-trâm có sao không? – cánh tay tôi vẫn còn ôm lấy Trâm
-Trâm không sao hết …. Có Caca là nhiều vết thương quá ….
-hì hì..ngoài da thôi – tôi cũng ráng cười nhưng thật sự chúng làm rát hết cả thân thể của tôi, tôi vừa tính bỏ tay mình ra khỏi người trâm thì bên phía dưới chúng tôi đang nằm rung rinh
-động đất hả caca – Trâm hoảng sợ càng ôm chặt lấy tôi hơn
-caca không biết – tôi cũng phát cuốn lên –nhưng không sao đâu … có caca trâm sẽ không sao hết …-dứt câu nói là chúng tôi bị sập xuống nó là một cái hố … nói đúng hơn là cái bẩy thứ hai, lá rơi lả tả trên người chúng tôi… cả hai đều nhắm mắt nhưng sao vẫn có cảm giác lá rơi trên đầu chúng tôi …
-chúng ta không sao hết caca ơi..
-uhm… bị rơi vào hố rồi … -lúc này trâm mới thoát khỏi vòng tay của tôi – tôi đứng lên thì cái hố nó sâu qua khỏi đầu tôi khoảng 1m
-có cách nào ra được không caca?
-hình như là không? – tôi đi xung quanh xem thử có chỗ nào có đá hay gì không để làm vật leo lên ….-ah … -tôi có sáng kiến
-gì vậy caca?
-caca làm vật đệm… em leo lên đó lấy điên thoại gọi cho người đến là được rồi…
Thế là chúng tôi bắt đầu thực hiện nhưng sức tôi không còn nửa… vì hồi nảy đã vật với con sói lúc nảy một trận còn bị thương nửa… cả tay chân và mặt không có chỗ nào là không bị sướt cả…vì không đưa Trâm lên trên được tôi đã làm ngã …. Lúc đó Trâm té đè lên người của tôi…. Mặt tôi nhăn nhó vì đau … đau nhất là ở cánh tay và chân của mình …Trâm vội đứng dậy liền dìu tôi đến một góc kia ngồi… tôi bắt đầu cảm thấy mệt và tê rát cả người …
-Chân caca chảy máu nhiều quá – Trâm nhìn mà sót ruột – cả tay nửa…
-uhm… - tôi chỉ nói và nhắm mắt để cho cảm thấy bơt đau …
-để trâm kiếm cái gì đó siết lại cho máu đừng chảy nửa…
-không có gì để siết đâu trâm ah…
-phải có chứ … - Trâm lo lắng và ốc gắng nhìn xung quanh xem nhưng thật sự không có gì để siết cả… máu của tôi nó cứ chảy như thế và trâm đa đi đến quyết định ….
-Trâm làm cái gì vậy? – tôi hoảng hồn khi thấy Trâm đang cở nút áo của mình
-Lấy áo của Trâm xé ra làm khăn dằn máu lại cho Caca… nếu dể máu chảy nhiều quá sẽ nguy hiểm lắm …
-không được … -tôi phản đối- trâm với thân thể lỏa đồ vậy hả? sao được
-không sao đâu …
-đâu được Trâm là con gái đâu có thể mà … mà….- tôi hơi rối
-trâm sẽ lấy vải che mắt caca lại …
-nhưng nhưng … - tôi chưa kịp nói gì cả thì Trâm đã cởi bỏ hết nút áo của mình… tôi liền nhắm mắt quay mặt đi chỗ khác … thật sự có muốn cản cũng không cản được …rồi bên tai của tôi nghe tiếng xé vải xẹt xẹt … tôi nhắm mắt nói – sao Trâm cứ nhất quyết làm như vây chứ?
-vì tính mạng con người quan trọng….nếu không bị nhiễm trùng là tiêu … trên người caca có rất nhiều vết sướt và máu kèm theo …- lúc đó Trâm tiếng đến gần tôi nhưng tôi vẫn cứ nhắm mắt … trâm dùng tay xoay mặt của tôi lại, lúc đó Trâm mỉm cười rồi dùng miếng vải xé ra bịt mắt tôi lại …. –có phải ý của caca là như thế này không?
-Ờ ờ … - lúc đó tôi nghe được mùi hương từ thân thể của Trâm … một người con gái vì mình bay giờ không có miến vải che thân , thế rồi tôi đươc Trâm chăm sóc băng lại những vết thương …
-Xong rồi! – Trâm mỉm cười
-cảm ơn Trâm ….trâm lạnh không? – tôi hỏi vì thấy mình cảm thấy lạnh
-hơi hơi thui…
-caca xin lỗi… vì caca mà….-lúc đó tôi có cảm giác có cái gì đó như có vật mềm mềm đυ.ng vào má của mình…
-cảm ơn caca đã cứu trâm … nhiêu đây thôi đâu đền hết ơn của caca chứ ..
-sao nói vậy? đó là việc caca phải làm mà …- tôi vẫn còn trong trạng thái bịt mắt nói chuyện cứ nhìn đâu đâu ….- Trâm thấy lạnh không?
-hì hì… hơi hơi thui… - thật sự lúc đó nghe vậy tôi ước gì có thêm cái áo thứ hai nửa để cho Trâm mặc nhưng không có…
-thật sự caca rất khó sử .. – tôi lắc đầu – ah …. Hay là …. Trâm mac áo sơ mi của caca đi …
-sao được ….
-không sao… caca có mặc áo thun trắng bên trong mà .. - tôi mỉm cười, rồi tự cởϊ áσ mình ra nhưng chẳng hiểu sao khi cử động tay của tôi nó đau và rát thế kia …- ui da…
-thôi được rồi caca … không cởi cũng được mà..
-đâu có được … trên người trâm bay giờ chỉ có chiếc áo trong của con gái thui… như thế lạnh lắm .. bệnh rồi sao đi làm … trâm cởϊ áσ dùm cho caca đi … - tôi đề nghị, rồi Trâm cũng làm theo yêu cầu của tôi ..
Trâm tay run run khi cởi từng nút áo của tôi, còn tôi trong trạng thái bịt mắt cứ như là kẻ bị đuôi vậy thật là khó chịu làm sao… nhưng tôi không thể nhìn trâm đang mặt đồ trong được … như thế thật là bất lịch sự … tuy tôi và trâm “giống nhau” … nhưng suy nghĩ của tôi thì khác hẳn … nói thôi mọi người cũng hiểu rồi nhỉ…khi chiếc áo được cởi ra…
-xong rồi đó! Trâm mặc đi! Không lạnh đó..
-uhm.. – Trâm đang khoác chiếc áo của mình vào chưa kịp gài lại nút thì bỗng dưng xuất hiện một con chuột nó chạy qua làm Trâm hét toán lên – Á .. chuột – Trâm sợ quá đã nhảy vào lòng ôm chặt lấy tôi …. , tim tôi đập nhanh khi cảm thấy khuôn mặt đang áp phải cái gì đó thật mềm mềm, =,= mặt của tôi đang áp sát ngực của trâm , tay trâm đang ôm chầm cứng ngắt tôi …người khác mà nhìn vào =,= chắc họ không nghĩ là tình huống này là tại con chuột nó làm thành như vậy … chứ không phải chơi cái dạng bịt mắt đối phương sau đó người con gái cởi từng nút áo sơ mi của mình sau đó áp ngực của mình vào đối phương ….khi trâm phát hiện liền xuống khỏi người tôi và liên tục nói lời xin lỗi…
-có chuyện gì vậy trâm?
-con chuột …
-oh oh ….- trâm vốn sợ chuột từ nhỏ..- hồi nảy có cái gì đó áp vào mặt Caca, trâm biết không? – tôi hỏi
-ah ah … cái đó là ….là … - trâm ngượng đến đỏ mặt không biết phải trả lời tôi như thế nào
-cái gì vậy? – tôi vẫn hỏi
-ah …cái tay của trâm thôi…- Trâm nhanh chóng cái nút áo sơ mi lại
-uhm… -tôi gật đầu …- nhưng sao nó có vẻ ….
-không có gì đâu .. – Trâm liền nhảy vào không cho tôi nói – không biết chừng nào mình được ra khỏi đây nhỉ?
-hì hì… trâm mặc áo vào rồi phải không? – tôi hỏi
-uhm…
-vậy caca mở cái vải này ra được chứ?- tôi hỏi và đưa tay về phía sau đâu –cột cứng quá hình như không tháo được – tôi càng cố gắng tháo nó càng siết chặt …
-để trâm mở ra cho … - Trâm đi lại đưa tay vào phía sau đầu của tôi , ánh mắt trâm nhìn tôi mỉm cười , quả thật lúc này cả hai rất gần.. đến mức tôi có thể nghe cả mùi cơ thể của Trâm…mặt đấu mặt nhưng một bên thấy một bên thì không….rồi trâm cuối cùng cũng mở ra được… mắt tôi bị che bởi vải nên khó chịu lúc mở mắt ra tôi chớp mắt liên tục …. Nhìn trâm rồi mìm cười …
-hì hì… thấy đường rồi … cái áo có vẻ hơi rộng nhỉ?
-uhm…. Hơi rộng …
-trâm nhỏ người mà… … nhưng mặc thế này trông quyến rủ lắm ah … - tôi nghĩ sao nói vậy – Sb hay trai gì chắc chịu không nổi quá – tôi cười lắc đầu …
-vậy người đối diện trâm có chịu nổi không? – trâm nói cứ như hàm ý vậy
-hehe… - tôi cười …..
-trả lời đi chứ sao lại cười …
-không! Trâm mà có chuyện gì…. Chắc bị ba mẹ caca quánh chết
-hihi…. Trâm nói vậy thui …
-trời! –tôi nhìn xuống ta và chân của mình – cái gì mà tan nát hết vậy nè…. -,- …
-caca bi trầy nhiều lắm ah… - trâm đến gần tôi – khuôn mặt chỗ này nè… - trâm lấy miến vải chấm chấm rồi dùng miệng thổi …