Vương Tiểu Lệ bước chân vào cổng trường, cảm nhận một không khí mới mẻ và phấn khởi. Trường rất lớn, với những dãy nhà cao tầng, những khuôn viên rộng rãi được phủ bóng cây xanh mát. Cô đứng tại đó, tay cầm chặt chiếc ba lô mới, nhìn quanh quất, đôi mắt đầy sự ngỡ ngàng và chút lo lắng. Cảm giác bỡ ngỡ vì đây là ngày đầu tiên cô đi học, tất cả những điều trước mắt đều lạ lẫm với cô. Cô không biết mình nên làm gì, chỉ có thể đi theo những học sinh khác, cố gắng giữ cho bản thân bình tĩnh.
Vương Tiểu Lệ ngước nhìn bức tranh vẽ trên tường, cảm giác như mỗi bước đi của mình đều đưa cô vào một thế giới mới. Những tiếng cười nói xôn xao của các bạn học sinh vang lên khắp sân trường, nhưng Tiểu Lệ vẫn cảm thấy một chút e dè. Cô vừa di chuyển vừa tìm cách nhớ các dãy lớp học, mong muốn tìm thấy lớp của mình. Được nhận vào lớp 6B, nhưng Tiểu Lệ chưa bao giờ thực sự nghĩ rằng mình sẽ trở thành một phần của ngôi trường này.
Khi Tiểu Lệ bước vào lớp, mọi thứ đều im lặng trong giây lát. Các bạn học sinh đang ngồi ở bàn của mình, một số bạn đang trò chuyện nhỏ to, số khác thì chăm chú nhìn vào sách vở. Tiểu Lệ cảm nhận ánh mắt của các bạn chĩa về phía mình. Cô có cảm giác như mình là trung tâm của sự chú ý. Nhưng chỉ một lát sau, lớp học bắt đầu có những tiếng xì xầm bàn tán.
"Trời, bạn ấy dễ thương quá nhỉ!" Một bạn nữ ngồi ở góc lớp thì thầm.
"Ừ, trông có vẻ năng động nữa, sẽ là bạn tốt đấy." Một bạn khác cười nói.
Chính lúc này, cô giáo bước vào lớp. Một cô giáo trẻ, trang phục giản dị nhưng toát lên vẻ duyên dáng và nhiệt huyết. Cô giáo mỉm cười chào cả lớp, rồi nhẹ nhàng nói:
"Chào các em, hôm nay chúng ta có một bạn học sinh mới. Đây là Vương Tiểu Lệ, bạn ấy sẽ cùng các em học trong lớp này. Các em hãy chào đón bạn ấy nhé."
Tiểu Lệ đứng dậy, hơi ngượng ngùng nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh. Cô cúi đầu chào mọi người và tự giới thiệu:
"Chào các bạn, mình tên là Vương Tiểu Lệ. Mình rất vui khi được học cùng các bạn. Mình hy vọng sẽ làm quen với tất cả mọi người và học tập tốt."
Cả lớp vỗ tay và nở nụ cười thân thiện. Một vài bạn đứng lên chào lại, không khí lớp học dần trở nên ấm áp hơn. Một bạn nữ ngồi gần Tiểu Lệ, tên là Trương Hân, nhìn cô và cười:
"Tiểu Lệ, mình là Trương Hân. Mình là lớp trưởng. Rất hận hạnh được làm quen với cô bạn dễ thương."
Tiểu Lệ mỉm cười, cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn. Cô cảm nhận được sự chân thành và thân thiện từ bạn mới.
Lớp học bắt đầu buổi học đầu tiên trong năm học mới. Mọi người đều chăm chú lắng nghe cô giáo giảng bài. Tiểu Lệ cố gắng ghi chép thật nhanh, nhưng đôi khi ánh mắt của cô lại vô tình lướt qua các bạn học xung quanh, cảm giác như mình vẫn là một người mới trong môi trường này. Tuy nhiên, cô nhận ra rằng có một sự khác biệt – những ánh mắt của các bạn không còn lạnh lùng hay tò mò như lúc đầu, mà giờ đây là sự thân thiện và sự chào đón.
Giờ nghỉ giữa tiết, Trương Hân lại lại gần Tiểu Lệ, tươi cười:
"Tiểu Lệ, hôm nay cậu có muốn đi chơi cùng với mình không? Chúng ta sẽ cùng nhau đi ăn và trò chuyện, cậu sẽ cảm thấy hòa hợp với mọi người xung quanh hơn."
Tiểu Lệ không ngần ngại gật đầu. Cô cảm thấy rất vui khi được các bạn chào đón nồng nhiệt như vậy. Trương Hân dẫn cô đi ra ngoài lớp, giới thiệu cô với vài người bạn khác.
"Đây là Lý Duy, bạn ấy rất giỏi môn toán." Trương Hân chỉ vào một bạn nam đứng gần đó, mỉm cười. "Và đây là Tống Minh, một fan hâm mộ của các bộ phim hành động."
"Kia là Mỹ Ngọc - cậu ấy mặc dù là con gái nhưng lại là người duy nhất nằm trong đoạn tuyển thể thao đó. Cậu ấy năng động lắm!"
Tiểu Lệ cảm thấy rất thoải mái, vì mặc dù mới gặp, nhưng các bạn đã rất nhiệt tình giúp cô hòa nhập.
Trong suốt buổi học hôm đó, Tiểu Lệ dần dần cảm thấy mình không còn lạ lẫm như lúc đầu. Những tiếng cười, những câu chuyện phiếm, những bài học thú vị và các bạn học sinh tốt bụng đã giúp cô cảm thấy như mình là một phần của lớp 8B.