tiếng, “Dù sao em cảm thấy Đặng Chí Minh không phải là người tốt, hơn nữa Chị cả gả cho hắn ta sẽ không yên ổn. Chị nghĩ đi, hắn ta đi làm ở trạm lương thực, chuyện đào đất còn chưa làm bao giờ, về sau Chị cả kết hôn với hắn ta, những việc đó ai làm đây? Còn không phải chị cả gánh hết à.”

Cố Nhị Tuệ im lặng chốc lát, ấn đầu cô nói một chút: “Con nít con nôi quản chuyện này làm gì, nhiệm vụ của em là phải chuyên tâm học tập để thi đại học.” Cả nhà bọn họ nhịn cơn tức để cố gắng khiến trong nhà có một sinh viên.

Cố Tư Tình không ngờ mình bị “vứt bỏ” như vậy, hừ một tiếng lại chui vào ổ chăn của chị cả, nhưng cô biết chắc chắn chị hai đã nghe lọt được lời cô nói.

Cố Nhị Tuệ đúng là nghe lọt lời nói của Cố Tư Tình, thật ra lúc đầu cô ấy đã cảm thấy Đặng Chí Minh không xứng ròi, bên ngoài nhìn Đặng Chí Minh là một đối tượng không tệ, hơn nữa nếu chị cả gả cho hắn ta cũng xem như là gả cao, nhưng gả cao có thể có hạnh phúc hay không?

Mấy thứ kia đều là ngoài mặt mà thôi, kết hôn chính là sống cùng nhau, quan tâm người ngoài nghĩ gì làm gì?

Đặng Chí Minh có công việc, mỗi ngày đều ăn mặc sạch sẽ đi làm, vậy ai sẽ là người làm việc nặng việc bẩn? Còn không phải là vợ hắn ta làm ư.

Cô ấy thấy gả cho Đặng Chí Minh còn không bằng gả cho người thành thật, như ba cô ấy vậy, biết thương vợ, lại còn siêng năng.

Nhà bọn họ làm nông, tuy có cô ấy, chị cả và mẹ phụ đỡ, nhưng ba cô ấy luôn làm việc nặng nhất, không cho các cô chạm vào. Hơn nữa, chỉ cần là đàn ông chịu khó chịu làm trồng trọt thì nhất định sẽ không kém hơn Đặng Chí Minh.

Chỉ là, cô ấy là em gái cũng không tiện nói đến hôn nhân của chị cả.

Đêm đó, Cố Nhị Tuệ ngủ không ngon, vẫn luôn nghĩ đến hôn sự của Cố Nhất Mẫn.

Ngày hôm sau lúc làm việc trên ruộng, cô ấy đi đến bên cạnh Vương Nguyệt Cúc nói: “Lúc nãy con thấy người yêu của Lý Tú Cầm đến nhà cô ấy làm việc, sức cũng rất khỏe, một túi bắp lớn như vậy mà chỉ xách bằng một tay, nhìn lại Đặng Chí Minh xem, hắn ta chỉ đào hầm thôi mà như chịu thiệt lớn lắm vậy.”

Vương Nguyệt Cúc nghe xong thì có hơi sửng sốt, sau đó nói: “Đừng nói bậy.”

Cố Nhị Tuệ nhún vai, tiếp tục làm việc.