Yêu Thầm

Chương 69

-uhm.. anh không ngủ được! em đang làm việc ah – tôi nhìn thấy tập hồ sơ nằm trên bàn của Trâm

-dạ! em chuẩn bị giải quyết một số chuyện! hy vọng sẽ xong sớm!

-ah.. em nói chuyện với anh một chút được không? – tôi hỏi Trâm và ngồi ở trên giường

-chuyện gì vậy anh?

-Hum bữa anh có gọi điện thoại về Việt Nam, để hỏi thăm Thuyên! – lúc này tôi nhìn Trâm, để xem Trâm có phản ứng gì không?

-anh nói tiếp đi, em nghe mà! – Trâm mỉm cười với tôi

-uhm… tình hình là anh biết rằng là Thuyên đang ở nhà của Nhi, người bạn của anh!

-ủa? anh nói Thuyên đã có gia đình rồi mà, sao không ở với chồng! chồng thuyên hình như là Minh bạn rất thân với anh phải không? – Trâm bắt đầu thắc mắc và quan tâm đến chuyện của Thuyên

-uhm… - tôi gật đầu, rồi nói tiếp với Trâm – anh cũng không biết có chuyện gì nửa…anh muốn….

-anh muốn về Việt Nam! – trâm hiểu ý tôi,và nói lên, lúc này tôi đến ngồi khuy xuống nắm lấy hai bàn tay của Trâm rồi với ánh mắt nhìn Trâm.

-anh về Việt Nam chỉ muốn xem người bạn của mình như thế nào thui! Vì dù sao Thuyên cũng là bạn thân của anh! – tôi đang cố gắng giải thích vì sợ Trâm buồn

-hì hì …. – trâm mim cười với vẻ mặt hạnh phúc làm tôi không hiểu- anh về thì anh cứ về đi, có gì mà phải giải thích với em nhiều vậy!

-Anh sợ ….. – tôi mở miệng

-em buồn hả? – trâm nói, tôi gật đầu – hì hì … em chỉ cần cái gì anh có thể nói với em là được …

-cảm ơn em! – tôi hôn nhẹ lên bàn tay của Trâm – hì hì .. vậy anh không chọn lầm người rồi, anh cứ sợ em sẽ ghen như những cô gái khác, rồi suy nghĩ đủ thứ ….

-Em có muốn về Việt Nam với anh không? – tôi có lời đề nghị

-có tiện không? – Trâm hơi ngại

-hì hì .. em là vợ sắp cưới của caca mà! Về cho bạn bè nó hay tin! Cho chúng nó ganh tỵ! – tôi nheo một mắt đùa với Trâm

-nhưng anh chưa cầu hôn em mà… đâu ra vợ sắp cưới vậy hả? – Trâm đỏ mặt quay người lại

-ah… cô vợ tương lai của tôi bắt đầu biết nhõng nhẽo từ lúc nào vậy ta? – tôi ôm eo của Trâm từ phía sau, và hôn nhẹ lên má …sau đó bế trâm lên tay đi đến chiếc giường..

-anh làm gì vậy? – trâm cười khúc khích đánh vào người tôi

-tối nay cho anh ngủ ở đây nhé! – tôi mỉm cười hôn nhẹ lên môi của Trâm

-không được! em không cho ! – Trâm xoay mặt qua chỗ khác

-đi mà! Anh sợ ma lắm! ngủ với em bớt sợ ma hơn!

-anh xạo quá!!! – Trâm quay sang nhìn tôi mỉm cười – ah ngày mai, chúng ta ra cửa hàng đồ vest nhé!

-ủa? ra đó làm gì? – tôi thắc mắc

-hì hì … đương nhiên là lựa vest cho anh đi làm rùi chứ gì nửa.

-anh nghĩ không cần đâu!

-nếu như có họp quan trọng, hay sự kiện gì lớn … anh tính mặc áo thun hoài hả?

-ờ nhỉ…..nhưng mà bây giờ tính cái chuyện này trước cái đã … - tôi cười gian nhìn Trâm

-hihi… buôn em ra, anh làm em nhột quá…. – lúc này cả hai đang vui vẻ với nhau.

Vào buổi sáng cũng như những ngày bình thường đi làm xong thì tôi ghé qua công ty đón Trâm đi ăn trưa rồi đi vào cửa hàng bán vest. Khi bước vào cửa hàng tôi chóng nạnh

-haiz… anh nghĩ không có vest nào vừa với anh đâu! – tôi nhìn bộ vest == với những kích thước rộng thùng thình …

-hihi… nếu không vừa thì mình đặt cửa hàng may cho mình!

-oh oh …. Mắc lắm đấy! – tôi hơi ngáng

-không lẽ chồng của em suốt ngày cứ làm công hoài sao? Phải có một hướng mới là thành lập công ty, là người sỡ hữu chớ! – câu nói của trâm làm tôi nhớ đến giấc mơ. Tôi là chủ tịch của một công ty truyền thông đa phương tiện nổi tiếng ở Úc.

-ờ …- thế là tôi và Trâm đi một vòng quan sát những bộ vest, nào là vest tinh tế, sang trọng dành cho những cái chuyên gia, hay doanh nhân gì đó ….

-em thấy bộ này được nè! – Trâm chỉ vào bộ vest mà hay dùng cho để đi ăn tiệc, party sang trọng, nó có cái nơ đen ở cổ, vest đen , áo sơ mi trắng, kèm theo một chiếc áo ghi lê đen.

-uhm… cũng ok đó chứ! – tôi mỉm cười và cũng cảm thấy thích, không biết nó vừa không nhỉ? – tôi rờ càm suy nghĩ

-quý khách muốn lấy bộ vest này ah!

-uhm! Chị xem dùm em có bộ nào vừa với anh ấy không? – Trâm nói với người phục vụ

-dạ có! ở đây rất nhiều loại vest có size như ngài đó! – người phục vu chu đáo

-hihi… khỏi may rồi! mua thui là được! – Trâm nhìn tôi mỉm cười

-uhm… thế đỡ tốn một khoảng tiền. – tôi gật gật đầu.- em không mua gì cho mình sao? Anh thấy em mặc hoài vài bộ vest đi làm, đổi đi!

-hihi.. thui em mặc vậy được rồi!

-dạ ở đây mới có hàng mới về, rất đẹp, rất nữ tính quý phái, rất hợp với quý cô ah

-ok! Cô dắt vợ tôi vào thử đi, phần tôi 3 bộ vest là đủ rồi!

-dạ thưa ngài! Mà ngài không thử sao?

-uhm nhỉ quên mất!

Thế tôi và Trâm cùng nhau thử những đồ vest, quả thật Trâm dù mặc vest hay đầm gì đó, cũng đều dể thương nét lên nữ tính. Vest nhìn Trâm có vẻ mạnh mẽ nghị lực hơn. Tôi mặc vest vào phải tự nhận xét là cũng rất bảnh đấy chứ, nó bắt đầu làm tôi thích thú với bộ vest mới rùi đó.

-hì hì.. anh mặc vest cũng đẹp đó chứ!

-em cũng thế thui! Hay hum nay chúng ta mặc đồ mới luôn đi! – tôi đề nghị

-thui! Đồ này dành cho anh đi làm mà!

-uhm… em nói cũng có lý! Ý còn ra vát thì sao? – tôi gãi đầu

-em sẽ lựa cho anh! – tôi nhìn Trâm cách lựa đồ cho tôi, sao Trâm có thể tuyệt vời đến thế cớ chứ. Mọi thứ trâm lựa cho tôi đều ưng hết.. quả thật mắt thẩm mỹ của Trâm rất tuyệt vời.

-wow… lâu lắm rồi em mới thấy được một cặp như hai người đây? – cô phục vụ nói

-sao thế? – tôi hỏi

-dạ. vì hồi đó cũng có một cặp như hai người đây! Cũng rất tinh tế cho việc chọn đồ!

-xong rồi nè! – trên tay Trâm đang cầm 5 chiếc ra vat.

-tính tiền hết cho tui đi! – tôi nói

-dạ, quý khách chờ chút ah. Dạ đây là bill

-ok! – tôi đưa thẻ thanh toán hết toàn bộ.

Lúc trên đường về nhà…

-chừng nào anh về Việt Nam? – Trâm hỏi tôi

-uh… anh có thể vài ngày nửa, lát nửa anh đặt vé luôn! Em về với anh không? – khi tôi hỏi nắm lấy tay của Trâm như nói với Trâm hãy tin tưởng tôi

-dạ! em sẽ đi với anh! – Trâm cười-

-uhm! – tôi cũng mỉm cười lại

Không biết cuộc hành trình qua Việt Nam, có điều gì đang chờ đón chúng tôi hay không? Nhưng nó cho tôi một linh cảm xấu là có điều gì đó xảy ra với Thuyên, cú điện thoại đó làm tôi suy nghĩ, không biết khi tôi về bạn bè sẽ nghĩ sao khi tôi có vợ nhỉ? Chắc tụi nó  ngạc nhiên lắm, vì tụi nó đâu nghĩ rằng tôi sẽ lấy vợ đâu chứ! Ui VN tư tưởng không được thoáng như nước ngoài…. Mà cũng may mắn là tôi được sống ở Úc từ nhỏ, nên việc này gia đình bình thường. nhưng thui dù gì thế nào tụi nó cũng sẽ ganh tỵ khi biết tôi có được một cô vợ xinh đẹp, đáng yêu, dể thương, quan tâm chăm sóc cho tôi từ a-z

Ở bên Úc ...

-ủa? ba mẹ hai caca đâu òi, còn chị dâu tương lai của con nửa? - Thanh nó hỏi

-ah..hai của con và trâm về Việt Nam ròi!

-hả? về đó làm chi? - nó thắc mắc

-nó nói bạn nó có việc gì đó .. cần sự giúp đỡ - mẹ tôi trả lời

-ah mẹ! cho con về VN luôn nha mẹ!

-hả? con có quen ai đâu.

-con đi du lịch! - Thanh ranh mép

-với ai? - ba tôi hỏi