Hill hoảng hốt lắc đầu lia lịa. Tin tức về cậu sau khi phân hóa vẫn còn đang lan tràn, hai tuần liên tiếp nằm trên trang đầu của mạng tinh tế. Cậu đã thấm thía thấy được sự nhiệt tình của cư dân mạng tinh tế.
Lance khẽ cười, nói tiếp: "Chốc nữa, điện hạ Samuel sẽ đến đón con, rồi đưa con đến học viện."
Nói xong, Lance dịu dàng xoa đầu Hill. Mái tóc dài màu bạc của cậu không thay đổi, dù có thay đổi dung mạo thì vẫn xinh đẹp tinh tế như trước.
"Bé con của daddy, từ giờ sẽ phải tự lập rồi."
Hill gật đầu, giọng điệu có phần mất mát.
"Con cũng không nỡ xa daddy đâu, dĩ nhiên còn có cả phụ thân và các anh trai nữa."
Chẳng bao lâu sau, âm thanh của phi hành khí hạ cánh vang lên trong sân. Lance dắt Hill ra cửa.
Samuel bước xuống phi hành khí, dáng người cao ráo thẳng tắp, vẫn là phong thái ôn hòa, nho nhã, không kiêu căng, không nóng vội.
Nhìn thấy Hill bước ra với diện mạo khác trước, trong mắt hắn thoáng qua một tia hiểu rõ, không hề tỏ ra ngạc nhiên chút nào.
"Daddy..." Gần đến lúc rời đi, sự lưu luyến của Hill ngày càng dâng cao, nỗi mong chờ đối với học viện cũng giảm đi không ít.
Lance giả vờ như không nhìn thấy, chỉ lịch sự gật đầu với Samuel.
"Điện hạ, Hill xin giao cho ngài, mong ngài chăm sóc thằng bé nhiều hơn."
Lance nắm tay Hill, trong lòng trăm mối tạp trần. Hắn biết quyết định này là tốt nhất cho con mình.
Samuel gật đầu, mái tóc vàng óng ánh dưới ánh mặt trời trông dịu dàng mà cuốn hút, đôi mắt xanh thẳm tựa như đại dương, hắn im lặng nhìn Hill, vẻ mặt bình tĩnh nhưng trong lòng lại nổi sóng lớn.
"Về chuyện đính hôn, thần hy vọng điện hạ đừng tổ chức quá rầm rộ, điều đó không tốt cho Hill." Cuối cùng, Lance nói rõ mục đích chính của mình.
Samuel liếc nhìn đôi mắt trong veo của Hill, khóe môi cong lên đầy ẩn ý.
"Chuyện đó là tất nhiên, nếu quá long trọng, chắc Hill sẽ xấu hổ lắm nhỉ?"
Nhưng câu này truyền đến tai Hill lại bị cậu hiểu sai ý.
"Tôi mới không xấu hổ! Không phải, tôi mới không muốn đính hôn với anh!"
Lance bất lực ôm trán. Mấy ngày nay không biết đã tốn bao nhiêu công sức để khuyên nhủ thằng bé, nhưng Hill cứ bướng bỉnh, giận dỗi chẳng chịu nghe.
Samuel khẽ cười, đôi mắt ánh lên sự thâm trầm, trêu chọc nói: "Ba em đã giao em cho ta rồi, rơi vào tay ta, ha..."
Hill nghe vậy thì hoảng sợ bám chặt lấy cánh tay Lance: "Daddy ơi, hắn chắc chắn sẽ bắt nạt con! Con không muốn đi cùng hắn!"
Nhìn khuôn mặt ngây thơ không hiểu chuyện của Hill, Lance thầm nghĩ: Điện hạ có thể có ý đồ xấu gì chứ? Là muốn bắt nạt con, nhưng không phải kiểu đó đâu con trai à...
---
Sau khi Lance kiên quyết đẩy Hill lên phi hành khí, mặc kệ ánh mắt ấm ức của cậu rồi quay vào nhà, bờ vai hắn mới trùng xuống.