Vì Run Tay Nên Cộng Hết Điểm Vào Sắc Đẹp Rồi

Chương 81

Cảm giác gặp được người quen ở nơi xa lạ khiến cậu vui vẻ lên nhiều, do vậy cậu cũng nói nhiều hơn.

"Tôi cũng không cần đạo cụ."

Giờ cậu như một bé hamster, trong kho chứa đầy đạo cụ được chị gái cho, nếu nhận thêm cậu sẽ xấu hổ lắm.

Nghĩ thế, Nha Thấu chân thành nói chuyện với mọi người trong phòng livestream: "Mọi người cứ giữ để dùng đi, cho tôi cũng vô dụng thôi."

Những lời cậu nói đều là thật, nếu mọi chuyện thuận lợi thì vượt xong phó bản này cậu sẽ lập tức rời khỏi đây, cũng chẳng đổi được điểm tích lũy thành đạo cụ bên ngoài nên tất cả đều vô dụng với cậu.

Nhưng người xem lại không đồng ý.

【Anh bảo hữu dụng là hữu dụng, cứ nhận cho anh!】

【A a a, vợ vừa đáng yêu vừa nghiêm túc ghê! Tặng cho vợ một quả ngư lôi nước sâu.】

【Nhìn bé con từ chối liên tiếp ba lần đáng yêu ghê hehe, anh sắp xếp hết đống này cho em nhé.】

Thông báo khen thưởng liên tục vang lên làm Nha Thấu giật nảy mình.

001 nhìn Nha Thấu đang bối rối bèn lên tiếng:【Nhận đi, cậu càng từ chối bọn họ càng phấn khích.】

Nha Thấu thấy lời này cứ là lạ, nhưng lại không nói được là lạ chỗ nào, cuối cùng đành phải nói cảm ơn với từng người.

【Có ai thảo luận về hình ảnh cuối cùng trước khi tắt livestream không? Hình như có một người đứng bên ngoài, hơn nữa tôi có cảm giác người kia khá giống người bên khu Chinh phục Tình yêu thì phải? Hình như còn từng xuất hiện trong Hội Hữu Nghị giữa hai khu cách trước đây nữa.】

Lời cảm ơn của Nha Thấu bỗng trở nên ngắc ngứ.

【Ông đang chọc cười đấy à? Quan hệ giữa hai khu tệ như thế, nhìn nhau đã thấy ngứa mắt, bọn họ bị chập mạch mới sang khu chúng ta.】

【Lầu trên nhìn ra kiểu gì thế? Mờ thế này, tôi còn chưa nhìn rõ mặt đã tắt livestream rồi, phải nhìn rõ mới đoán được chứ.】

【Tốt nhất là không phải, tôi cũng không thích người bên kia, người nào người nấy cũng nũng nịu, giận còn bắt người khác đi dỗ.】

"..."

Nha Thấu trơ mắt nhìn bọn họ bắt đầu ầm ĩ, nhận ra rằng mối quan hệ giữa hai bên không tốt thật. Cậu nuốt nước miếng, lặng lẽ thề rằng mình tuyệt đối sẽ không để lộ thân phận.

Nếu không cậu sẽ bị ghét mất.

【Giờ hai bên không còn qua lại với nhau nữa phải không, nhưng mà tôi vẫn tò mò về bên kia lắm. Tiểu thiếu gia bên kia còn chưa xuất hiện thì phải, muốn nhìn thử một lần ghê.】

Nha Thấu lập tức ẩn phòng livestream đi.

Cũng may mũ áo choàng rộng nên vành tai đỏ ửng của cậu không bị người khác nhận ra.

Tầng hai được dọn dẹp khá sạch sẽ, kính cửa sổ không có vết bẩn, có thể nhìn thấy hồ sơ để kín tủ trong phòng.

Nha Thấu mím môi, trong mắt toát lên vẻ khó hiểu.

Học bạ rất quan trọng với những học sinh đang theo học tại trường, thứ quan trọng như vậy sao lại để trong một tòa nhà hành chính bị bỏ hoang?

Học bạ, học sinh cấp ba tốt nghiệp, học lại, tháng Tám, Nha Thấu muốn ghép mấy từ này lại để tìm ra manh mối.

Toàn bộ học bạ của học sinh đều ở đây, chẳng lẽ phải hủy toàn bộ chúng mới có thể ra ngoài à? Cậu không khỏi suy đoán lung tung.

Nhưng học bạ ghi chép lại thông tin và quá trình học tập của mỗi học sinh, ví dụ như hoàn cảnh gia đình và điểm số. Học bạ bị hư hại sẽ ảnh hưởng rất nghiêm trọng đến việc chuyển trường hay nhập học, quá trình bổ sung cũng cực kỳ phiền phức. Liệu ai đảm bảo được đây không phải là điều kiện tử vong?

Khó quá, Nha Thấu hơi ủ rũ.

Trên tầng hai chỉ có phòng hồ sơ, không phát hiện thêm thứ gì khác, thiếu niên đi về phía đầu cầu thang, định lên tầng trên.

Nhưng vừa mới đến cầu thang, bỗng gặp một người đang đứng chỗ góc cua.

Người kia đứng im trong bóng tối, không lên tiếng.

Tim Nha Thấu đập nhanh liên hồi.

Một tiếng động khe khẽ phá vỡ bầu không khí căng thẳng.

Có con vật nào đó đi từ đầu cầu thang đến, đến gần chân Nha Thấu rồi cọ qua cọ lại vào chiếc áo choàng dài sắp quệt đất của cậu.

Là con mèo béo đi cùng Anvile tối qua.

Và người kia cũng đi tới, cười tủm tỉm chào cậu: "Chào buổi tối nha."

Dáng người của cô nhỏ nhắn xinh xắn, tay phải cầm chiếc ô màu đen, lúc này trên người không mặc bộ đồng phục của trường Hồng Lâm nữa, mà thay vào đó là một chiếc váy dài màu đen hết sức cầu kỳ.

Là Anvile.

Cô nàng đi đến bên cạnh Nha Thấu, bế con mèo từ dưới đất lên, nhìn móng của nó mà tỏ ra ghét bỏ, sau đó lấy khăn tay ra lau cho nó.

Vừa lau vừa gõ đầu con mèo: "Mày không thấy mặt đất bẩn thế kia à, biết là mày thích nhưng đừng kích động như thế được không, chúng ta không thể làm chuyện ép buộc người khác được."

Nha Thấu nghe mà chẳng hiểu ra sao.

Chẳng qua hành động như mọi khi của Anvile lại khiến lòng cậu bớt căng thẳng.

Anvile lau móng cho mèo, giương mắt nhìn thiếu niên đang mặc áo choàng.

Cậu không giỏi che giấu cảm xúc, so với Cố Dung Thời và mấy kẻ kia thì đúng là tương phản hoàn toàn, biểu cảm gì cũng lộ hết trên mặt, cũng không biết che giấu phản ứng của mình. Dáng vẻ khẽ thở phào khi nhìn thấy cô đáng yêu cực kỳ.

Áo choáng rất dài, gần như chạm đất, bao kín lấy thiếu niên.