Tận Thế Luân Hồi

Chương 30: Màn chơi thứ Nhất

Chương 30: Người cá bao vây

Tần Diệc và Hồ Lai nhìn nhau, nhanh chóng lao tới căn phòng anh ta đang ngủ, Hồ Lai giơ chân đá tung cửa phòng ra.

Một con Người cá cao hai mét đứng ở trước giường, dùng hai tay có màng bóp cổ Doãn Trạch, đưa đầu anh ta đầu hắn về phía miệng của nó.

Cái miệng to mở ngoác ra đến tận mang tai, có hai hàng răng sắc nhọn như răng cưa. Nếu bị cắn một cái, không chết cũng mất nửa cái mạng!

Hồ Lai hét lên một tiếng lao về phía trước, theo sát phía sau là Tần Diệc, khi Hồ Lai dùng dao đâm vào ngực Người cá, cô liền đâm con dao trong tay vào cánh tay nó.

Nhưng phản ứng của Người cá cũng không chậm, gần như ngay lập tức buông Doãn Trạch ra và lao tới, không những tránh được đòn tấn công của Tần Diệc mà còn suýt đánh trúng cô. Nhưng Hồ Lai lại không tránh khỏi, con dao đâm ra không thu lại kịp đâm vào cánh tay Người cá, đồng thời cánh tay nó cũng vung tới đánh mạnh vào mặt anh ta!

Hồ Lai cảm thấy hoa mắt, giống như bị một viên gạch đập vào.

Anh nhanh chóng lui về phía sau, Tần Diệc lại chọn ngồi xổm xuống, đôi tay nắm chặt dao, hét lớn một tiếng, đâm con dao sắc bén vào chân trái của Người cá!

Người cá hét lên thảm thiết, còn chưa chờ Tần Diệc và những người khác kịp phản ứng, đã nhận ra những âm thanh bên ngoài ngày càng gần.

Thậm chí, còn nhìn thấy một bàn tay có màng cá thăm dò từ ngoài cửa sổ, chuẩn bị từ bên ngoài đi vào!

“Chết tiệt, đi thôi!”

Hồ Lai kéo Tần Diệc, xoay người chạy ra ngoài.

Doãn Trạch theo sát sau đó, vừa ra khỏi cửa một giây sau, ngoài cửa sổ một Người cá khác cũng bò vào.

“Ầm” một tiếng, Hồ Lai dùng sức kéo cửa phòng, nghiến răng nghiến lợi nói: "Vào phòng tắm nhanh! Tôi tới ngay!”

Khi Tần Diệc và Doãn Trạch chạy vào phòng tắm, cánh cửa mà Hồ Lai cố gắng giữ chặt cũng bị Người cá kéo ra từ bên trong.

Huấn luyện viên tập thể hình khỏe mạnh như Hồ Lai cũng không chịu nổi, cả cơ thể anh đều bị kéo đến nghiêng vào trong, cửa phòng cũng lộ ra một khe hở, dưới sự liều mạng chống cự của anh ta, cánh cửa một lần nữa khép lại.

Tần Diệc thăm dò kêu lên: “Mau vào đây!”

Hồ Lai cắn răng, mặt đỏ bừng, khi cảm nhận được một lực kéo rất lớn từ phía bên kia thì đột ngột buông tay ra.

Anh quay người chạy tới, cùng lúc đó trong phòng vang lên một âm thanh rơi xuống nặng nề ―― Người cá kia hình như đã ngã do dùng lực quá mạnh.

Chạy vào cửa phòng tắm, anh ta thò đầu ra mắng: “Đồ ngu!”

Nói xong liền đóng sầm cửa lại và giữ chặt.

Ưu điểm của phòng tắm là ở đây chỉ có một cửa sổ vừa cao vừa nhỏ, những người cá đó với kích thước của chúng căn bản không thể vào được.

Nhưng cũng có một nhược điểm, một khi cánh cửa này bị người cá phá vỡ, họ sẽ không còn đường nào để trốn thoát.

Doãn Trạch vẫn chưa hoàn hồn lại nói: “Ở đây không có gì có thể chặn cửa, nếu chúng nó xông vào, chúng ta sẽ trở thành ba ba trong chậu!”

“Hừ! Anh mới là rùa!” Hồ Lai trừng mắt nhìn anh ta, nói: “Bên ngoài có rất nhiều tiếng bước chân Người cá đang đi lên cầu thang, chúng ta lại không thể nhảy từ cửa sổ thẳng xuống giống chúng nó được, ngoài việc trốn ở đây ra anh nói xem còn có cách nào khác?”

Doãn Trạch hỏi: “Kỹ năng của hai người là gì?”

Hồ Lai sửng sốt, quay đầu đi: “Tôi không cần!”

Tần Diệc chợt lóe suy nghĩ, nói: “Chờ một chút, để tôi thử xem sao!”

Kỹ năng của cô là ngụy trang, liệu cô có thể ngụy trang thành Người cá không?