Quay về Việt Nam tại công ty của ông chủ tịch Ngô ....và đang có một cuộc họp ...
-đúng vậy.... công ty chúng ta đang bước vào khúc phát triển mạnh nhất ...
-xin giới thiệu đây là Minh người mà công ty đối tác chúng ta đưa qua đây làm việc
-xin chào mọi người... rất vui khi được hợp tác cùng quý vị - Minh đứng cuối đầu chào lịch sự
-công ty chúng tôi không nghi ngời gì khi đối tác chúng tôi đề cử anh qua công ty chúng tôi làm việc....
-cả hai bên đều được lợi... mong rằng sự hợp tác chúng ta càng lúc càng bền chặt ...
-dạ.. sau này và mãi mãi ... - Minh đứng bắt tay ông Ngô
Cuộc họp kết thúc suông sẽ.... Minh được công ty của mình chuyển sang làm việc cùng với công ty của ông chủ tịch ngô... khi đi xuống thang máy Minh bước vào thì Thy cùng vói hai đứa bạn của mình là Quân và Như bước vào ....nhí nhố không thể tưởng... Minh thì nhìn họ cười lắc đầu ... điều đó làm cho Thy để ý có tên đang nhìn mình cười lắc đầu...
-cười gì đó tên kia? - Thy trợn mắt nhìn
-ah... tôi chỉ cười thui mà... đâu làm gì cô đâu... - Minh không biết Thy là con của ông Ngô
-tôi không cho phép anh cười ...
-hơ.... vô lý...
-hì hì... anh đẹp trai - quân khiều khiều Minh chớp chớp mắt - đừng để ý nó... nó đang quạu áh...
-đúng ùi anh đẹp trai - Như hùa theo
-làm gì hai đứa bay thấy trai đẹp mà tươm tướp vậy...
-mày cũng vậy chứ nói ai? - như bá vai của Thy
-3 người xuống tầng mấy? - Minh hỏi theo cách lịch sự vốn có của Minh
-tầng G - Thy đáp nhưng không nhìn mặt Minh
-hên nhỉ? tôi cũng xuống tầng G -rồi Minh bấm nút từ lầu 20 xuống tầng G
-ê .... bà để cho tên caca chạy thoát vậy hả? - quân hỏi Thy
-kệ hắn đi ... không quan tâm - Thy đáp tỉnh queo, Minh thắc mắc sao lại nhắc tôi chứ?
-ê ... có muốn xử lý khi hắn về nước không? - Như ý kiến
-hay nhỉ? - Thy có vẻ hứng thú - xử sao?
-cứ gửi thư nặc danh nói là Thuyên có chuyện với chồng của nó rồi tên đó sẽ bay về nước thôi... - quân đắc chí...
-nhưng lỡ hắn không về thì sao? - Thy suy nghĩ và Minh cũn suy nghi tại sao việc gì tôi phải bay về như vậy? mà minh nghĩ là bạn thân bay về cũng đúng thôi... minh im lặng lắng nghe tiếp câu truyện ....
-phải về.... bà nói hắn yêu Thuyên rất nhiều mà.... - Câu nói này làm cho Minh giật bắn mình
-ê sao vậy? - thy nhìn qua Minh
-không có gì ... chỉ là ngứa người thui....
-quyết định vậy di - cả ba đứa đồng thanh
-người đó có thù oán gì với mấy người sao? _ minh giả vờ như không quen tôi
-thích thì chơi vậy thui.... cho bỏ ghét .. - Thy nói
-người đó làm gì với ba người vậy?
-mà anh là ai hỏi nhiều thế?
-ah... hì hì... khách hàng thui...
Lúc đó thang máy dừng ...lại...
-đến nơi rồi....
-công nhận anh đẹp trai thật... hy vọng một ngày nào đó gặp lại... - thy bước đi trước quay đầu lại nói
-con gái gì mà ... - Minh lắc đầu nhiếu mày - ý đến giờ rồi phải về thôi... - nhưng tại sao họ lại liên quan đến caca... và họ biết Thuyên là sao?
Thế là vào buổi tối ăn cơm xong thì ...
-Thuyên lát chúng ta nói chuyện được không?
-dạ được... có chuyện gì hả anh?
-uhm..... anh lên phòng khách đợi... lát em lên nha
-dạ... em sẽ lên ...
Ngồi trong phòng khách mà Minh cứ nghĩ đến câu nói là "caca yêu Thuyên rất nhiều" điều đó làm cho Minh thắc mắc... muốn giải đáp ngay... Minh cũng mún biết Thuyên có tình cảm gì với tôi hay không???
Thuyên không biết có chuyện gì mà hôm nay Minh lại muốn nói chuyện với mình và sắc mặt có vẻ căn thẳng như muốn biết rõ một điều gì đó, làm cho Thuyên cũng cảm thấy sợ.
-em xong rồi hả? – Minh hỏi
-dạ xong rồi! có chuyện gì mà anh muốn hỏi em vậy?
-uhm.. có một chuyện anh muốn hỏi em … nhưng em biết gì thì phải trả lời thành thật.. – giọng của Minh bắt đầu nghiêm nghị làm cho Thuyên cũng phải thấy sợ
-anh hỏi đi… em sẽ trả lời mà…
-uhm… chuyện là vậy hồi sáng anh đi qua công ty của ông chủ tịch ngô …
-ủa? anh qua đó làm gì? Nơi đó lúc trước caca từng làm việc đó anh….
-uhm.. anh biết … sao em có vẻ lo lắng vậy Thuyên – Minh nghi ngờ và có một chút hơi ghen nhưng đâu biết Thuyên phản ứng như vậy là bình thường
-em có lo lắng gì đâu?
-công ty anh cử anh qua đó hợp tác … như là trung gian vậy ..
-dạ. – Thuyên đáp dạ nhẹ
-anh biết được một việc….nhưng anh hơi thắc mắc ….
-việc gì anh cứ nói đi ? có gì đâu mà ấp úng…
-uhm…. Anh nghe người ta nói là … caca yêu em… phải vậy không? – Minh vừa nói vừa nhìn Thuyên có vẻ không được vui lắm …
-anh biết rồi sao? Em cũng tính nói với anh nhưng không biết lúc nào có đủ trường hợp để nói… Nhi kể cho em nghe hết chuyện của caca….
-vậy em có tình cảm gì với caca không?
-có…
-sao? – Minh đứng dậy quát
-em chưa có nói hết…. nhưng chỉ là tình cảm bạn bè bình thường thôi… nếu em có tình cảm với caca sao em có thể lấy anh được chứ?
-uhm…anh xin lỗi vì hổi nảy quát em…
-khi em biết việc đó em còn giật mình hơn cả anh… có cảm giác mình có lỗi… nhưng yêu thì chỉ một làm sao có thể yêu hai người cùng một lúc… em yêu anh và em xem caca là người bạn thân nhất…giờ em mới hiểu tại sao caca không ở đây nửa? caca đi để tìm cho mình một cuộc sống mới…
-anh sợ… - lúc đó Thuyên dùng ngón tay che miệng của Minh lại ..
-nếu em là anh em cũng như vậy thôi…..
-chỉ có em mới có thể hiểu được anh ….ah… đúng rồi .. hồi chiều lúc ở công ty anh găp hai cô nàng xinh đẹp với một tên con trai .. chúng nói là gửi thư nặc danh gì đó , nói là anh bỏ em để cho caca quay về chúng xử lý caca….
-sao có chuyện như vậy sao? Nhưng trước giờ caca có bao giờ dính đến mấy cái tên du côn đó đâu… chứ? – Thuyên lo lắng cho tôi …
-bọn chúng không du côn đâu em … chính xác là dân ăn chơi ….
-để em gửi mail báo cho caca hay… nếu thật sự em gửi sẽ có cái gì đó làm dấu.. nếu không có cái dấu đó thì người khác mạo danh …
-uhm… em nói đúng … quả thật.. mém tý nửa anh hiểu lầm vợ mình rồi… anh yêu em nhiều lắm Thuyên ah…. Anh hứa không bao giờ làm em phải khổ phải đau vì anh cả… anh hứa sẽ cho em một cuộc sống tốt… với những đứa con thật đáng yêu….
-em luôn yêu anh … -câu nói đó làm cho Minh cảm thấy tin tưởng Thuyên hơn … và sau câu nói đó hai hai bờ môi khóa chặt vào nhau ….. chuyện gì nó tiếp diễn nó sẽ tiếp diễn … hì hì… sr vì caca đây không thể viết được đoàn này … đau lắm ….. hix hix….
Và buổi sáng ở bên nhà của tôi trước khi tôi đi làm …
-hôm nay là buổi làm đầu tiên cố gắng phát huy nha con – ba tôi căn dặn
-dạ.. con sẽ cố gắng
-hì hì… mẹ luôn tự hào về con caca ah…..
-hì hì.. vì con lúc nào cũng là con ngoan của mẹ mà…
-con ngoan gì mà chả biết đền ơn gì hết – em tôi trề môi
-gì ah? Sao em lúc nào cũng đâm chọt Hai hết vậy hả?
-em nói đúng mà…. Lấy vợ đi … cho ba mẹ khỏe kìa…
-hay nhỉ? Sao em không lấy chồng đi…
-tại em chưa có đối tượng
-Hai cũng như em thui..
-hai xạo! có người đồng ý làm vợ mà không biết….
-Thanh! – tôi nói nó…
-thui đến giờ rồi… con xin phép con đi trước – Trâm lên tiếng