-trời ơi... cho em ngủ tý đi mà ...- nó kéo cái mềm trùm đầu lại , tôi lại giật ra
-dậy tập thể dục ... 6h rồi...
-hai đi tập một mình đi .....
-không dậy là tạt nước đó... chịu không hả? - tôi hù nó
-thui thui... dậy liền dạy liền .... - nó sợ cuốn cuồn đi thay đồ rồi đi tập thể dục cùng tôi
Buổi sáng trong lành hai chị em cùng chạy bộ đi ra đến công viên , ngồi ở ghế đá cả hai cùng nói chuyện
-mốt nửa hai chị em mình về nhà bố mẹ ...
-sao? - nó đang uống nước nghe tin là sặc liền - gì mà gấp vậy?
-uhm... tốt nhất là nên đi để khỏi rắc rối ...
-quyêt định hay đấy.... có gì làm đám cưới ở bên đó tiện hơn ....
-chưa gì mà đám cưới là sao?
-ai biết được... người tính sao bằng "tác giả" tính chứ .... - nó lẻo lự - ý ý..... - nó nhìn thấy cái gì đó
-cái gì mà ý ới vậy?
-chị Thuyên đi chung với ai vậy nhỉ?
-Thuyên ... - tôi đưa mắt nhìn thì thấy Thuyên và MInh đang hạnh phúc đi bên nhau cùng tập thể dục - chẳng hiểu sao khi thấy em vui như vậy tôi cũng cảm thấy vui ... co lẽ bây giờ tình cảm tôi dành cho em nó đã chuyển sang hướng mới .... -người đó là Minh bạn của Hai cũng là chồng của Thuyên
-wow.. đẹp trai, phong độ nhỉ.... ah . ..) có hai cái nút chai trên mắt giống hai ...
-nói gì đó hả? - tôi cú đầu nó
Từ xa Thuyên và Minh nhìn thấy tôi và đi đến ....
-ê .. mày cũng tập thể dục hả mèo? - Minh đến nói chuyện với tôi
- uh,.. hì hì.. - tôi cười bình thường không có chút gượng gạo - phải vận động chứ ... dạo này bụng đầy mỡ
-đúng là mèo lười ... - thuyên chọc tui
-hay quá ha, dạo này người ta hạnh phúc mà quên luôn bạn bè .. - tôi ám chỉ
- ai quên bạn bè hả? - Thuyên tính xử tội tôi - đám cưới không đến biết là Thuyên giận mèo lắm không hả?
- hì hì... mèo bận mà ... ...
-còn đây là ai vậy mạy? - minh hỏi tôi khi nhìn em gái tui
-ah... Thanh .. em gái của tao ..
-ah .. rất vui khi biết em - Minh chào vui vẻ
-ah.. mấy anh chị ơi.. mốt là hai của em về ở với ba mẹ một thời gian ah..- không ai đánh nó cũng khai
-ủa? sao mèo đi nhanh vậy? - thuyên hỏi
-tại ba của mèo bệnh nên phải đi liền ...
-uh, vậy cho tụi này hỏi thăm sức khỏe của bác nha - Minh nói
-uhm, mèo sẽ chuyển lời ...
-ah.. hai ngồi đây với chị thuyên và anh minh đi ... ah mà thui... em đi đây luôn.. gọi dien thoai để cho ba mẹ khỏi qua ... - nó nói xong là đi mất hút
-chúng ta đi ăn gì đi - tôi nói - coi như chuộc lỗi không đi đám cưới
-tội mày nặng lắm đó mèo - Minh nhìn thẳng tôi
-uh uh... tao biết òi .. haha... thôi đi ăn đi .. đói bụng quá ....
Ở bên ba mẹ của tôi ...
-alo! - giọng của Trâm
-ý..chị trâm hả? em bé út nè...
-nghe giọng là biết em rồi.. về VN chơi vui quá giờ mới nhớ gọi điện thoại về nhà hả?
-heeh.... làm gì có đâu ^^ mốt em với hai về nè..cả nhà mình khỏi qua VN
-ủa? vậy hả? hihi..
-phát hiện nha .. - em tôi chọc Trâm
-gì mà phát hiện ...
-hai em về có người cười kìa ...
-đâu có .. lúc nào chị cũng cười mà ...
-hì hì.. ba sao òi chị?
-uhm.. ba đỡ hơn nhiều rồi ...
-hay quá ... thui em cúp máy nha ... mốt gặp lại nha ... - em tôi ríu rít cười rùi cúp máy ...
-ai gọi vậy con? - ba tôi ngồi trên ghế sofa hỏi
-dạ, là bé út
-ham vui quá giờ mới gọi dìa... thật tình
-dạ, em nó còn hồn nhiên như con nít mà bác ... út nói mốt nửa nó về cùng với caca. cả nhà mình không cần qua VN vào tuần sau ..
-uhm... đỡ phải đi lại ...
-ah... để con xuống đằng sau pha cho bác ly cà fe ...
-uhm....Trâm nó dể thương quá ha bà ha ... - ba tôi nhìn mẹ tôi nói , trong khi đó mẹ tôi đang ngồi đọc cuốn sách
-hì hì.. Trâm nó luôn như vậy từ nhỏ mà ...-mẹ tôi cười hài lòng
-cà fe của bác đây ... - trâm bưng ra - àh có ít trái cây ở trong tủ lạnh để con gọt bưng lên bàn
-thui.. được rồi con .. ngồi đây nè ... - mẹ tôi kéo trâm ngồi lại kế bên -sáng giờ làm tùm lum việc có mệt không con?
-dạ.. hì hì... dạ bình thường
-cảm ơn con nha - ba tôi cười hiền nói - chăm sóc bác mấy ngày qua ,,, không biết cảm ơn con sao?
-dạ không có gì đâu ah? con xem hai bác như cha mẹ ruột của mình mà ...
-hay con qua đây ở với hai bác luôn đi - lời đề nghị của mẹ tôi
-dạ.. con .con...
-con qua đây ở nhà lại vui, con đỡ tiền thuê nhà nửa, con ở một mình như vậy hai bác không an tâm nửa, với lai caca nó sắp về nó biết như vậy chắc nó sẽ vui lắm ah -mẹ tôi nói tiếp
-ta xem con như là con ruột vậy.. thui đừng có ngại ... qua đây ở chung ha - ba tôi nói giọng trầm ấm làm cho Trâm xúc động
-dạ.. - trâm gật đầu đồng ý .. làm cho cả ba mẹ tôi đều vui ....
-mốt con ra sân bay đón hai đứa nó cho bác nha - mẹ tôi nói
-dạ.. để mốt con đi cho....
Ngày mà tôi bước xuống sân bay cũng đến .... quả thật càng lúc thành phố con người càng hiện đại ... và tôi đã gặp lại người bạn tôi chơi từ nhỏ....đó là Trâm ... người con gái dể thương, mộc mạc, người luôn có suy nghĩ riêng cho mình, người con gái dịu dàng , ai cũng đều mong muốn được cô ấy là vợ của mình.......
Tôi bước xuống sân bay nhưng chẳng hiểu sao tim tôi nó đập loạn xạ thế này. Từ xa tôi nhìn thấy bóng dáng ai quen thuộc cách đây năm năm về trước, dáng đi nhẹ nhàng, khuôn mặt trắng hồng dể thương hơn cả Thuyên, mái tóc đen mượt thắt bím ở phía sau , vẻ đẹp một mạc, làm tôi phải lặng thầm quan sát, tôi suy nghĩ có phải tôi về đây để có em thay thế thuyên trong trái tim của tôi, mà không... em đâu phải là vật thế thân chứ .. tôi đang nghĩ gì trong đầu vậy nè... tôi tự cú vào đầu mình mấy cái xua đi những suy nghĩ nhảm nhí quanh quẩn trong đầu của tôi .
- ý ý... chị Trâm... chị Trâm... - em tôi nó la ý ới làm cho mọi người trong sân bay ai cũng phải nhìn về phía tôi và nói
- em làm cái gì mà la dử vậy hả? - tôi lây tay nó nói nhỏ
- kệ em .... - thế là nó chạy đi đến Trâm để vali lại ngay dưới chân tôi .. làm tôi phải vừa kéo vali của mình rồi cả của nó nửa - đi có mấy ngày mà em nhớ chị Trâm quá - nó quấn quích thấy ghê luôn
-hihi.. xạo chưa nè? - trâm nựng má của nó - em đi như vậy để cho Hai của em sách có một mình kìa
-chào Trâm... khỏe không? - tôi hơi ấp úng
-hihi.. - trâm cười thật tươi - trâm vẫn khỏe... caca để trâm sách phụ cho.. - trâm có ý tốt nhưng bị em tôi cản
-xí ... hai khỏe mà phải không hai? - nó muốn chọc tôi tức điên mà - hai nên sách một mình đi nha ...
-cái con này .... - tôi nhăn nhó
-thui... để chị phụ chi hai của em ...
- thui .. hì hì.. để caca sách được rồi ... mà trâm đi băng gì đến vậy?
- taxi ... taxi đang chờ ở ngoài đó ...
-uhm....
Thế là tôi không để cho Trâm sách phụ mình mà một mình tự thân đưa hết hành lý lên xe taxi ... vừa mở cửa xe ra là thấy nó ngồi kế trâm rồi ...
-hai lên đằng trước kìa - nó chỉ tay xem như không quan tâm chuyện gì đang xảy ra cả