Yêu Thầm

Chương 17

-biết - tôi nhíu mày nhìn nó. lúc đó trâm nhìn tôi cười mỉm vì biết tôi đang bị đứa em điều khiển , hết sach vali giờ bị đuổi ra đằng trước ngồi

Xe lăn bánh về nhà... ở đằng sau hai chị em nói chuyện ríu rít... tôi nhìn lên phía trên gương chiếu hậu... nụ cười của trâm hồn nhiên làm tôi một chút lây động... tôi chăm chú nhìn trâm từng thái độ trên gương mặt... và tôi bị trâm phát hiện là tôi đang nhìn trâm chăm chú và cười rất tươi.. lúc đó mặt tôi tự dưng không cười vì bị phát hiện mình đang nhìn trộm mà, tôi quay mặt ra nhìn đường phố ....

-Hai! - em tôi nó gọi làm tôi giật mình

-gì ah?

-tại sao lại nhìn trộm vậy hả? - >"< nó tố cáo tôi

-đang nhìn ngoài đường mà - tôi cố gắng chối

- lúc này kìa ...

-thì hai chị em nói chuyện xôm quá ... nhìn xem đang nói cái gì thui mà ....

-chị trâm- em tôi nó xoay qua nói

-gì vậy em?

-hai của em đó ...ở VN ghê lắm ah ...

-cái gì? - tôi quay xuống - con nít biết gì mà nói ..

-em nói cho chị trâm nghe hết nè...

-hì hì.. trâm đừng nghe nó nói ... - tôi nhìn trậm cười

-chị trâm.... em nói là chị trâm phải tin em... và đừng nghe những gì hai em biện minh....

-nè!

May là taxi về ngay đên nhà nên cắt ngay cái khúc nó đang tính nói đến...tôi về ba mẹ tôi đều cảm thấy rất mừng, món quà đầu tiên họ dành cho tôi là những nụ hôn thân thương, bao nhiêu năm xa cách ...

-con của ba nhìn trưởng thành hẳn ra ...

-hì hì... con là con của ba mà...con nghe ba bệnh , ba khỏe hơn chưa ba?

- nghe ba bệnh mới dắt dò về đúng không?

- ba bệnh con phải lo chứ

- nhờ có Trâm chăm sóc nên ba khỏe lại rồi

-cảm ơn trâm nha - tôi nhìn trâm cười, trâm cười hơi cuối đầu xuống

-thui... mẹ con làm nhiều món ăn ngon lắm ....

-dạ.. lâu rồi con không ăn món ăn mẹ nấu ..

Trong khi đó ở Vn. ở công ty của chủ tịch ngô

- chị gọi lên phòng làm việc của caca lát nửa xuống gặp tôi ... - giọng Thy gây gắc

-dạ caca đã nộp đơn xin nghĩ việc từ hum trước rồi ah

-sao? sao hắn nghĩ việc

-dạ trong đơn nói là không đủ khả năng để đảm nhận công việc

-thiệt là tức chết đi được mà ....

Chúng ta quay về với gia đình của tôi nhá ...

-wow... món này ngon quá mẹ ơi ... - tôi vừa ăn vừa khen

-ăn từ từ thui con ...

-hì hì... muốn từ từ cũng không được

-hai đúng là heo .. - nó phán một câu -,- muốn quánh nó ghê

-út.. con không được nói như vậy? - mẹ tôi đang rầy nó

- nghe chưa? -tôi nói với nó

-thui ,.. hai đứa đừng cãi nhau nữa .. ba muốn cho con biết một tin ...

-gì vậy ba? - tôi thắc mắc

-từ giờ trởi đi Trâm sẽ ở cùng với chúng ta ... luôn ... như người trong nhà vậy

-wow... - tôi ngạc nhiên

-yeye... - em tôi nó mừng húm cả lên - tối em có người ngủ chung rồi ....

-chiều nay con rảnh mà đúng không? - ba tôi nói

-dạ.. có gì không ba?

-con và Trâm ra ngoài mua tý đồ dùm ba được không?

-dạ ...dạ... - tôi đưa mắt nhìn Trâm

-bác muốn mua gì vậy bác? - trâm hỏi lễ phép

-ah...con đi mua cho ba... mấy chai rượu tây ...

-con con .... -,- quên đường rùi ba..

-có trâm đi với con mà ... lo gì....

-dạ. - tôi gật đầu vâng lời ....

Sau bữa ăn đó tôi lên phòng nằm nghĩ .... chiều còn đi mua rượu cho ba cùng với Trâm nửa...

-Kính cong ... kính cong .. - tiếng chuôn cửa ở nhà tôi vang lên [nhà ở Vn ah] - tên caca này đâu rồi ? - thì ra là cô Thy nhà ta nhấn chuôn muốn truy tìm tôi đây mà

-cô là ai vậy? - bà hàng xóm kế bên nhà tôi

-tôi là bạn của caca

- caca không nói cho cô biết là cô ta về nhà ba mẹ ở sao?

-hả? ba mẹ caca ở đâu?]

-nghe nói là ở bên nước ngoài... nhưng chẳng biết nước nào .

-hơ ... - cô ta ngơ ngác - chừng nào caca về đây bà có biết không?

-chẳng biết nửa.. có thể ở luôn cùng ba mẹ không về VN nữa....

-vậy còn căn nhà này...

-hì hì.. cái đó chủ nhà biết chứ tôi đâu có biết .. thấy cô nhấn chuông nên tôi ra nói vậy thôi ... để biết là chủ không có nhà,

-vậy cảm ơn bà ...

Thế là bây giờ cô ta có muốn làm gì tôi cũng chẳng được .. quả thật ra nước ngoài ở cùng với ba mẹ là một đìêu sáng suốt mà tôi từng làm.. cô ta về nhà của mình mà lòng thất vọng lúc đó ba mẹ cô ta cũng về nhà ...

-hồi sáng ba nghe tin caca nó nộp đơn xin nghĩ việc - ông ta thất vọng

-con biết rồi - thy trơ mặt

-uổng nhỉ? môt người giỏi như thế khó tìm ,, mà để vuột mất ...

- thui con lên lầu đây ... con thấy mệt ...

cô ta bước lên lầu thật chậm rãi ... cô ta có vẻ rất bưc mình nhưng cô ta không hiểu sao lúc nào trong đầu cô ta luôn xuất hiện những hình ảnh của tôi ... cô ta càng ghét tôi nhiều hơn .... còn tôi chẳng hề để ý và gần như với tôi đã quên hết ... tôi như bắt đầu một cuộc sống mới ...tôi đã đau khổ nhiều và tôi cũng rất bực mình khi Thy cứ đem lại những rắc rối cho tôi .... buổi chiều cũng nhanh chóng đến .., nhưng chắc vì ngồi máy bay mệt nên tôi nằm ngủ mà quên giờ thức dậy, Trâm qua phòng đánh thức tôi dậy, nhưng có lẽ trâm bước qua phòng tôi trâm quan sát, tuy ở trong nhà nhưng trâm chưa bao giờ qua phòng tôi cả, dù cửa phòng không hề khóa trước đây ... phòng tôi không dùng nhưng luôn sạch sẽ là do chính tay mẹ tôi dọn dẹp thường xuyên ... phòng tôi có một màu xanh đơn giản dịu dàng tạo cảm giác rất thoải mái khi được ở trong phòng ... vì thế tôi mới ngủ say như thế ... phòng tôi đơn giản có một dãy bàn bằng kính thấp tôi thích ngồi ở dưới đất hơn là trên ghế, kệ sách của tôi cũng cao trung trung chẳng cao quá. Tôi không thích ngủ trên giường cao, giường tôi thấp lắm. nó cao không đến đầu gối nữa... nhưng giường tôi được cái rộng có thể cho ba người nằm lận ....màu ra giường là màu đất nhẹ.. gối cũng tương tự ... kế bên giường có một chiếc bàn nhỏ là nơi tôi để điện thoại, đồng hồ của mình.

Tủ quần áo của tôi là thui khỏi nói ..nhìn vô chỉ tòan áo thun... quần kaki.. kế bên là những đôi giày thể thao đi kèm... trong phòng của tôi thì chỉ treo những bức hình hồi nhỏ lúc tôi 5 tuổi đang ôm con gấu bông cười tủm tỉm hì hì.. dể thương lắm đó nha... tiếp theo là tấm hình cấp 2 tôi chụp chung với cô giáo dạy tóan của tôi... tiếp theo là cả lớp tôi hồi cấp hai cùng với cô chủ nhiệm .... lên cấp ba chụp chung với người thầy dạy môn Lý ..luôn cho tôi những điều hay ... và tấm hình tiếp theo là tôi chụp chung với Thuyên .... tấm cuối cùng là tấm hình tôi và trâm chụp chung với nhau còn nhỏ... hì hì.. tấm hình đó lúc đó Trâm mếu không chịu cười.. còn tôi thì cưới tít mắt dùng tay banh miệng trâm ra để cười .. thật sự lâu rồi tôi cũng chẳng nhớ nguyên nhân là gì làm cho Trâm như vậy nửa... Trâm quan sát xung quanh tấm hình cuối cùng làm cho Trâm mỉm cười và lắc đầu, lúc này trâm xoay qua nhìn tôi...

Tôi ngủ cứ như là đứa trẻ vậy...

-caca - trâm đến lây tôi dậy

-hả? - tôi từ từ mở mắt - trâm .... chết mấy giờ rồi.... - tôi nhớ ra phải đi mua đồ cho ba

- hihi.. gì mà quáng vậy? mới có 5h chiều ah ..

-hết hồn ">"< - tôi thở phù - thôi chúng ta đi

-caca không rửa mặt hả? - trâm nhìn tôi cười

- ờ ờ... rửa chứ.. trâm chờ tui xíu ...

-nhớ chải lại tóc nửa kìa ..