Yêu Thầm

Chương 19

-gì vậy?

-lúc mà chị thuyên quyết định làm đám cưới với Minh là bạn thân của Hai ah.. Hai càng đau khổ hơn , vì không có ai bên cạnh an ủi hay sao đó… tự nhiên dắt gái về nhà ah…. Bực mình

-là là sao… chị không hiểu?

-ý là gọi gái về nhà đó ..nhưng gọi về để nằm kế bên cho đỡ cô đơn thui.. chứ không làm gì hết ah.. – em tôi vừa nói cứ giống như vừa đấm vừa xoa vậy

-…….- trâm im lặng nghe tiếp câu truyện của em tôi kể

-đó từ lúc gọi gái về đó …. Cái cô gái đó hóa ra là con chủ tịch gì gì đó ở bên VN ah… rùi hai vô tình xin việc ở nhà cô ta nửa chứ… rồi cô ta và ba cô ta … ý xèo… cô ta bị đuổi ta khỏi nhà, caca thấy tội nên cho cô ta ở nhờ 0,0 ….

-rùi sao nửa?

-ba cô ta đưa tin ai tìm được con gái sẽ gã cho người đó rùi được chức lớn nửa…

-sao mà ông ta gan quá vậy?

-mà em nghĩ ông ta cũng cao tay …. Chắc biết con gái mình ở với ai rồi nên mới đưa ra như vậy lỡ gặp kẻ nào thù ông ta ….. còn chết dỡ nửa đó …

-uhm… cũng có lý ..

-cô ta thấy vậy nên dùng mưu kế giữ chân Hai của em bằng cách… tối qua phòng hai em ngủ…. rồi tự khỏa thân trên giường.. sáng cho nhà báo ập đến…

-Trồi!

-em nghe mà em bực mình gì đâu….

-mà sao em biết vậy?

-Hai caca kể chứ ai .. nói là không cho chị biết .. nhưng săn dịp em nói luôn…

-uhm…

Chuyện của tôi đã bị em tôi kể hết cho Trâm nghe…. Thật sự đến giò phút này cứ nghĩ Thuyên không còn hiện hữu trong tâm trí của tôi… nhưng sự thật tôi đang đánh lừa bản thân của mình… Thuyên luôn ở trong trái tim của tôi.. liệu Trâm có đủ mạnh để thay thế hình bóng Thuyên trong trái tim tôi…còn Thy ban đầu những nụ hôn đó … chắc có lẽ lần đầu tiên tôi được chạm vào môi của người con gái tôi thấy hiếu kì hay gì đó… nói chung là với Thy tôi không cảm giác nhiều…

Lúc đó ở nhà chủ tịch Ngô có hai người bạn thân nhất của Thy qua thăm…. Chúng ta có nhớ Quân và Như không nhỉ?  hì hì… chúng ta sẽ quay lại với hai người bạn nhí nhố này nhá…

-dạ! có Thy ở nhà không vậy? – Quân hỏi

-thưa có… mời hai người vào – tiếng của người mở cổng, lúc đó quân và như vào nhà rồi lên thẳng trên lầu vào phòng của Thy.

-hi! Bạn yêu của tui! Soa òi sao òi! Chừng nào đám cưới! – Như tươm tướp

-ủa? ảnh đâu? ảnh đâu? – quân chạy vòng vòng kiếm tôi

-đám cưới gì nửa? tên đó đi nước ngoài rồi! – thy nói

-Sao? Sao kì vậy? – quân thắc mắc

-hai người cãi nhau ah… - Như đoán

-ah … thui tui hiểu rồi… - quân nói – tên đó không đồng ý … cũng đơn giản thui… hắn không yêu bà là thứ nhất… thứ hai hắn còn yêu cái người gì gì đó nửa ah….

-ờ…. Thui đừng có bực…. mau già – Như nói- cũng không trách được đâu… người ta không yêu bà mà…..

-nhưng bực mình…

-nè nè….. –quân tính nói điều gì đó .. – bà đừng có nói với tui là bà thích cái tên đó nhoa

-làm gì có … tui đâu có điên…

-ờ… chứ tai sao một hai đòi lấy tên đó làm chồng thía… - mặt Như gian manh

- ờ ờ… thì -,- tên đó đàn hoàn vậy thui….

-hì hì… không thích thì tốt rồi….- quân nói

-tối nay chúng mình đi bar đi… biết đâu quen anh chàng nào đó cực cute thì sao? – Như nói

-uh.. có lý.. – Thy chấp nhận với ý kiến của hai người bạn thân của mình

Ở nhà Thuyên và Minh.

-em sao vậy? – Minh hỏi

-em thấy nhớ mèo quá! – Thuyên buồn rầu

-uhm…hog biết nó đi chừng nào về nhỉ? Thui hay là em rủ nhi đi đâu chơi cho khây khỏa đi …

-anh không đi chung với em sao?

-anh còn việc ở công ty nửa, chưa xong chủ anh đuổi việc mất… ông chủ khó tính lắm …

-chán ghê! Muốn đi chơi với anh mà cũng không được…

-thui mà… - Minh ôm Thuyên từ phía sau- anh xin lỗi, xong việc anh và em sẽ đi chơi với nhau, giờ em đi chơi với Nhi đi…

-chừng nào anh mới xong việc?

-anh nghĩ chắc tuần sau …. Vì lần này có công ty đối tác nước ngoài về…

-anh cứ lo công việc của anh xong đi …. Để em gọi cho Nhi vậy?- Thuyên lấy điện thoại gọi cho Nhi- alo mày hả? đang làm gì ah..

-tao tính qua rủ mày đi chơi đây…

-trùng hợp quá vậy… tao cũng tính rủ mày đi chơi nè…

-đúng là bạn thân có khác nhỉ? Tư tưởng giống nhau… vậy giờ tao qua chở mày đi nha.

-uhm…- rùi Thuyên cúp máy quay qua nói với Minh- Nhi nó qua chở em đi liền

-uhm…. Em cứ đi đi … cho khuây khỏa.. giờ anh phải lên công ty rồi…

-dạ. – thuyên đáp nhẹ nhàng trước khi đi Minh không quên hôn nhẹ lên má của Thuyên

MỘt lúc sau là Nhi đã có mặt ở nhà Thuyên…

-nhanh dữ vậy trời? – Thuyên ngạc nhiên sao Nhi đến nhanh dữ vậy

-hì hì… tao mà… mày quên là tao là siêu thần tốc sao?

-biết là vậy nhưng đường xá bây giờ nguy hiểm lắm.. chạy cho đàn hoàn … đi chơi thui mà, đầu cần gấp gáp gì đâu..

-thui lên xe đi … tao chở mày đến nơi này ….

-đi đâu?

-cứ lên đi rùi biết…

Nhi đưa Thuyên đến quán bar nơi mà có Thy, Quân và Như ở đó….

-sao quán bar hả? không được đâu? >”< … chồng tao mà biết… là chết đó …

-trời ơi… không có gì hết…. có tao lo rồi không sao đâu

-thui không được, gia đình chồng mà biết là chết đó…

-tao nói không có gì là không có gì hết… vào đây uống nước thui…

-trời trơi.. vậy thui qua quán bên kia hay hơn không?

-nhưng lâu rồi … tao không có vào… vào chút xíu thui rùi ra… - Nhi năn nỉ

-uhm… chỉ một chút thui đó …

-hehe.. đúng là bạn tốt có khác …

Thế là Thuyên chiều lòng theo Nhi… Thuyên coi thía ma rất yếu lòng chỉ cần năn nỉ một chút là Thuyên chấp nhận liền, nhạc vũ trường đối với Nhi là một việc hết sức bình thường, nhưng với Thuyên nó là loại nhạc khó nghe, nhức tai, Thuyên như muốn nổ tung với cái vũ trường này, đèn thì chớp liên tục làm cho mắt của Thuyên cũng chớp liên hồi và gây cảm giác rất khó chiu. Khi Nhi và Thuyên đi vào thì một ánh mắt đã để ý đến họ chính là Thy… Thy đang uống rượu cùng Quân và Như liền bỏ ly rượu xuống và cố gắng nhìn theo Thuyên và Nhi…

-nè! – tiếng của Như kêu – nhìn cái gì mà chăm chú vậy hả? ah… aha… để ý anh nào rùi hả?

-không có! – ánh mắt Thy vẫn nhìn theo Thuyên

-không có thì ra đằng kia nhảy đi – quân reo hò

-hai đứa bay đi đi …. Tao đi lại đây một chút …- thế là Thy bỏ mặc hai người bạn của mình lần theo những ánh sáng chớp tắt với tiếng nhạc xầm xình… và Thy cuối cùng cũng xác định được đó là Thuyên .. nhưng Thy chưa đến bắt tay nói chuyện mà đứng nhìn một hổi và suy nghĩ “cô ta đến đây làm gì nhỉ? Mà người đi chung với cô ta là ai?”

-thui tao muốn về! – thuyên hối thúc nhi

-ở lại tý đi …

-xin chào! – Thy bước đến

-cô là ai vậy? – vì ánh đèn nên Thuyên không thể nhận mặt được đó là Thy

-hì hì… cô không nhớ tôi sao? Ah mà thui tốt nhất là không nhớ sẽ hay hơn.. nhưng tôi thì biết cô đấy…

-cô kiếm tôi có chuyện gì không? – Thuyên đang nói chuyện thì Nhi nhìn Thy

-ah… chỉ là qua chào hỏi người quen thôi… sao cô lại ở đây nhỉ? Người như cô đáng lẽ không phải ở đây…

-cô là ai sao mà hỏi nhiều vậy? – Nhi lên tiếng – bạn tôi, tôi rủ đi không được sao? Cần phân biệt loại người sao?

-hì hì…caca dạo này khỏe không?

-cô là ai? Sao biết caca… - nhi nói