Nhóm Tổ Tiên Cầm Dao Bắt Tôi Phải Nấu Ăn

Chương 37

Tôn Bảo Bảo đến đứng trước bếp, trước tiên là buộc tạp dề, sau đó lấy Việt kê đã hầm trong nồi đất ra.

Việt kê còn được gọi là gà tiêu Sơn, được mệnh danh là một trong mười loại gà nổi tiếng của Trung Quốc, do thời Chiến quốc được chọn vào cung vua Việt nên được gọi là "Việt kê."

Việt kê ban đầu được nuôi để làm cảnh nhưng dần dần mọi người phát hiện ra ưu điểm của nó. Việt kê có hình dáng to, thời gian sinh trưởng ngắn, không chỉ vậy, thịt Việt kê còn tươi ngon béo ngậy, vì vậy thường được dùng để hầm canh.

Canh hầm Việt kê có thời gian chế biến khá dài, toàn bộ quá trình mất gần hai giờ.

Đầu tiên phải chọn một con Việt kê non, làm sạch lông và nội tạng rồi rửa sạch, chặt bỏ hai chân, sau đó đập vỡ xương ống quyển.

Tiếp theo, chần nguyên con để loại bỏ máu, sau đó cho vào nồi đất hầm nhỏ lửa trong một giờ, trong quá trình này phải vớt hết bọt.

Vì hôm nay Việt kê bán khá chạy nên Tôn Bảo Bảo đã hầm Việt kê từ trước, lúc này chỉ cần vớt Việt kê ra.

Nhưng như vậy vẫn chưa được, canh hầm Việt kê thì nước dùng là quan trọng nhất.

Nước dùng không chỉ phải trong mà còn phải tươi.

Món ăn này, vị tươi của nước dùng gà không chỉ đến từ gà mà còn đến từ giăm bông, nấm hương và măng.

Tôn Bảo Bảo cho Việt kê từ nồi đất vào nồi hấp, thêm măng, nấm hương, giăm bông và vài lát gừng vào, sau đó cho tiếp rượu vàng cùng với muối vào nước dùng gà, cuối cùng cho nồi hấp vào l*иg, hấp khoảng ba mươi phút.

Làm xong món này, cô vội vàng bắt tay vào làm thịt viên tứ hỷ, thịt viên đã rán xong, giờ chỉ cần cho gia vị vào để hầm cho ngấm.

Tôn Bảo Bảo bận rộn trước mấy cái nồi nhưng không còn sự luống cuống như trước nữa. Sau khi làm xong bốn món, cô dùng khay gỗ để bưng các món ăn lên bàn của Trình Lâm.

Khi các món ăn được bày lên bàn, nước bọt trong miệng Trình Lâm cũng tự động tiết ra.

Thơm quá, mùi vị này thực sự rất thơm.

Đầu tiên là mùi cá chép chua ngọt xộc vào mũi. Anh đã ăn không ít cá chép chua ngọt nên đương nhiên biết cách phân biệt món ăn này của đầu bếp có ngon hay không.

Con cá chép này đầu đuôi cong lên, bên ngoài có màu đỏ tươi, trên cá còn có đồ ăn kèm trang trí, trông giống như một con cá chép đỏ đang nhảy lên vậy.

Tiếp theo là mùi giấm, mùi giấm này không nồng mà ngược lại còn khiến người ta thèm ăn, Trình Lâm thấy khóe miệng của con trai ngồi đối diện sáng lấp lánh, rõ ràng là đã thèm không chịu được.

Tôn Bảo Bảo đặt thức ăn xuống, cười chỉ vào một chỗ: "Đã lên đủ món rồi, cơm ở góc kia, bên cạnh còn có canh đậu xanh nấu từ sáng sớm, có thể thanh nhiệt giải nhiệt, nếu mọi người thích thì có thể thử."

Trình Lâm và những người khác gật đầu, không kịp múc cơm, vội vàng cầm đũa gắp cá chép chua ngọt.

Thịt cá chép béo ngậy, anh gắp một miếng bé giống như tép tỏi cho vào miệng, trước tiên là cảm nhận được hương vị của nước sốt. Anh có thể nếm ra đầu bếp làm món cá chép chua ngọt này không dùng tương cà. Nước sốt có vị chua ngọt vừa phải, trong tiết trời mùa hè này lại càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ vị giác của người khác.

Còn về thịt cá thì bên ngoài giòn, bên trong mềm.Thịt cá không tanh, không biết đầu bếp xử lý thế nào mà anh không hề cảm nhận được mùi tanh của cá.

Thịt cá mềm không cần nhai, toàn bộ đều là vị tươi ngon của thịt cá, chỉ cần lè lưỡi là có thể nuốt vào bụng. Phần bên ngoài của thịt cá có màu vàng cháy, hòa quyện với vị chua ngọt, càng nhai càng thơm. Nếu thêm cả đậu xanh hoặc củ mã thầy làm đồ ăn kèm thì lại có một hương vị khác.