Chương 35: Nguyên nhân tử vong
Tần Diệc nhanh chóng lui về phía sau, tựa lưng sát vào tường.
Cô tận mắt nhìn thấy bụng của Doãn Trạch phồng to lên, nó còn nhích tới nhích lui, cuối cùng dừng ở gần rốn anh ta.
Sau đó, nó bắt đầu đẩy lên trên.
Da đầu Tần Diệc tê rần rần, lập tức nghĩ rằng đây chính là con quái vật kia!
Cô lặng lẽ đi đến một bên, cúi người nhặt một chiếc chậu nhựa nhỏ trên mặt đất lên, tiến lại gần thi thể Doãn Trạch.
Cùng lúc đó, khu vực kia đã phồng lên thành một đường dài, bị cản lại bởi lớp da thịt mỏng manh ở bụng, cảnh tượng này trông rất quái dị.
Một tiếng động khó miêu tả được vang lên, Tần Diệc trơ mắt nhìn cái bụng nứt toát ra.
Khoảnh khắc tiếp theo, một cái đầu đen xuất hiện.
Tần Diệc chưa kịp nhìn xem đó là cái gì, lập tức cầm chiếc chậu chụp lại!
Cùng lúc đó, thứ kia phát ra một tiếng hét chói tai.
Âm thanh đó giống như tiếng chuột kêu chít chít, nhưng sắc hơn, nghe chói tai tựa tiếng móng tay cào lên bảng đen.
Nó từ bên dưới đâm mạnh vào chiếc chậu, tuy rằng kích thước nhỏ nhưng lực đập lại rất lớn, hai tay Tần Diệc đè chặt chậu, đột ngột kéo nó sang một bên.
Vì vậy toàn bộ cơ thể con quái vật bị kéo ra khỏi bụng Doãn Trạch.
Mùi máu tươi và mùi hôi tanh của nội tạng ập vào trước mặt, thậm chí có thứ gì đó mềm mại bị kéo văng vào bên mặt Tần Diệc, cô không có thời gian quan tâm, lập tức dùng chân đạp về phía con quái vật!
Nhưng động tác của quái vật này nhanh đến nỗi cô chỉ cảm thấy đế giày của mình trượt qua lưng nó.
Bóng đen nhanh chóng bơi trên mặt đất và thoát khỏi phạm vi tấn công của Tần Diệc chỉ trong vài giây.
Đến lúc này, Tần Diệc mới đại khái nhìn ra được nó trông như thế nào.
Nó trông giống như một con đỉa lớn, thân hình đen bóng, dài khoảng hơn hai mươi centimet, thoạt nhìn có lẻ là loài động vật thân mềm không có xương sống.
Nhưng nó hoàn toàn khác với con đỉa, tốc độ di chuyển và vẻ ngoài của nó nhanh nhẹn còn hơn cả rắn.
Điều quan trọng nhất là nó có một cái miệng đầy răng nanh.
Tần Diệc còn chưa kịp nhìn kỹ thì con quái vật đã đột ngột nhảy lên và bắn về phía cô!
Cái thứ này, lại còn có thể nhảy cao như vậy?!
Quái vật trong thế giới này đột biến thật quá đáng!
Tần Diệc suýt chút nữa không kịp phản ứng, khi răng nanh của quái vật sắp chạm vào cổ cô mới nghiêng người né qua.
Quái vật theo quán tính bay trượt đi, vừa rơi xuống đất cũng không dừng lại chút lại, tiếp tục quay người nhào tới!
Tốc độ này thật sự quá nhanh, cho dù Tần Diệc đã chuẩn bị sẵn sàng, nhưng ở khoảng cách như vậy cũng rất khó tránh khỏi.
Tần Diệc chỉ kịp tránh sang một bước, quái vật đã tới ngay bên cạnh!
Dường như là nó muốn tấn công vào cổ cô, nhưng do Tần Diệc né tránh nên đã cắn trúng vào cánh tay trái.
Cơn đau thấu xương lập tức lan khắp toàn thân, Tần Diệc lập tức toát mồ hôi lạnh.
Không chút nghi ngờ gì nếu con quái vật tiếp tục dùng sức thêm nữa, cánh tay của cô sẽ bị cắn đứt!
Kết cấu miệng của nó rất kỳ lạ, bề rộng cũng chỉ một tấc thôi, nhưng lại cắn rất sâu, cắn một cái, gần như nửa vòng cánh tay Tần Diệc.
Nó không có ý định buông ra chút nào, thậm chí còn tiếp tục tăng lực.
Trên trán Tần Diệc nhanh chóng toát mồ hôi, cô đau đến mức đứng không vững, may mà ý thức của cô tạm thời tỉnh táo, dùng hết sức lực rút con dao róc xương ra, đâm thẳng một nhát vào đầu con quái vật!