Đứa con trai xinh xắn, dịu dàng, lương thiện của hắn, rời khỏi vòng tay hắn thật khiến người ta đau lòng.
Thế là vị Thượng tướng Lance, người vốn đã xin nghỉ phép một ngày, buổi chiều lại hủy phép, chạy đến quân bộ làm việc, vì hắn thấy như vậy mới có thể giúp mình trút bớt tâm trạng bực bội.
---
Từ lúc bị phụ thân đẩy lên phi hành khí, Hill ngoan ngoãn ngồi yên trên ghế, hai tay ôm lấy chiếc cặp nhỏ, trông không giống như đi học ở học viện quân sự, mà như đang chuẩn bị đi dã ngoại vậy.
Samuel ngồi bên cạnh, thưởng thức tách cà phê. Hắn mặc bộ đồng phục màu xanh đậm của học viện, với chiều cao 1m9, dù chỉ đơn giản ngồi trên ghế cũng đã toát lên khí thế uy nghiêm, không thể xem thường.
Đôi mắt xanh của hắn khóa chặt vào Hill, so với lúc trước mặt Lance, giờ đây càng thêm tùy ý phóng túng. Hắn quan sát cậu từ mắt cá chân đến đôi mắt sáng ngời, làn da lộ ra bên ngoài vừa trắng nõn vừa tinh tế, trong mắt Samuel càng trở nên sâu thẳm hơn.
Hill cuối cùng cũng không chịu nổi, suýt nữa bị nhìn đến mức phát khóc. Cậu uất ức trách móc, giọng nói mềm mại pha chút nghẹn ngào, y hệt như một cô vợ nhỏ bị ức hϊếp: "Anh muốn làm gì? Anh có phải muốn bắt nạt tôi không?"
Samuel chậm rãi bắt chéo chân, đem Hill nhốt vào trong góc tường. Hắn rất hài lòng với tình cảnh này.
"Cho dù ta có bắt nạt em thì sao nào? Dù gì chúng ta cũng sắp đính hôn."
Hill hít hít mũi, ôm chặt cặp sách, nhỏ giọng phản bác lại: "Tôi đâu có đồng ý, ai đồng ý với anh thì anh đính hôn với người đó đi."
Samuel: "..."
Đứng bên cạnh, phó quan Norn nhìn tình huống này mà suýt bật cười. Từ khi điện hạ mang theo tiểu Omega nhà Kiều Lâm lên phi hành khí, những màn tranh cãi vặt vãnh giữa hai người chưa bao giờ ngừng. Hắn chưa từng nghĩ rằng điện hạ cũng có lúc bộc lộ dáng vẻ "vô hại" thế này.
Norn cảm thấy mình có trách nhiệm giúp điện hạ phá tan bầu không khí ngượng ngùng này, góp chút sức cho chuyện cưới vợ của ngài ấy. Vì vậy, hắn lên tiếng: "Điện hạ, thịt thú xích viêm ngài dặn đã nướng xong rồi, có cần mang lên ngay không?"
Samuel gật đầu, sau đó thấy tai Hill khẽ động một cái khi nghe đến thịt nướng, hắn không nhịn được cười. Đúng là bé tham ăn, vẫn giống hệt hồi nhỏ.
Sự chú ý của Hill lập tức bị đồ ăn hấp dẫn. Lần trước được ăn một lần, hương vị đó ngon đến mức khó quên, về nhà còn thèm mãi mà không mua được ở ngoài.
Norn nhanh chóng mang thịt nướng ra. Phi hành khí này khá rộng, có khoảng năm, sáu phòng, trang bị đầy đủ tiện nghi, dù không thể so với quân bộ nhưng vẫn thuộc hàng xa hoa.
"Qua đây ăn đi, ăn xong thì ngủ một giấc là đến học viện rồi."