Sau Khi Sống Lại! Đồ Đệ Bệnh Kiều Yêu Ta Như Mạng

Chương 38

Tiếng hét chói tai vang lên không ngừng, cùng tiếng xiềng xích va chạm nhau phát ra tiếng vang chói tay, tùy thời sẽ có một con ác thú gân xanh phình lên, há miệng đầy máu, gương nanh móng chót mà lao đến.

Diệp Vãn Tô nín thở, gom gọn lại vạt áo, đi về chỗ sâu của địa lao, toàn bộ địa lao đường đi đều nhỏ hẹp, sau khi đi xuống cả trăm bậc hang ngoằn ngoèo, trước mắt nàng nhìn thấy một khoảng trống rộng rãi, giống với l*иg chim khổng lồ.

Xung quanh chỗ hõm ở giữa, nhìn xuống phía vực sâu đã nhìn thấy thân ảnh đang quỳ ở giữa, hai tay hắn đều bị dây xích trói lại, chỉ cần hơi động đậy dây xích liền nóng lên đốt cháy da thịt của hắn, làn khói bốc lên khiến hắn ậm ừ đau đớn.

Diệp Vãn Tô cảm thấy trái tim mình vô hình bị bàn tay bóp lấy, đây là Thẩm Tri! Là đồ nhi Thẩm Tri của nàng!

Diệp Vãn Tô rốt cuộc không bình tĩnh được nữa, nàng vội vàng chạy phía dưới, càng lúc càng gần, nàng liền nhìn rõ Thẩm Tri đang quỳ trên mặt đất, tóc bay tán loạn, nửa thân trên trần trụi, trên làn da trắng trẻo xuất hiện nhiều vết thương uốn lượn dữ tợn, không một chỗ nào lành lặn, không khác nào như người máu...

Trên bả vai sau lưng có hai luồng lỗ máu, máu tươi từ đó mà chảy ra, theo lưng rồi chảy xuống. Mà trước ngực chỗ đâm lấy tiên cốt ra vết thương lưu lại cũng như vậy.

“Thẩm Tri đừng sợ, đừng sợ, sư phụ đã tới, sư phụ liền lập tức tới cứu ngươi”

Diệp Vãn Tô không để ý dưới chân mình lảo đảo, nàng quả thật hận không thể trực tiếp nhảy xuống dưới.

Nhưng đi đến hai tầng cuối cùng, nàng liền khựng lại

“Thẩm Tri, ngươi đã quyết định chưa? Chỉ cần ngươi đồng ý, bất luận là báo thù cho sư phụ ngươi hay thực hiện dã tâm của ngươi chúng ta đều có thể giúp ngươi”

Giọng nói này! Cho dù có hóa thành tro Diệp Vãn Tô vẫn có thể nhận ra được, là... Là Ma Tôn Sơn! Hắn thật sự không có chết!

Hắn muốn Thẩm Tri đồng ý cái gì đây?

“Thật nực cười, phi!”

Thẩm Tri cố gắng đứng lên, loạng choạng đi về phía trước, hắn phu ra ngụm máu bọt, nói: “Ta loại bỏ tiên cốt, là bởi không muốn cùng đám tiên nhân ra vẻ giả nhân chính trực kia, nhưng ngươi cùng cả đám kia có gì khác nhau? Ở trong trận chiến đó, dựa vào cái gì sư phụ ta chết, ngươi lại còn sống! Còn có mối thù mẫu thân cùng đệ đệ ta, ta vẫn chưa tính xong với ngươi đâu!”

Diệp Vãn Tô đi xuống dưới vài bước, rốt cuộc cũng nhìn thấy Ma Tôn Sơn, hắn đang ngồi liệt trên thân ghế, cả ngươi xụi lơ, giống như một đống thịt thối, quanh thân đều bị khói đen ma khí bao vây.

E rằng chỉ sợ hắn muốn mượn thân thể người khác để sống lại như chính nàng bây giờ, nhưng thời gian quá lâu, cuối cùng thân thể không chịu nổi thần hồn cường đại nên đã đi phản phệ.

Vậy hắn muốn cái gì..... Chẳng lẽ hắn muốn thân thể Thẩm Tri!

Một cảm giác ớn lạnh dần dâng lên trong lòng Diệp Vãn Tô, nàng không tự chủ được dừng bước.

“Hài tử ngoan, đã nhiều năm trôi qua , ngươi cũng nên tha thứ lỗi lầm đó của phụ thân, dù sao chúng ta cũng là phụ tử, người hiện tại nhìn xem, chân thần không còn, tam giới trăm phế chờ ngày phục hưng, thân thể cường tráng của ngươi cùng lực lượng cường đại của ta, tam giới này đều không phải do hai chúng ta tự do năm giữ sao? Đến lúc nó, ngươi muốn loại nữ nhân nào mà không được?”

Hắn còn chưa nói xong, Thẩm Tri liền rống to một tiếng, dâu xích liền căng ra thẳng tắp, lao tới trước mặt hắn, không kiềm chế được muốn xé nát được Ma Tôn Sơn ghê tởm này .