Nhóm Tổ Tiên Cầm Dao Bắt Tôi Phải Nấu Ăn

Chương 38

Trình Lâm ăn không ngừng đũa, ban đầu anh còn thấy con cá 108 này đắt, bây giờ...

Anh quay đầu vẫy tay: "Bà chủ, thêm một con cá chép chua ngọt nữa."

Còn thịt viên tứ hỷ có bốn viên thịt lớn, bên ngoài đỏ au, ăn vào vừa mềm vừa giòn, mặn ngọt thơm ngon, là món ăn cực kỳ đưa cơm.

Nhóc Trình ăn đến híp cả mắt, viên thịt rất to, bà Trình cắt đôi thịt viên tứ hỷ rồi dùng đũa xiên đưa cho nhóc. Nhóc vừa ăn một miếng thịt vừa ăn một miếng cơm, ăn đến nỗi không ngẩng đầu lên được.

Bà Trình trìu mến xoa đầu nhóc: "Ăn chậm thôi, đừng vội, không đủ thì bảo ba mua thêm."

Lúc này bà hoàn toàn không còn nhớ đến nỗi đau vì giá tiền khi gọi món nữa. Tiền nong gì chứ, cháu trai bà kén ăn lắm, đặc biệt là từ nhỏ đã không thích ăn thịt, tháng trước đi khám ở bệnh viện, bác sĩ còn bảo phải ăn nhiều thịt.

Nói xong, bà Trình tranh thủ lúc nóng múc một bát canh gà cho cháu trai, sau đó xé cho nhóc một cái đùi gà to: "Nào, uống canh với ăn đùi gà thôi, ăn thịt mới có thể cao lớn được."

Con gà này thực sự khác với gà mái già thông thường, gà mái già nuôi trong nhà ngoài hai chân và hai cánh ra thì thịt ở những chỗ khác đều khá dai, đặc biệt là phần ức gà.

Còn con gà này thì không, thịt mềm mại, béo ngậy, canh gà có vị rất đậm đà, dường như còn có một hương vị khác, uống nhiều cũng không bị ngán.

Vì Việt kê béo hơn những con gà khác nên nước dùng gà hầm ra cũng có một lớp mỡ. Tôn Bảo Bảo đã vớt bớt một ít mỡ trong bếp, còn lại một lớp mỏng, vì vậy cô đã đặt một cái thìa gạt mỡ lên bàn.

Diệp Tuệ có khẩu vị thanh đạm, so với các món khác thì chị ta đặc biệt thích ăn canh gà và món giá xào, không, là món kim câu treo ngân điều.

Tôn Bảo Bảo đứng sau quầy thấy Diệp Tuệ ăn vui vẻ thì không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Món này của cô vẫn chưa có ai gọi, hơn nữa vì khá cầu kỳ nên bán giá 55 một phần...

55 ư, nếu cô là khách hàng thì cô nhất định sẽ không mua.

Xem ra, không dùng giá xào làm tên món ăn là quá đúng đắn.

Kim câu treo ngân điều, đúng như tên gọi, ngân điều là giá đỗ, vậy kim câu là gì? Kim câu chính là tôm khô trong đó. Tôm khô thực ra là tôm nõn khô, có màu vàng ươm, hình dáng giống như một cái móc nhỏ, nên món ăn này được đặt tên tao nhã là ‘Kim câu treo ngân điều.’

Món ăn này khá cầu kỳ, cần phải bỏ đầu đuôi giá đỗ, sau đó ngâm tôm khô bằng rượu nấu ăn cho mềm, thậm chí cả dầu dùng để xào cũng phải cho hoa tiêu vào rán thơm rồi vớt ra.

Sau khi dầu đã thơm, đổ tôm khô vào xào cho đến khi nước bốc hơi hết, rồi cho hành lá và gừng băm vào. Tiếp theo, cho giá đỗ, ớt xanh, ớt đỏ đã thái sợi vào để tăng màu sắc và đổ giấm thơm vào dọc theo thành nồi. Xào đến khi chín tới là có thể bắc ra.

Món ăn này cần chú ý đến lửa, nếu lửa không đủ thì giá đỗ sẽ không chín. Nếu lửa quá lớn thì giá đỗ sẽ bị xào đến mức mềm nhũn.

‘Ngân điều’ phải có cảm giác thanh mát, trông giống như vừa mới hái từ chậu xuống vậy.

Tôn Bảo Bảo đứng bên cạnh lén nhìn, cả nhà này đã ăn năm món, hai người đàn ông đã múc cơm ba lần rồi.

Phải biết rằng, bát ăn cơm ở đây là loại bát đất mà những gia đình nông thôn thường dùng. Bát tuy nông như bát thông thường nhưng miệng bát lại to hơn nhiều. Ngay cả đứa trẻ cũng đã ăn nửa bát cơm. Có thể thấy họ hài lòng với bữa ăn này như thế nào.