Yêu Thầm

Chương 70

-với key đó ba! - Thanh mỉm cười nũng nịu mong sự chấp nhận của ba tôi

-uhm... nhưng đi lúc nào về?

-dạ chơi chán rồi về! - Thanh cười

-haiz.... lớn rồi muốn làm gì làm... ba không quãn nửa ....

-dạ! con cảm ơn ba mẹ!

Thế là chuyến bay vê Việt Nam của Jack, Thanh, Key đi chung một hạng máy bay ...

-ủa? Jack! - Key nhìn qua khi thấy Jack đang ngồi phía bên kia

-tôi có quen cậu ah! - Jack thắc mắc khi thấy Key gọi mình

-hì hì ... Jack nhớ caca chứ!

-uhm.. caca thì tôi biết nhưng cậu là ....

-em rể tương lai ... ủa? Thanh! đây là người yêu em ah ! - Jack biết thanh vì có qua nhà tôi vài lần ..

-ủa? Anh Jack anh đi về Việt Nam luôn hả?

-uhm.. anh đi chơi, còn hai đứa em ...

-ah ... cũng đi chơi! - Thanh đáp nhanh gọn ...

Buổi sáng tôi thức dậy việc đầu tiên tôi phải trải qua là nhức đầu kinh khủng, tôi nằm trên giường dùng tay đâp đầu mình mấy cái .. cho đỡ nhức xoay qua thì thấy Trâm đang tựa đầu trên vai của tôi, tay thì đang để lên ngưc của tôi... tôi nắm lấy tay trâm tính đặt xuống nhưng thấy chiếc nhẫn đã đeo vào tay của Trâm , điều đó làm tôi hiểu có lẽ tối quá tôi đã cầu hôn Trâm rồi! hì hì .... vậy việc còn lại là chỉ tố chức đám cưới thôi.... nhưng màn cầu hôn của tôi như thế thì chẳng có gì gọi là lãng mạn hết, ai lại cầu hôn bạn gái mình cái kiểu như thế chứ ... tôi kéo bàn tay trắng hồng của Trâm lại gần môi mình, và hôn nhẹ lên nó

-caca dậy rồi hả? để em xuống làm bửa sáng! - Trâm tỉnh giấc

-thui ở đây Việt Nam mà em, chúng ta ăn sáng ở ngoài luôn, không cần nấu đâu, ăn sáng xong caca chở em qua nhà Nhi gặp Thuyên ha... - tôi hơi sợ khi nói ra điều này

-dạ! chúng ta sẽ qua! em hy vọng là thuyên sẽ ổn!

-uhm! cảm ơn em! - tôi hôn nhẹ lên má của Trâm

Không bao lâu thì tôi và Trâm đứng trước cửa nhà của Nhi.

-Kính cong - tiếng chuông cửa - ai thế nhỉ? sáng sớm!! _ nhi thắc mắc và bước ra mở cửa

-khỏe không? - tôi mỉm cười

-ủa? caca! về hồi nào vậy? - Nhi trố mắt nhìn tôi, sau đó nhìn sang thấy Trâm... Nhi không biết là ai, nhưng tôi đang nắm tay Trâm rất thân mật ... - cô gái này là ...

-hì hì .... vợ sắp cưới của caca! - tôi giới thiệu Trâm cho Nhi biết, Trâm mim cười chào.

-vợ ... vợ ... sắp ... sắp ... cưới sao? - Nhi bị cà lăm khi nghe tôi nói như vậy?

-Nhi? ai vậy? sao ở ngoài đó lâu vậy? - tiếng của Thuyên vọng ra và Thuyên bước ra .... lúc đó Thuyên vừa thấy tôi thì ... - Mèo! - thuyên rất mừng và bay đến ôm lấy tôi ngay lập tức.

Lúc này tôi không kip phản ứng thì Thuyên đã chạy đến ôm lấy tôi cứng ngắt, và trâm nhìn tôi và Thuyên. Lúc này Thuyên ôm tôi khóc nứa nỡ ... không nói được gì cả, theo quán tính của một người bạn thân khi xưa.... tôi đã vô tình buôn bàn tay của Trâm ra khỏi bàn tay của mình, một tây ôm thuyên một tay vỗ đầu của Thuyên ... Trâm và Nhi nhìn tôi và Thuyên. Nhi có vẻ không vui, còn trâm ánh mắt có chút gì đó hơi buồn ....

-đừng khóc! mọi thứ sẽ trở về bình thường thôi! - cảm giác của tôi như trở lại, nhưn tôi chợt nhớ ra Trâm đang đi bênh cạnh tôi, tôi ngay lập tức đẩy Thuyên ra ....

-vào nhà nói chuyện đi, tính đứng ở ngoài này ah! - Nhi nói với giọng không vui

-uhm... mèo nghĩ chúng ta nên vào nhà ....

-uhm. vậy đi vào nhà! - Thuyên khoác láy tay tôi, nhưng thái độ của tôi không cho mà nắm lấy tay của Trâm , vào phòng khách và ngồi xuống

-ua? cô gái này là ai vậy mèo? - Thuyên hỏi tôi

-ah... đây là Trâm là người... - tôi nói thì bị chen ngang

-là người bạn bình thường thui! - Trâm mỉm cười

-Trâm! - tôi nhìn Trâm và không hiểu gì cả ...

-ah... bạn bình thường hả?  ... hì hì ... vào nhà luôn đi! - Thuyên cười

-ủa? mèo mới nói là vợ sắp cười mà! - Nhi dựa lưng vào tường nói

-ủa? là sao vậy caca? - Thuyên nhìn tôi

-thì sự thật là ... - tôi nói và bị Trâm chen ngang

-caca chỉ đùa thui! không phải vợ đâu! - Trâm đang làm gì vậy? suy nghĩ trong tôi

-vậy là bạn gái! - Nhi nói câu nào cũng đúng!

-caca có bạn gái rùi hả? - Thuyên nói có vẻ gì đó hơi buồn

-hì hì .. caca vẫn vậy? không có bạn gái đâu? - Trâm nói, tôi không hiểu gì cả, Trâm đâu cần làm như vậy ...

-nêu không phải bạn gái tại sao đeo chiếc nhẫn bạch kim có hoa văn sắc nét như vậy? - Nhi nhìn vào tay của Trâm và nói

-ủa? đep nhẫn đâu nhất thiết phải có người yêu mới được đeo! - Thuyên phản kháng

-nhưng đó là chiếc nhẫn của caca đặt mua! - Nhi thở dài ...

- Mèo đã có bạn gái, và sắp lấy cô ta làm vợ hả? chúc mừng nha! - Thuyên cười nhạt

-uhm...thuyên tính ở đây luôn sao? - tôi hỏi thăm Thuyên như một người bạn thân cần được sự quan tâm

-mèo về đi , đừng hỏi gì hết! - Thuyên chỉ tay ra cửa ...

-mày khùng ah! - Nhi quát - caca nó từ Úc về để thăm mày, nó lo cho mày vì nó xem mày là bạn ... giờ mày làm cái trò gì hả?

-tao không cần sự thương hại, khi tình cảm của mình không được trân trọng , bị chà đạp như thế, mày nghĩ tao cần sự quan tâm của một người bạn ah!

-Thuyên ah! không phải như caca nói đâu! mình chỉ là bạn bình thường thui! - Trâm đứng dậy nói

-Trâm em làm cái gì vậy hả? - tôi nóng giận

-nếu là bạn bình thường sao cô lại đeo chiếc nhẫn do caca đặt chứ. - Thuyên ngồi khóc

-ah.. mình mượn đó mà! để mình tháo ra! - Trâm cố gắng tháo chiếc nhẫn ra nhưng không được, vì khi tôi đặt chiếc nhẫn này ... tôi đã cầu nguyện , khi tôi đeo vào tay của ai đó, nếu đó là tình yêu thật sự nó sẽ dính mãi vào tay của người ấy, không bao giờ được tháo ra.

-Hai người về đi! - Nhi đuổi hai chúng tôi , có lẽ không còn cách cứu giản... càng lúc mọi thứ càng phức tạp hơn ...tôi đã chở Trâm về nhà ....

Tại căn phòng ngủ của tôi ....

-Em đang làm cái trò gì vậy hả? - tôi quát - tại sao em làm như vậy? em sẽ là vợ và mãi mãi là vợ của caca này, sao em có thể nói trước mặt Thuyên như vậy? - tôi nóng giận đến dỉnh đầu - em đâu cần phải nói dối, em nghĩ cái em đang làm là đúng sao? em nghĩ em làm như vậy thì sẽ tốt cho Thuyên và caca sao? em nghĩ em làm vậy sẽ mang hạnh phúc cho caca sao? ...................................

Lúc đó tôi vô cùng tức giận và đã hét thật lớn ... Trâm chỉ im lặng nước mắt rơi không nói gì .... cuối đầu... lúc này tôi không hét um sùm nửa ...

-caca xin lỗi! - tôi giọng nhẹ lại - vì đã hét lên như vậy!

-em nghĩ thuyên đang cần caca! - Trâm nhìn tôi

-nhưng caca yêu em! caca chỉ xem thuyên là bạn thui! caca không còn tình cảm gì với thuyên nửa! - lúc này tôi ôm lấy Trâm vào lòng của mình, lúc này nước mắt của tôi cũng rơi, vì tôi rất sợ Trâm sẽ rời xa và bỏ tôi đi ....

-em nghĩ em nên quay về lại úc....

-không! em phải ở đây với caca! - tôi ôm chặt Trâm hơn...., caca không cho phép em rời xa caca nửa bước ...

-đáng lẽ em không nên đi theo!

-em không tin anh sao? - tôi bắt đầu buôn trâm ra, vịn hai bờ vai của Trâm!

-em ....

-em có yêu caca không? - tôi hỏi như đang chờ đợi câu trả lời

-em....

-cho caca biết đi! Trâm! em có yêu caca không? sao em lại như vậy vào ngày hôm nay chứ! em có biết những câu nói lúc nảy làm caca đau lắm không?

-em nghĩ nó tốt cho cả hai! em nghĩ em nên về Úc- trâm vừa nói vừa rơi nước mắt

-em đang đeo chiếc nhẫn trên tay đó! caca khi đặt làm chiếc nhẫn này ... đã cầu nguyện rằng .. khi tìm thấy dc tình yêu thật sự nó sẽ bám chặt trên tay của người đó!!!