Yêu Thầm

Chương 32

-hiện giờ thì chưa vào thăm được phải kiểm tra thêm lần nửa - giọng cô y tá

-dạ... chừng nào mới xong vậy ah? - em tôi hỏi

-chừng 2h sau ...

-chúng tôi sẽ chờ .... -giọng tôi nói

Thế là cả nhà tôi ngồi chờ ở ngoài tôi kể hết mọi việc cho cả nhà nghe ..

-đúng là hai của em không may rồi? - em tôi vỗ vai như châm chọc

-thui con đừng có chọc hai nửa... lần sau nếu có đi đâu cũng nên thăm dò trước ... xem chỗ đó có nguy hiểm không? có bệnh dịch gì không? - ba tôi nói

-dạ!

Thời gian hai tiếng trôi qua củng gần hết... họ làm xét nghiệm , xong trước dự định 30p sau là họ rời khỏi phòng , tôi vì sợ có chuyện gì đã yêu cầu bác sĩ cho trâm qua phòng dặc biệt, chăm sóc mau khỏe về sớm. Tôi ở trong bệnh viện chăm sóc cho Trâm nhưng trâm vẫn chưa tỉnh tôi đi ra ngoài mua một ít đồ thì chuông điện thoại tôi reo ....

-Alo! caca nghe đây !

-caca ah... trâm sao rồi? cô ấy bị có nặng không? - giọng chủ tịch Jack của Trâm gọi cho tôi nghe là thấy không vui rồi

-uhm... không sao...

-cô ấy nằm ở bệnh viện nào vậy? phòng mấy tôi sẽ đến ngay. - hắn có vẻ rất lo cho Trâm

-ở bệnh viện ABC phòng 15...

-ok - hắn cúp máy cái rụp

-ngơời gì chả có tý lịch sự ... - mặt tôi bực mình đi ra ngoài mua tý đồ cho trâm

Từ ngay chỗ quầy các y tá đang coi hồ sơ bệnh nhân ...

-xin hỏi ở đây có một bênh nhân mới nhập viện hồi sáng phải không ah?

-dạ người đó tên gì ah?

-Trâm.

-dạ... tầng 3 phòng 15 ah

-cám ơn..

Hắn chạy một mạch lên thẳng trên phòng [ nói nghe cho nó có vẻ vậy thui chứ thật sự có thang máy =,= đi cũng nhanh thui mà] hắn vào phòng thấy Trâm đang hôn mê.hắn bước đến từ từ....

Hắn ngồi xuống bên cạnh Trâm, hắn ngắm nhìn khuôn mặt của Trâm vì Trâm đáng yêu như một thiên thần, hắn vừa đưa tay chạm nhẹ lên má thì Trâm bắt đầu cử động mắt của mình, bắt đầu tỉnh dậy từ từ ... hắn vội nắm lấy bàn tay của Trâm...

-Trâm em tỉnh rồi hả? - trâm mở mắt từ từ và cố gắng nhận ra người đối diện mình là ai

-là chủ tịch sao? - trâm bắt đầu nhìn thấy rõ

-chủ tịch gì... em cứ gọi vậy hoài cứ gọi Jack

-anh Jack sao anh ở đây vậy?

-em bệnh thì anh đến thăm thôi ... -rồi Trâm ngó xung quanh để kiếm tôi xem

-em nhìn cái gì vậy? - Jack hỏi

-dạ không! - khi trâm không nhìn ra ngoài nửa thì tôi từ bện ngoài định bước vào thì thấy Jack đang nắm tay của Trâm nói chuyện, tôi nhìn thấy vẻ mặt của trâm cũng tươi cười nói chuyện làm tôi chẳng còn thấy vui, rồi tôi nhìn xuống trên tay mình đang cầm cháo và đồ mới của Trâm

-sao mình lại chăm sóc và lo lắng nhỉ? trâm đã có người lo rồi! - tôi tự nói chuyện một mình, rồi quay lưng nhưng nửa muốn đi nửa muốn ở lại .... tôi quay đầu lại một lần nửa thì hắn vẫn còn nắm tay của Trâm ... rồi quyết định bước đi ....

-Hai! - tiếng của em tôi - sao không vô trong đó, đứng đây chi vậy trời!

-Hai có việc phải đi gấp, em đem cháo và quần áo vào trong dùm nha.

-xạo! em nảy giờ thấy hai đứng nhìn cái gì đó không vào.... rồi quay lưng đi ...

-thui hai đi đây! - tôi đưa cho nó rồi nhanh chân bước đi

-Hai! Hai ah! - nó gọi nhưng tôi vẫn bước đi

-người gì áh! - lúc nó đi vào thì Jack đã không còn nắm tay của Trâm nửa, vì Trâm phát hiện ra và đã rút tay của mình lại

-chị trâm tỉnh rùi hả? - em tôi mừng vào hỏi thăm - ủa anh này là ai? - nó không biết Jack

-là Jack chủ tịch của chị đó

-oh... - nó mỉm cười - coi bộ chăm sóc nhân viên rất tận tình nhỉ...

-hì hì... - Jack cười - Jack đi đây có gì mai Jack sẽ vào thăm em ...

-còn việc đón nhân viên của ông Ngô thì sao?

-không sao đâu,,, em cứ nghĩ ngơi đi lúc em khỏe cũng là lúc chúng ta sẽ đến thời gian họp luôn mà...

-dạ... em làm anh vất vả thêm quá..

-không soa đâu mà ..- lúc này hắn đến gần nắm lấy tay của Trâm rồi mỉm cười

-e hèm .. - em tôi nó tỏ vè không đồng ý

-Jack đi đây ... chào hai em ... hẹn hôm nào gặp lại ...

-chào anh Jack - trâm đáp lại theo cách lịch sự thông thường, đợi hắn đi mất rồi em tôi mới lên tiếng

-chủ tịch cái kiểu gì mà thân thiết quá dạ - nó nhìn ra cửa - em không thích đâu đó nha - nó quay qua nhìn Trâm như ám chỉ

-hì hì... em đừng có nghĩ lung tung nghe chưa...

-em thì không có lung tung đâu ... chỉ có một người nghĩ lung tung thui ... - nó đi đến bàn rót nước uống

-em nói ai? - trâm không biết em tôi nhắc đến là ai

-hai caca chứ ai vào đây nửa? hồi nảy tự nhiên đưa em cái đống này òi bỏ đi mất tiêu - nó chỉ tay

-... -trâm im lặng

-mà em nghĩ tối hai sẽ ghé lại bệnh viện đó ....

-sao em biết ...

-hai là chị của em mà... tính tình sao biết hết ...

-uhm...

Rồi em tôi ở lại bệnh viện chăm sóc cho Trâm, sau đó đến ba mẹ tôi, còn tôi thì lấy xe chạy đến công ty mặc dù tôi chưa có việc gì mới để thiết kế ... cứ đi lanh quẩn vòng vòng như thế .... rồi cuối cùng tôi quyết định đi lên tầng coa nhất để hóng mát ... lúc đó trời cũng đã xế chiều mất rồi ... rồi tôi gặp Sb key

_hi! chàng trai caca! - key luôn gọi tôi như vậy

-hi! key! mốt đừng gọi tôi như vậy nhé

-sao thế? mọi sb đều thích mà! - key nói như vẻ đó là chuyện hiển nhiển

-hì hì...uhm..mọi sb nhưng ngoại trừ caca thôi!

-đừng nói là ko thích xưng bằng anh luôn nhé

-uhm... hì hì... cho ai xưng mình bằng anh chắc người đó phải là vợ của caca thôi..

-wow... vậy chừng nào lấy vợ hả?

-hì hì.. có đâu mà lấy ... - tôi cười cho có thôi

-không có ah ... thật là khó tin ... ít nhất phải có bạn gái chứ.. đừng nói là yêu đơn phương nha - key vỗ vai tôi

-hì hì.. cũng chẳng biết...

-sao hôm nay có vẻ buồn vậy? nghe nói mới đi chơi với người đó mà... hình như trên Trâm thì phải....

-sao biết tên trâm vậy...

-thì nghe em gái caca nói...

-ủa? - tôi đột nhiên thắc mắc - ủa sao nghe được ...

-hì hì... ah thì thì... - key ấp úng làm cho tôi nghi ngờ

-thì sao? - tôi nhíu mày

-hai đứa là bạn vậy thui àh...

-uhm ... - tôi xìu xuống rồi nhìn xung quanh những tòa nhà cao tầng ...

-mà có chuyện gì vậy kể nghe đi chứ... sao cứ như vậy ... - key thúc vã tôi

-nếu thích một người .... mà thui .. - tôi dừng lại

-nói đi ... sao dừng vậy?

-tui cũng ko biết là tôi đang yêu ai, tôi thích ai ...

-wow wow... bộ nhìu cô gái lắm sao?

-luc trước caca từng yêu một người thầm lặng,nhưng người đó ko yêu caca mà yêu bạn thân của caca và lấy người đó làm chồng, vì đau khổ nên đã qua đây sống, lúc về thì biết bên đây có một cô gái đã chờ mình suốt bao nhiêu năm nay, hôm qua caca đã mở lòng và xem người đó bây giờ là duy nhất, nhưng sáng nay thì thấy cô ấy đang vui vẻ với người khác mà còn nằm tay nửa [ tôi đang hiểu lầm Trâm ] ...

-chờ đợi ... rùi nằm tay người khác hả? ... nè có nhìn lộn ai không?

-không đâu! nhìn đúng

-nhưng lỡ cô ấy không biết thì sao?

-đâu có ai mà nắm tay mình mà không biết chứ ...

-vậy mà có áh ... - key khẳng định - mà cô ấy hiện giờ đang ở đâu ..

-bệnh viện ...