-caca chưa nói gì cho em nghe ah - cô ta đưa ánh mắt về phía tôi, tôi ra dấu đừng nói gì với em tui hết - mà thui để cho caca nói sẽ hay hơn
-chuyện này là sao? sao hai sống chung với người con gái lạ này vậy?
-từ từ... hai sẽ giải thích cho em sau...
-em muốn nghe liền bây giờ..... -mặt nó còn căng thẳng hơn cả tui nửa....
Thế là tôi đối diện với đứa em gái nhỏ bé của mình...
-sao Hai không nói gì hết? hai im lặng là sao? - nó cần ngay một sự giải thích rõ ràng
-đây - tôi đưa cho nó tờ rơi - em nhìn đi em sẽ hiểu
-trời... ông chủ tịch này lạ thật .. dám đem con gái của mình ra như thế này sao? đã vậy còn không cần biết người đó như thế nào ah?
-đúng là cha tôi thật liều nhưng may là chị gặp caca ... chị hai em đây .. - cô ta ngồi xuống gần kế bên em tôi
-nhưng hai tôi không yêu chị làm sao mà đám cưới được, đã vậy tuần sau ba mẹ về nữa đó hai ... hai tính giải thích sao chuyện này đây? - nó đưa ánh mặt sang tôi, còn tôi thì giật mình khi nghe tìn này ...
-ba mẹ về....
-haiz... chuyện đến nước này rồi .. em nói luôn ... không phải ba mẹ về chơi mà là có dăt theo một người con gái để cho hai làm quen nếu được sẽ lập gia đình đấy ...
-sao? - thy và tôi cùng đồng thanh ... sắp xuất hiện thêm môt người phụ nữ sao?
-không ngờ... anh đào hoa nhỉ? - thy nói như đang đâm chọt tôi
-người con gái đó là ai? - tôi nhìn nó dặt câu hỏi
-không biết có nên nói không, em chán hai quá hai ơi ...
-nói đi .. ai vậy?
- là chị.... chị.... - nó ấp úng
-chị nào? còn tôi thì sốt ruột
-chị trâm đó ... - nó hét vào mặt tôi - em không biết hai làm sao hai làm... ba mẹ và em đều xem chị trâm như người một nhà rồi đó..
-là Trâm sao? - tôi gần như đứng hình
-coi bộ càng lúc càng phức tạp - Thy lắc đầu
- tôi sẽ không có lấy cô đâu ...
-anh anh .... - Thy tức mình nhìn tôi -anh dám hả?
-tôi không làm gì hết... vì vậy.... không nhất thiết phải theo yêu cầu của cô ... ngày mai tôi đưa cô về nhà
-caca.,..
-đừng kêu tên tôi … tôi không nghe đâu…
-được … anh dám đối xử với tôi như vậy.. tôi không để yên cho anh đâu …khỏi càn ngày mai anh đưa tôi về .. tôi đi về liền ngay tức khắc …- cô ta bước nhanh lên lầu thu dọn quần áo ngay tức khắc , một phút sau cô ta đã có mặt dưới lầu với hai chiếc vali kéo lê lếch
-có cần tôi giúp không?- tôi nói bình thường không có chút gì goi là châm chọc
-không cần … tôi không để yên cho anh đâu .. – cô ta liếc tôi hai con mắt cô ta rực lửa vì không như đúng kế hoạch …chiếc taxi đến và đưa cô ta về nhà …
-phù … - tôi thở nhẹ khi tống khứ cô ta ra khỏi nhà mình
-chuyện gì mà cô ta đi thấy hai nhẹ nhõm người quá vậy?
-chưa đâu em … sắp đến sẽ có giông bão rồi đây.. hai đang làm việc cho công ty nhà cô ta nửa… mà thui sớm muộn gì cũng bị đuổi việc …
-trời … hèn chi.. cái ông chủ tịch đó đưa cái tờ rơi như vậy là đúng rồi..
-là sao? – tôi không hiểu ý của em tôi
-ông ta biết chắc con gái mình đang ở nhà của Hai, đã vậy hai còn là nhân viên của công ty ông ta, em biết tính hai quá mà, đã làm việc thì rất là chăm chí không bao giờ lơ là … rùi ông ta chấm con gái mình cho hai ….-,- … mà em không thich Thy đâu … cô ta có vẻ gì đó ăn chơi quá… nói chung hai đừng có lấy cô ta làm vợ… không bền đâu.. trước sau gì cũng ly dị…
-em cũng biết nhìn người quá nhỉ?
-trời chứ sao? Mắt em là để nhìn người mà – nó tự tin khi nói vơi tôi như vậy…
-ủa? mà sao cô ta lại ở nhà mình …
-ah thui.. hai nói luôn cho em nghe… thật sự hai đi tìm cô ta trước… vì buồn chuyện của thuyên đi lên đoạn đường A…
-Hai đi lên đoạn đường đó làm gì hả? đừng có nói là gọi gái về nhà ngủ chung nha – nó nói đúng ý mà tôi sắp nói
-ờ…
-trời… ba mà biết… ba đập cho hai tanh bành … chị trâm mà biết …ui trùi ui ….không thể tưởng tượng được … - nó ngồi ngã người xuống ghế sofa hay tay che mắt lại…
- hì hì… út iu của hai – tôi đến nói ngọt mong nó che lấp tội đồ của tôi
-thui.. kêu em giữ kín chuyện chứ gì .. không bao giờ.. em sẽ đi nói cho chị Trâm nghe hết.. để xem hai sẽ đối mặt với chị Trâm như thế nào ..
-làm gì ghê vậy -,-… hai với trâm là bạn thân từ nhỏ đến lớn thui mà…. Chỉ có điều xa cách 5 năm nay .. ah nhắc mói nhớ .. 5 năm nay hình như mình không liên lạc .. cũng không biết trâm có gì thay đổi không nhỉ? – tôi suy nghĩ
-đương nhiên là thay đổi rất nhiều so với 5 năm trước đó.. – nó khẳng định
-thay đổi sao? – nó làm tôi tò mò …
-tuần sau gặp rùi biết … em đi ngủ .. không nói chuyện nửa… - nó dừng lại – ba bệnh cả tuần nay rồi đó..
-sao? – tôi lo lắng – sao em không ở nhà mà còn ráng bay qua đây hả?
-có người chăm sóc rồi…
-ai vậy?
-chị Trâm đấy … - nó đi lên phòng không nói gì nửa, còn tôi thì ngồi đó một chút suy nghĩ
Nó đi lên lầu một mạch, còn một việc tui chưa nói cho nó nghe về việc tôi bị nhà báo ập vào nhà thấy trên giường đủ thứ ….nhưng không sao tôi sẽ cố gắng chống chọi qua… lúc đó thy đã về nhà nhấn chuông cửa liên tục …
-dạ chào cô hai! Sao giờ này cô hai ở đây vậy? – người hầu nói
-mở cửa.. đừng hỏi nhiều .. nói người đem vali tôi lên phòng ..- cô ta đi vào nhà gây ra những tiếng động làm cho ông Ngô và bà Mỹ thức giấc
-sao con về nhà vào lúc này? – ông ta nói – caca đâu?
-ba đừng nhắc đến cái tên đó. ….
-hai đứa cãi nhau hả? – bà mỹ thắc mắc
-không có đám cưới gì hết … - cô ta đi lên phòng mặc đó cho hai ông bà nhà ta không biết chuyện gì xảy ra …
-chuyện gì vậy bà? – ông ta nhìn bà mỹ hỏi
-tôi cũng như ông thôi …. Không biết chuyện gì xảy ra..
-hay là caca nó không đồng ý làm đám cưới … vì nó không yêu con gái mình….
-thui ông đừng có đoán mò nửa … chúng ta lên phòng xem con gái mình nó sao rồi…-thế là cả hai ông bà đều lên phòng con gái của mình .. – Thy ah .. có chuyện gì vậy con ?
-không có chuyện gì hết.. ba mẹ về phòng mình đi …
-thui ông… mình về phòng đi .. có gì mai nói.. giờ có hỏi nó cũng không nói đâu … - bà mỹ rất hiểu tâm lý của Thy . mẹ phải hiểu con thôi
-tên caca đáng ghét, đáng nguyền rủa… - cô ta đang chửi vả tôi đấy …
Ở bên kia nơi ba mẹ tôi sinh sống và có cả Trâm …Trâm ở gần nơi ba mẹ tôi sống nên việc qua lại thăm non dể dàng, gần như khi rảnh là Trâm qua chăm sóc cho ba mẹ tôi, ba tôi bệnh mà tôi không biết, lúc này người chăm sóc cho ba lại là Trâm và mẹ của tôi, cảm thấy mình gần như bất hiếu quá … mà tôi thấy có lẽ mình nên qua ở với ba mẹ một thời gian… để tránh đi chuyện không hay và không còn suy nghĩ gì về chuyện của Thuyên nửa…
Buổi sáng thức dậy với tôi là một ngày cảm thấy rất thoải mái ... lâu rồi tôi mới có cảm giác thoải mái cứ như không có chuyện gì xảy ra vậy... tôi đi qua phòng thì thấy đứa em mình nó vẫn còn say giấc .. nó đúng là ở đâu cũng có thể ngủ được ... tôi vào đánh thức nó dây...
-dậy... giờ này còn ngủ gì nửa hả? - tôi kéo cái mền ra khỏi người nó