-ý… con cũng đến giờ rồi…
-caca.. công ty con nằm ở đường nào ?- ba tôi hỏi
-dạ… trên đường VCY ...
-hoho… - em tôi ngồi cười – cùng đường đi đến công ty của chị trâm… đúng là trời định…
-nếu vậy con chở trâm đi đi … đi thế cho tiện – ba mẹ đang tìm cách tác hợp cho hai đứa tôi đây mà…
-dạ - tôi luôn nghe theo lời ba mẹ... tôi đi đến đằng kia lấy chiếc vali nhỏ xách tay của mình rồi quay lại chờ trâm đi cùng…
-thưa hai bác con đi – trâm lễ phép – chị đi nghen…- trâm vơ tay chào đứa em nghịch ngợm của tôi
-chúc hai người vui vẻ … em mong tin vui từ hai người…
-cái con bé này – tôi dơ nấm đấm lên
-ba ơi.. Hai đánh con ….
-chưa đánh mà… - tôi nhin nó
-la trước chắc ăn…
Lúc đó tự nhiên tôi thấy Trâm đang chỉnh lại áo khoác ngoài của tôi…..làm cho tôi hơi ngượng vì trước mặt ba mẹ và đứa em quái gỡ của tôi…
-cổ áo bị lệnh rùi nè… để trâm chỉnh cho …..
-ờ … - tôi đứng im cho trâm chỉnh áo lại cho mình
-caca không thắt cavat sao?
-ờ.. không thích lắm…. thấy khó thở quá….
-hihi… tập đi chứ… mốt làm lớn phải đeo thường xuyên nửa đó…
-có người lo lắng cho từng chút một… sướиɠ thiệt… - em tôi lại chọt lần hai… ánh mắt tôi lườm nó và nó hết dám hó hé…
-hì hì… tới đó òi tính… - tôi cười
-xong rùi… chỉnh chu lại òi.. nhìn rất bảnh…
Sau đó chúng tôi chào cả nhà ra xe…. Tôi chở trâm cùng đường đến công ty… trên xe chúng tôi nói chuyện với nhau …
-trâm làm công ty đó bao lâu rồi?
-uhm… trâm mới chuyển qua năm ngoái thui…
-công việc ổn định và suông sẽ không?
-hì hì… lúc này lúc kia … đôi lúc cũng rối bù …
-caca tính ở đây luôn hả?
-chắc vậy… ở đây cảm thấy khỏe hơn… bớt suy nghĩ…- tôi quay qua cười
-thế thì ba mẹ sẽ vui lắm …
-chắc công ty khối người đeo đuổi trâm nhỉ? – tôi nghĩ chuyện đó bình thường thôi… vì trâm dể thương mà
-hihi… không có ai đâu?
-mong là thế… - tôi đáp vô tình làm cho trâm nhìn tôi
-caca nói vậy là sao?
-ờ.. hì hì… không có gì…
-trâm làm gì trong công ty?
-Thư kí cho chủ tịch..
-oh… thư kí là lúc nào cũng được cưng chiều lắm đó nha…- tôi chọc
-chủ tịch bằng tuổi như mình đấy…
-wow… wow.. wow… - tôi hết sức ngạc nhiên khi có một người giỏi như vậy? – trai hay gái?
-trai…
-hờ hờ… nguy hiểm quá… - tôi nói ùi nhún vai
-sao nguy hiểm…
-thư kí cho chủ tịch trai bằng tuổi như thế này….thì… để caca đoán xem có đúng không nhỉ? Buổi sáng trên bàn làm việc của thư kí sẽ có một bông hồng? or một gói quà nhỏ..
-sao caca biết hay vây?
-oh oh…đoán bậy mà có thật sao….
Rồi chiếc xe của tôi dừng trước công ty của Trâm… điều mà tôi thây trước mắt là có rất nhiều nhân viên nam đang đứng chờ Trâm trước cửa công ty.. tôi suy nghĩ :” lũ này có vấn đề nhỉ” lũ nhân viên nam đó cứ bám theo sau theo trước… còn trâm thì cười gượng nhanh chóng bước vào công ty rùi đi đến văn phòng cho xong chuyện… ai nhìn vào cứ tưởng trâm đào hoa… nhưng điều đó làm cho Trâm cảm thấy rất là khó chịu…..
Đám nhân viên nam tám chuyện với nhau…
-haiz… nàng thật xinh đẹp – tên thứ nhất nói
-mày nói chuyện nghe dư thừa quá… chuyện đó là hiển nhiên rồi…
-ước gì nàng chấp nhận lời mời đi uống nước với tao
-không đến lượt mày đâu…nàng sẽ đi với tao trước…
-đừng có mơ….
-E Hèm… - giọng của chủ tịch vang lên
-dạ … tụi em chào chủ tịch … - cảm đám cuối đầu chào tách hẳn ra hai nhóm
-giờ này không làm việc mà đứng đây tám hả? – giọng trang nghiêm khiến tụi nó phải run sợ
-dạ.. tụi em đi làm việc ngay… ủa? chủ tịch cầm quà gì vậy ah?
-nhiều chuyện.. đi làm việc.. không ta cho nghĩ việc hết..- vừa nghe phán là nghĩ việc cả lũ nháo nhào chạy vào phòng làm việc của mình.. còn chủ tịch thì đi lên phòng làm việc của mình
-thấy chưa? Quà của cô thư kí trâm đó – một tên thò đầu ra nói
-tụi bay không có cửa dành với chủ tich rồi.. –cả đám thở dài thất vọng…
Tại phòng làm việc…
-thư kí lúc nào cũng đi làm đúng giờ nhỉ?
-dạ… em chào chủ tịch…
-hì hì…. Em cứ gọi anh là Jack không cần kính cẩn như vậy…
-da.. – trâm cười gật đầu…
-hôm nay có cuộc hẹn hay gì không em?
-dạ có.. vào lúc 10 có cuộc hẹn với công ty A kí hợp đồng… 1h … có cuộc hẹn với phòng kế hoạch đầu tư… lúc 3h có hẹn với công ty B để chứng giấy tờ… 5h15… ngày có một buổi tiệc hẹn với những công ty liên doanh….
-uhm… lúc nào công việc cũng nhiều không biết lúc nào mới được nghĩ ngơi…quà của Trâm nè…
-dạ… - trâm ngạc nhiên
-nhận đi.. đừng ngại chiều 5h15 trâm đi tiệc chung với anh…
-em xin lỗi… em không đi được – trâm đang biện ra một lý do nào đó để không đi ….
-sao vậy?- Jack thăc mắc
-dạ… em bận tý việc riêng…
-uhm…. Em không đi cũng được… đành lần khác.. nhưng em cứ nhận đi … nhận đi cho anh vui…-vì jack cứ năn nỉ hoài nên trâm phải nhận…
-dạ vậy em sẽ nhận … lần sau anh đừng mua vậy nửa? em ngại lắm …
-hì hì… uhm… anh sẽ nghe theo lời của em …
Khi tôi bước vào công ty của mình…. Nó là một toàn nhà kính cao trọc trời…. nhìn lên có thể thấy được thang máy người người lên xuống…. có cả thang máy đưa xe lên xuống…wow…không biết sức của tôi có thể đảm nhiệm hết những gì công ty giao cho mình hay không nửa? lo lắng quá!
-Xin chào! cậu là caca phải không?- một người đàn ông mặc vest đen lại bắt tay với tôi
-dạ... là tôi...
-tôi chờ cậu từ sáng giờ ....vào phòng đi chúng ta cùng làm việc
-dạ...
-tôi vừa nghe cậu nộp đơn vào công ty của của tôi ... tôi rất là mừng ... - ông ta có vẻ rất vui vẻ
-sao lại mừng ạ? - tôi khó hiểu
-hì hì.... thì cậu là nhân tài mà....
-nhưng tôi chưa làm việc mà...
-uhm.... nhưng hog sao? nhìn người là biết mà....
-dạ... tôi sẽ cố gắng hết sức làm việc để không phụ lòng của ngài...
-tốt lắm ....cô Kim dẫn cậu ta đến bộ phần làm việc của mình -ông ta nói chuyện với thư kí của mình
-dạ thưa ngài chủ tịch.
-chào ngài tôi đi ....
Thế là tôi được cô thư kí dẫn đi đến phòng làm việc... nhưng tôi chưa hiểu sao ngài chủ tịch có vẻ tin tưởng tôi nhiều vậy, tôi bắt chuyện với cô thư kí Kim.
-cô ơi! tôi có thể hỏi một chút được không?
-cậu muốn hỏi gì?
-sao ngài chủ tịch chưa biết tôi làm việc như thế nào mà có vẻ rất tin tưởng ở tôi thế?
-ah... hì hì... chuyện đó hả? vì nhân viên ở đây ai cũng làm việc hết mình vì ngài chủ tịch... ngài chủ tịch rất tốt ... không như những công ty khác bốc lột công sức lao động...
-àh... tôi hiểu rồi... cám ơn cô ..
- không có gì đâu? vì ai vào họ cũng đèu thắt mắt như cậu thui ùi...
Một ngày làm việc của tôi bắt đầu từ đây ... thật sự không gian làm việc rất thoải mái tuy tôi là người mới vào các nhân viên khác cũng đến chào và làm quen với tôi cũng rất là thân thiệt ... họ quan tâm và họ nói có việc gì cứ nhờ nhờ họ , họ sẽ giúp hết mình đừng có ngại ... ở đây không có dụ ma cũ ăn hϊếp ma mới đâu... thật là may mắn cho tôi .... tôi được giao bên phần kỉ thuật chuyên về phần đồ họa ... thật sự tôi cũng chỉ biết chút chút ... nhưng vì công ty đang cần người .. mà ông chủ tịch đối xử như thế tôi tự dặn lòng là phải cố gắng... tôi chưa cần biết mức lương của tôi như thế nào nhưng trước tiên tôi phải cho cái gì đi để xứng đáng nhận lại với mức lương tương ứng ....