-hì hì... vậy thì đi ...
-Trâm sợ hả? - tôi cười
-thì cũng sợ sợ....
-không sao đâu ... yên tâm ...
-trâm và mẹ có làm nhiều món caca thích ah...
-wow... vậy sao? vạy có món nào mà Trâm thích không?
-hì hì... có nhưng 1 món thui...
-sao vậy? đáng lẽ phải 50/50 chứ ...
-thì... - trâm không biết trả lời tôi như thế nào
-lần sau trâm đừng làm gì tập trung cho caca quá....
-trâm biết rồi...
-hì hì.... lát nửa đến nơi chúng ta se đi vòng vòng ... xuống suối... kiếm cái đó lạ lạ ....
-Trâm thích nhất là được xuống suối... mát lắm
-hì hì... chung tư tưởng nhỉ? caca cũng thích xuống suối
NÓi chuyện vui vẻ với nhau rồi chúng tôi cũng đến được khu rừng mà chúng tôi mong đợi
-wow đến nơi rồi - tôi bước ra xe hít thở không khí trong lành
-hôm nay có vẻ vắng quá caca ơi..- Trâm nhìn xung quanh
-uhm... vì hôm nay là ngày thường mà đâu phải ngày nghĩ đâu ... như thế cũng hay đỡ phải vất vả kiếm chỗ ...- tôi nói xong đi xuống đằng sau xe lấy những thứ cần thiết cho buổi picnic....cũng nhanh chóng chúng tôi cũng tìm ra được địa điểm thích hợp để trải tấm bạc và đặt đồ ăn lên đó
-lâu rồi Trâm mới đi chơi ,,,
-uhm... caca cũng vậy ... ở Việt Nam toàn đi vòng vòng thành phố với tụi bạn
-hì hì.... caca vậy là sướиɠ rồi... bên đây muốn đi chơi cũng khó lúc nào cũng công việc và công việc thui....
-uhm,,,, mốt làm việc chừng mực thui... ít mà hiệu quả cao....
-caca nhớ bạn của caca không? -lúc đó Trâm ngồi gọt táo nhìn tôi
-bạn hả? - tôi nói và tôi nghĩ tôi cảm thấy bây giờ nhớ Thuyên lắm, không biết Thuyên như thế nào rồi .... -uhm... cũng nhớ
-caca không nhớ Thuyên sao? - trâm hỏi tôi nhưng có vẻ hơi buồn buồn
-hì hì.... Thuyên hả? Thuyên có Minh rồi sao nhớ được ... - tôi đánh trống lãng
-vậy còn người con gái kia?
-ai? - tôi chẳng biết Trâm đang nhắc ai
-Thy con chủ tịch Ngô...
-Thy Hả? - hình ảnh cô ta xuất hiện trong đầu tôi, làm tôi nhớ đến lúc cô ta hun tui, rùi nhốt tui ởi trong phòng phải trèo tường để vào nhà.... - không nhớ lắm đâu ..., mà đầu tuần người bên chủ tịch Ngô nói là cho người qua công ty của Trâm phải không?
-hì hì.. uhn... công ty cũng đang chuẩn bị đủ thứ để tiếp đón họ đàn hoàn
-mà biết ai sẽ qua không? - tôi hỏi lo lắng
-nghe nói là sẽ có 4 người qua ...
-uhm... thôi đi chơi mà bỏ qua cái đó đi .... chúng ta xuống suối chơi đi ..- tôi ngồi dậy đứng lên đưa tay trước mặt Trâm -đưa tay đây
-hả? - Trâm ngạc nhiên
-đi lẹ lên - tôi không cần đơi Trâm đưa tay lại tôi đã tự nắm lấy tay của Trâm để trâm đứng dậy rồi nắm tay Trâm dắt chạy ra Suối
-caca từ từ thôi ...
-hì hì... nhanh đi ...
Suối hôm nay mát quá, trong có thể thây được những viên đá, nước chảy róc rách, cứ như đang ở thiên đàn không có sự tranh đua giữa người và người, không phải nghe những tiếng xe ồn áo hằng ngày, không phải hít phải những khói bụi. Tôi xuống suối liền dùng tay hất những làn nước mát lên mặt của mình cứ như xóa hết những phìên não bấy lâu nay trong người của tôi.... và Trâm cũng vậy... Trâm ngồi trên những viên đá nhúng cả hai bàn chân xúông dưới suối.... Trâm cảm thấy thích thú khi có những chú cá cứ bơi quanh chân của Trâm.... chúng đến dùng miệng rỉa vào chân của Trâm như cách chào hỏi thân
thiện của một vị khách mới ghé qua thăm nhà của chúng, trâm cười rất tươi rất xinh, tôi cũng khá lâu rồi không gần không nhìn thấy Thuyên hằng ngày như trước, người đang ở gần tôi nhất là Trâm.... tôi ước gì có thể dành hết tình cảm của mình cho Trâm nhưng thật khó .... tôi không biết trái tim của mình đang yêu ai.... có lẽ tôi là kẻ đa tình.... tôi có cảm giác thích Trâm nhưng tôi vẫn còn nhớ đến Thuyên nhiều, đôi lúc hình ảnh Thy xuất hiện trong đầu của tôi...... haiz.... nhức đầu quá.... tôi dùng chân đá những dòng nước đang chảy xuống kia .... rồi lắc đầu thật thật mạnh để xua hết đi bao nhiêu suy nghĩ....
- caca sao vậy? - Trâm hỏi khi thấy hành động kì lạ của tôi
-không sao? - tôi đứng dậy bước đến ngồi gần Trâm
-ở đây thích thật ... ước gì tuần nào mình cũng lên đây ...
-hì hì.... điều ước đó khó thực hiện lắm àh nha... có khi về già thì may ra ... - tôi chọc Trâm
-công việc lúc nào cũng chiếm hết khoảng thời gian của ta từ sáng đến tối...
-uhm... càng lúc càng phát triển thì làm việc sẽ càng nhiều hơn thôi... - tôi vừa nói xong trâm lấy nươc hất vào mặt tôi - nè! sao hất nước vào mặt caca...
- hihi.... nửa nè - Trâm càng hất nhiều hơn
-không thể tha thứ được .... - tôi nhảy xuống dưới nước hất nước lại , Trâm dùng tay đỡ những cú hất nước của tôi
-caca ăn gian quá .... - Trâm cười thật tươi .... tôi đứng hình ...những giọt nước tung tóe cùng với ánh nắng của bầu trời làm rạng ngời khuôn mặt của Trâm hơn -caca - Trâm gọi tôi khi thấy tôi cứ nhìn Trâm hoài
-ah ... -tôi giật mình quay về thực tại
-mặt Trâm dính gì sao?
-uhm ,,, dính - tôi lém lỉnh trả lời mặc dù trên mặt của Trâm không có vết bẩn nào cả
-ở đâu vậy caca?
-đây nè ... - tôi lấy tay chỉ vào má của mình
-hết chưa? - trâm hỏi
-chưa ... còn nhiều hơn nửa.... - nghe nói vậy Trâm liền lấy nước rửa khắp khuôn mặt của mình
-hết chưa?
-chưa.,... dính nhiều hơn nửa kìa - tôi cười
-dính cái gì mà nảy giờ không ra vậy caca....
-dính nước đó .... hahah... - tôi nhanh chân phóng lên những bậc đá chạy về tấm bạc đã có đồ ăn hồi nãy Trâm dọn sẳn
-CACA .... - trâm la lên vì biết mình bị lừa ... - không được chạy ..... - trâm dí theo tôi thì thấy tôi đã ngồi xuống ăn mất tiêu rồi
-caca đang ăn mà - tôi bị trâm giật miếng bánh trên tay
-không cho ....
-hôm nay trâm hư quá -tôi nhíu mày lắc đầu
-hư gì chứ? - trâm tức mình khi bị tôi nói như vậy
-bình thường rất dịu dàng , không bao giờ dành đồ ăn với caca.... hôm nay thì .... lộ rõ con người thật rùi nha .....
-caca cũng vậy...
-caca có làm gì đâu ... - đến tôi bị trâm nói lại
-bình thường rất nghiêm túc ....không có nhí nhố như hum nay ..
-hehe... huề hen ... - tôi cười nghiêng đầu
-hihi....
Rồi chúng tôi ăn nói cười vui vẻ với nhau ... người khác nhìn vào cứ nghĩ chúng tôi là đôi tình nhân hạnh phúc nhất thế giới ... có khi lâu lâu tôi cảm thấy rất vui vì trâm có những cữ chỉ như con nít vậy ... thật sự gần như đây là lần đầu tiên tôi được thấy điều này vậy... có lúc trâm phùng má nói không với tôi ,,, tôi muốn dùng bàn tay của mình nựng vào đôi má hồng đó .... những ngọn gió đung đưa qua lại làm cho mắt tôi cảm thấy sụp lại .... và cả hai chúng tôi chiềm vào giấc ngủ trưa ngon lành dưới bóng cây lớn nghe tiếng suối chảy... cả hai nằm đối đầu với nhau .... buổi trưa cũng nhanh chóng trôi qua ....tôi vẫn chưa muốn dậy vẫn còn muốn ngủ nửa dù Trâm đó cố gắng lây tôi dậy .. nhưng vô ích tôi vẫn cứ nằm đó ... Trâm bức cọng cỏ đưa vào mũi của tôi .....
-Dây không? - trâm ngoái chí đưa cọng cỏ vào mũi của tôi
-để cho caca ngủ tý nửa đi ... - tôi dùng tay phũi mũi của mình ....
- 1..2 ...3 ..... dậy
-át xì ....mấy giờ òi ....
- 3h chiều rồi đó ...
-uhm... dậy dọn đồ vào là vừa ...
Tôi cùng trâm thu xếp đồ lại nhanh chóng đặt lên xe .... nhưng tôi chưa muốn về muốn quay lại con suối lúc nảy .... tôi và trâm cùng đến con suối lúc nảy.... thì có chuyện xảy ra cho hai chúng tôi....
Khi chúng tôi đi đến con suối để chơi một lát rồi về thì ở đâu xuất hiện một con sói màu xám hung tợn, trên miệng của nó chảy nước vãi liên tục, nó làm cho cả tôi và Trâm đều cảm thấy sợ, Trâm nép sau lưng của tôi … nó cũng từ từ tiến tới chúng tôi… tôi nhìn xung quanh mình để kiếm một khúc cây để tự vệ mà không có… khi thấy khúc cây thì nó nằm ở đằng kia … nếu mà phóng qua đó thì Trâm sẽ bị nó vồ đến mà sé tan sát mất … đành đánh liều một phen … tôi dùng tay xô Trâm ra phía bên kia lúc đó nó phóng mình nhào đến tôi làm tôi phải té xuống đất … lăng lộn cùng với nó… bộ răng nanh của nó thật kinh khủng chúng quá sắt nhọn, đã thế còn bộ móng vuốt của nó nửa…nó cứ hết sức cào cấu … tôi bị trúng đòn của nó ngay tay và trên mặt ….Trâm thấy có khúc hơi to ở đằng kia… liền cô gắng chụp lấy nó và tiến tới dùng cây đập nó ….nó cảm thấy có vật gì đó đang đánh nó … nó quay sang làm cho Trâm sợ buông cây xuống và Trâm cũng tự ngã xuống đất… Trong tình thế này tôi liên chạy đến dùng chân đá nó thật mạnh làm cho nó văng ra… khi đá như vậy chân của tôi vướn vào phải sợ dây gì đó làm cho tôi té đè lên trâm lúc đó con sói nó cũng quay lại… chỉ còn cách tôi dùng thân thể của mình ôm lấy Trâm để bảo vệ cho Trâm, nhưng lúc đó sao tôi không thấy nó tấn công mình nửa lúc đó nhìn xung quanh không thấy nó đâu cả… tôi nghe tiếng ẳng ẳng ở phía trên đầu của mình… thì ra soi dây tôi mắc phải là cái bẩy dành cho nó …khi cảm thấy an tâm vì mình không bị loài sói hung dữ truy kích nửa… thì lúc này cả tôi và Trâm nhìn nhau …