-chúng ta kết hôn vào ngày mấy vậy em? – tôi hỏi trâm và nhìn tấm hình cưới của hai đứa trên bàn
-hihi… ngày 24/12/2013 ….
-ngay ngày noel ah … - tôi suy nghĩ …
-chúng ta đã có một khoảng thời gian 1 năm không gặp nhau? – trâm mỉm cười
-ủa tại sao? – tôi càng lúc càng không hiểu
-vì lúc đó … em không ở bên cạnh anh …. Em và anh cần thời gian suy nghĩ về tình cảm dành cho nhau nhiều hơn.
-có như vậy ah? ủa? mà tại sao phải như vậy? – tôi hỏi
-hihi.. anh xuất viện xong .. chẳng nhớ gì cả …. – trâm cười
-hì hì … ờ .. – tôi gãi đầu …
-anh phải chú ý sức khỏe của mình chứ … - lúc này Trâm đến nắm lấy bàn tay tôi – lúc anh sỉu ở công ty lúc đang họp … mọi ngươi rất rất lo cho anh đó … lúc đó em như tá hỏa khi nghe như vậy
-uhm … anh biết mà .. – và cái ôm của tôi đã làm cho Trâm cảm giác yên tâm hơn, nhưng đều tôi thắc mắc tại sao tôi và trâm phải có một năm không gặp nhau ….
-lát nửa Jack sẽ đến gặp caca đấy?
-Jack ah – tôi nói – gặp chi vậy?
-hì hì … đến thăm caca chứ gì nửa … với lại lúc trước Jack có nhờ bên công ty mình làm một số việc caca đã nhận lời rồi …
-Jack đến đây một mình ah …
-hì hì .. làm sao có thể đi một mình được chứ? Đi với vợ của Jack chứ - tôi nghe Trâm nói thế lại thắc mắc vợ Jack là ai … mà thôi có gì lát gặp cũng biết thôi ….
-cốc cốc - tiếng gõ cửa – thưa chủ tịch có ngài Jack và vợ của Jack đến thăm chủ tịch ah … - tiếng nói của người làm công
-ah rồi.. tôi sẽ xuống ngay! ….- tôi xoay qua nhìn Trâm – không biết mọi chuyện thế nào đây?
-có gì đâu … anh và Jack là bạn thân với nhau mà …
-hả? – câu này làm tôi choáng ngợp .. sao từ tình địch có thể trở thành bạn thân với nhau được …
-hì hì …. Thôi …. Chúng ta xuống dưới thôi… đừn để hai vợ chồng Jack chờ chúng ta ….
-uhm…
Tôi bước xuống lầu với Trâm dìu đi kế bên, chẳng hiểu sao trong người tôi chẳng còn tý sức sống … nó cứ ì ì thật là bực mình ….
-chào chủ tịch caca! – mới xuất viện ổn chứ?? – Jack đến bắt tay rồi ngồi xuống cùng tôi
-caca chắc cũng bớt đi nhiều rồi ha.. lúc ở bệnh viện ai cũng lo lắng! – gương mặt giọng nói này chính là THY.
-Thy là vợ của Jack sao? – tôi nhìn Thy sau đó nhìn Jack
-caca hỏi kì vậy… caca và Trâm đám cưới xong khoảng 1 năm là hai đứa này kết hôn mà…
-ờ … - tôi cười
-hì hì …caca nảy giờ sao đó …. Trâm không biết nửa? cái gì cũng hỏi hết …. Cứ như người mất trí nhớ vậy ah? – Trâm nhìn tôi và nói
-thấy chủ tịch khỏe như thế là ok rồi! Jack đây cũng mừng! việc Jack nhờ caca cái đó từ từ làm cũng được … khi nào caca khỏe thì tính dùm Jack …
-việc gì vậy nhỉ? – tôi bây giờ trong đầu trống lốc
-Jack sợ caca luôn đó …. Jack nhờ caca là …. Cần một nhóm đồ họa chuyên nghiệp …. Thiết kế bộ nhận dạng thương hiệu, sau đó tổ chức một cái event hoành tráng … quảng cáo……. Và mọi thứ ..
-uhm…. Khi nào caca khỏe rồi chúng ta đi Việt Nam một chuyến?
-ủa? Về Việt Nam làm gì?
-Thăm ba vợ của Jack thôi…. với lại muốn cho caca đổi không khí nên mời caca đi!
-uhm… - tôi thầm nghĩ đây sẽ là cơ hội để cho tôi gặp Thuyên, Minh và Nhi , không biết họ đang làm gì vào khoảng thòi gian này
-thấy caca khỏe như thế là đây vui rồi – Jack nói - ủa? Bin đâu? – jack hỏi đứa con trai của tôi
-uhm… hình như nó đang chơi ở ngoài vườn thì phải?
-Con nè! – bé Bin lên tiếng
-ah… cháu iu của ta đây rồi – nhìn Jack đùa với Bin tôi nghĩ Bin rất quý Jack
-sao lâu rồi chú Jack mới qua chơi với con … - bé bin hỏi
-ah… chú phải giải quyết xong công việc nên hôm nay qua thăm con nè! – lúc này bin nó đã ngồi trên đùi của Jack …
-chú nhớ qua chơi thường xuyên với con nha … ba caca bận hoài ah … - nó có vẻ không vui
-qua đây nào con trai – tôi nhìn nó mỉm cười rồi đưa tay ra như muốn nó đến gần tôi
-baba thấy con không vui? – tôi nhìn nó cười
-mẹ nó ba bận lắm, không dẫn con đi chơi được ..
-nếu ba nói với con mai ba dẫn mẹ và con đi chơi thì sao?
-thiệt hả ba?- nó có vẻ rất vui
-uhm.. ba có bao giờ nói dốc con đâu nè!
-dạ! – thế là nó hôn ngay má của tôi một cái cười rất rất vui …
Và buổi tối tại căn phòng ngủ, tôi ngồi dựa lưng ở trên giường, mở cuốn album hình gia đình xem …. Quả thật là cuốn album hình, cho tôi cảm giác thân thuộc, vì có chính tôi ở trong bức hình đó, có những bức hình tôi đi chơi với trâm hồi lúc nhỏ, có tấm hình lúc bé Bin vừa mới sach trong bệnh viện, có một tấm hình tôi nhìn bé bin như đang hát cho nghe…Tôi suy nghĩ một hồi không biết mơ hay thật… hay là gì đó
Lúc đó Trâm đang ở bên bàn trang điểm sức kem ….
-caca! Thoa dùm em sau ót đi… - trâm đến ngồi trên giường đưa kem cho tôi
-uhm… - thế là tôi bắt đầu hai bàn tay của mình thoa kem, chạm nhẹ vào cổ, sau ót thoa đều kem xung quanh, chẳng hiểu sao bàn tay của tôi lúc này nó có vẻ thành thạo quá nhỉ, cứ như chuyện này tôi đã làm hằng ngày và rất rành rọt …- xong rồi em!
-cảm ơn caca nha!
-hì hì … không biết giờ này con mình ngủ chưa nhỉ? – tôi chẳng biết sao lại hỏi như vậy – sao giờ anh muốn qua xem con như thế nào quá. – tôi có một đề nghị
-nếu vậy em và caca qua phòng của con vậy! – Trâm mỉm cười
Cả hai chúng tôi đi qua căn phòng nhỏ bé của đứa con trai chúng tôi, nó đang ngủ … tôi và Trâm bước vào phòng rất nhẹ nhàng, sau đó ngồi xuống giường …. Sửa lại cho bé Bin nằm ngay ngắn, tôi lấy mền đắm cho nó …. Tôi rờ nhẹ hai chiếc má của nó … tôi vẫn không hiểu vì sao… Bin lại có nét giống tôi và Trâm …. Chắc chắn phải có cái gì đó ở năm 2013 về phần nghiên cứu khoa học …. Nên mới có một cuộc đột phá như thế này …. Tôi rất muốn hỏi trâm lý do gì sao bé Bin được sinh ra lại giống tôi và Trâm như vậy … nhưng tôi im lặng … tôi cũng không muốn hỏi ….
-Bin ngủ rất là dể thương! Nhất là sóng mũi nó rất giống anh đó caca!
-uhm… rất giống! – tôi nhìn đứa con của mình mỉm cười – hàng lông mi và cả lông mày nó giống em đó Trâm …
-nó được thừa hưởng những gì tốt đẹp nhất từ ba và mẹ nó … - Trâm mỉm cười
-uhm… có điều anh hơi lo! – tôi bắt đầu băng khoăng
-sao vậy anh? – Trâm hơi ngạc nhiên khi giọng tôi có vẻ nghiêm trọng
-nếu như sau này nó lớn lên …. Đi học ba mẹ của bạn bè nó …. Đều có một nam một nữ … còn chúng ta đều là phái nữ …. Nếu nó hỏi tại sao … anh không biết phải giải thích với nó như thế nào? – tôi nhìn đứa con như muốn xin lỗi vì không cho nó được một “người cha thật sự”
-thật sự em không biết phải giải quyết vấn đề này như thế nào? – câu hỏi của tôi làm cho Trâm bắt đầu suy nghĩ khi bé Bin lớn lên nó sẽ đối mặt với một cái khác nửa là “ba mẹ của nó đều là nữ” không giống như những đứa bạn khác của nó.
-thôi chúng ta cho nó cứ vui vẻ với những gì xung quanh nó…. Nó vẫn đang hồn nhiên hạnh phúc… khi nó lớn anh mong nó sẽ hiểu cho chúng ta… - đôi mắt tôi chợt buồn, lúc này Trâm như một quán tính vô hình đã ôm liền lấy tôi….
-đừng nghĩ nửa caca!
-hì hì … chúng ta ra thôi để cho con nó ngủ…. – tôi mỉm cười sau đó bước ra phòng nhẹ nhàng để không đánh mất đi giấc ngủ ngon của con trai mình ….