Vì Run Tay Nên Cộng Hết Điểm Vào Sắc Đẹp Rồi

Chương 13

Cậu ta tìm Nha Thấu để lấy chìa khóa, sau khi hỏi thăm số ký túc xá thì liền vội vàng rời đi. Không biết năng lực mà Lý Phàm nói rốt cuộc là cái gì nhưng quả thật cậu ta rất nhanh, đúng năm phút là đã quay trở lại rồi.

Hứa Dã đặt Nha Thấu xuống ghế nằm ở bên cạnh cái cây. Anh cầm lấy đôi vớ rồi ngồi xổm xuống một cách vô cùng tự nhiên rồi đưa tay ra kéo lấy một chân của Nha Thấu.

Nhiệt độ nóng bừng của lòng bàn tay khiến Nha Thấu ngay lập tức hết hồn mà rút mạnh chân về, kinh ngạc nghi ngờ nói: "Cậu làm gì vậy!"

"Mang vớ.." Ánh mắt Hứa Dã đảo qua: "Không mang vớ dễ bị lạnh đấy."

"Hôm nay 37 độ." Lỗ tai ửng đỏ của Nha Thấu vẫn còn chưa hạ nhiệt thì màu sắc của nó lúc này lại đỏ bừng lên đến nỗi tích cả giọt máu.

"Vậy sao?" Hứa Dã ho khan một tiếng: "Tôi không để ý."

Nha Thấy không chịu được nữa, cậu sợ nếu lại để mặc anh làm tiếp thì sẽ xảy ra chuyện nên đưa tay ra : "Đưa cho tôi, tự tôi mang."

Nha Thấu không muốn phối hợp nên kế hoạch trong lòng của Hứa Dã cũng không cách nào thực hiện được. Anh không thể làm gì khác ngoài việc đành đưa vớ cho cậu.

Cậu mang vớ vào trông rất dễ thương.

Cong chân lại mang giày và buộc dây giày lại càng dễ thương hơn.

Trái tim còn thiếu niên của Hứa Dã lúc này cảm giác như đang muốn nhảy ra khỏi l*иg ngực vậy, anh cứ ngẩn ngơ đứng nhìn cậu chăm chú, muốn ghi nhớ khắc sâu trọn vẹn hình ảnh của cậu vào đầu.

Cho đến khi lau đi vết đỏ trên gò má thì trái tim anh vẫn đang còn nhảy lum bum loạn xạ.

Khi nãy ánh sáng trong nhà vệ sinh kém nhưng bây giờ ở dưới ánh nắng mặt trời nên vệt đỏ kia xuất hiện trên khuôn mặt trắng nõn lại càng nổi bật hơn.

Giọng của Hứa Dã không lương thiện mấy: "Trên mặt em là do ai làm vậy?"

Nha Thấu vừa buộc dây giày vừa nói: "Ứng Tinh Uyên."

Biểu cảm Hứa Dã liền tối sầm lại, nhìn dáng vẻ của anh cũng nhận ra anh không vui: "Tôi đi đánh cậu ta cho em."

Tâm trạng của Nha Thấu dường như đang rất tốt nên cậu cong mắt: "Không cần đâu, Phương Chí có thể giải quyết."

"Phương Chí?"

Nhắc tới cái tên này, Hứa Dã cuối cùng cũng nhớ lại những gì Lý Phàm từng nói với anh trước khi giải quyết được con quái vật mất kiểm soát.

Cậu ta nói cậu ta nhìn thấy Phương Chí ôm cậu chủ từ phòng y tế bước ra rồi còn ở hành lang cư xử hành động thân mật nữa. Hứa Dã ban đầu cũng không để tâm đến, nhưng vào lúc này anh lại cảm thấy có một sự ấm ức bao vây lấy lòng ngực anh, khó chịu chết đi được.