Vì Run Tay Nên Cộng Hết Điểm Vào Sắc Đẹp Rồi

Chương 17

Sau khi bọn họ quay về chỗ ngồi thì thầy vật lý lại lắc đầu một cái: "Chất lượng học sinh chuyển trường khóa này không ổn rồi."

Ông ta hạ thấp giọng thở dài: "Chuyện này không tiện để báo cáo..."

Tiết học này rất bình thường, không có đột nhiên điểm danh cũng không hề xuất hiện điều kiện chết chóc nào khác.

Thầy ở trên bục nghiêm túc viết bảng, các học sinh bên dưới thì thoăn thoắt ghi chép lại. Nếu như không phải độ tuổi của mình không đúng thì bình thường đến mức cả Thạch Nhiên cũng sẽ nghi ngờ rằng liệu mình có phải đã trở lại thế giới thật rồi hay không.

Đến khi tiếng chuông tan học vang lên thì trường học lại bắt đầu nhộn nhịp.

Người chơi cũ cũng vô cùng ăn ý mà đi ra khỏi phòng học rồi tụ tập ở hành lang để trao đổi những phát hiện mới.

"Mấy người mặc đồng phục trắng kia trong tiết này lại không hề xuất hiện, thái độ của thầy cũng không có thay đổi gì lớn."

Thạch Nhiên chau mày: "Còn có thêm hai người chơi của lớp mình lần này đến muộn nhưng bọn họ lại không chết, ngược lại còn được thầy bỏ qua rồi cho vào lớp nữa. Bọn họ làm trái lại nội quy nhà trường mà không hề xảy ra chuyện gì, tại sao lại thế chứ?"

Tử Phong xua xua tay: "Cậu quên rồi sao? Phó bản cấp B này có lẽ đã đạt đến số người chết mỗi ngày rồi chăng?"

Phó bản cấp thấp sẽ không linh hoạt giống như phó bản cấp cao, mỗi ngày đều sẽ có hạn mức tối đa số lần chết, một khi vượt qua trị giá này thì trong cùng một ngày sẽ không có người chơi nào phải chết cả.

Đây cũng là lý do tại sao nhiều người chơi như thế tập hợp ở phó bản cấp thấp để kiếm điểm.

Mà hôm nay đã có ba người chơi chết rồi, ở phó bản cấp B thì đã được tính là vô cùng nhiều, nếu như người chơi kia chết thì tháng này phải sống như thế nào chứ?

"Yên tâm đi." Tử Phong an ủi.

Suy luận cũng đã hợp lý rồi nhưng Thạch Nhiên vẫn cảm thấy có vài thứ không suy nghĩ tới nơi: "Hy vọng là như thế đi."

"Vẫn còn nửa trang nội quy nhà trường nữa, NPC đó nói sáu điều lệ còn lại đều là lẽ thường nhưng bình thường quá nhiều rồi, sao lại có thể từ bên trong mà tìm được chính xác sáu điều chứ? Tôi cảm thấy không đúng lắm..."

"Tôi nói này, Thạch Nhiên cậu có phải đã suy nghĩ quá nhiều rồi không?Khi nãy ở thư viện đã kỳ lạ rồi."

Tử Phong cắt ngang lời cậu: "Chúng ta đi tìm nội quy thứ mười ba của trường, điều lệ thứ sáu này không phải chỉ cần chúng ta không làm trái lại là được rồi sao, tìm ra toàn bộ để làm gì?"

"Nếu đã là bình thường thì chứng minh là rất đơn giản, người bình thường cũng sẽ không thất bại ở phần này đâu đúng không?"

Những người chơi khác cũng không nhịn được mà gật đầu một cái.

Thạch Nhiên hơi sốt ruột, trực giác của cậu luôn luôn vô cùng chính xác, cậu không còn cách nào khác nên đành phải quay đầu lại nhìn Cố Dung Thời cứ mãi không nói lời nào.

Hành động nói giúp hai người chơi kia khi nãy của anh ta khiến cho Thạch Nhiên rất có cảm tình với anh ta: "Cậu cảm thấy thế nào?"

Cố Dung Thời chống tay lên tường, tay còn lại thọt vào trong túi quần, thấy đề tài chuyển sang mình: "Nếu NPC biết nội quy thì trói một tên lại rồi hỏi thì chẳng phải là biết thôi sao?"

Một người chơi phản bác lại: "Chỉ có NPC đặc biệt thì mới có thể cung cấp manh mối thôi, cậu là lần đầu tiên chơi phó bản sao, chuyện này mà cũng không biết?"

Cố Dung Thời nhướng mắt: "Vậy nếu như ý thức tự chủ thì sao?"

Người chơi đó ngẩn người: "Cậu cho là NPC có ý thức tự chủ dễ trói lại như vậy sao?"