Sau Khi Sống Lại! Đồ Đệ Bệnh Kiều Yêu Ta Như Mạng

Chương 37

Lòng cảm thấy hoang mang, nàng cẩn thận tránh đi ma binh đang tuần tra, nhìn về phía chính điện được bao quanh bởi dung nham nóng bỏng mà tìm kiếm.

Dung nham nóng chảy bên trên cứ cách trăm mét được xây dưng lên cây cầu bằng xương cốt, mặt cầu quá hẹp, một người đi qua còn khó, thường thường hơi nóng bốc lên giội lên mặt cầu.

Sau khi qua cầu, phía bên là tảng đá lớn mọc đầy bụi gai có độc, cao khoảng chừng hai người lớn.

Từ khi Diệp Vãn Tô bước vào chỗ này, nàng cảm thấy cách bố trí của ma giới không quá hợp lý, bên trái phải tầng ba đều được phòng hộ, người không biết còn tưởng bên trong điện cất dấu vật quý hiếm gì!

Nhưng trên thực tế, người ngoại tộc đối với ma giới tránh còn không kịp, đại khái những món đồ chơi này cũng không ngăn cản được. Tuy rằng đấu đá trong nội bộ ma tộc chưa dừng lại, nhưng đến nay cũng chưa nghe qua tình huống bức vua thoái vị.

Cho nên ngoại trừ những ma binh cấp thấp còn có không ít thị nữ hầu hạ, bọn họ đều chết oan khuất, thi thể được trực tiếp ném thẳng vào dung nham, ở đáy dung nham trấn áp vô số oán khí, ma giới tích tụ ngày tháng oán khí càng chở nên cường đại.

Chỉ là trước mắt có đều kì quái, trong trí nhớ Diệp Vãn Tô nơi giao nhau nhau giữa dung nham cùng bụi gai đóng giữ không ít ma binh, nhưng lúc này không có ma binh mà một đường dị thường hoang vắng.

“Này! Các ngươi có nghe gì chưa? Nửa tháng trước tướng quân Cảnh Tố mang vị kia từ tiên giới trở về, dường như là ma tôn tiếp theo của chúng ta!”

“Nhưng mà ta nghe nói, trong trận chiến tiên ma còn nhìn thấy qua hắn đi theo Lăng Quang Thần Tôn, nghe nói hắn ta là đồ đệ duy nhất của thần tôn. Ngươi nói coi làm tiên nhân không tốt sao, lại muốn nhập ma?”

Một ma bính dáng thấp có chút lớn tuổi trong đó thần bí cười hề hề ra hiệu cho hai người đó, hưng phấn hạ giọng nói: “Do hai người còn chưa sống lâu đấy thôi, vị kia hả có chỗ nào giống tiên nhân, thật ra trước kia ma tôn cùng một nữ tử nhân giới rồi sinh ra hắn lại là nửa ma, nếu không phải Hàm Loan công tử thân thể suy nhược, nào còn chỗ cho hắn kế nhiệm ma tôn a..!”

“Ta còn có một chuyện muốn hỏi! Chính là lăng quang thần tôn sao lại thu hắn làm đệ tử?”

“Hừ! Chuyện này cần phải hỏi à, chính là thần tôn cô độc vạn năm còn không phải tìm tiểu tử da thịt tươi trẻ để giải buồn hả? Ha ha ha....”

Mấy người đều khống có ý tốt mà cười ha hả, không hề nhận được phía sau Diệp Vãn Tô tức đến xanh cả mặt, tay cầm Quy Trần kiếm đã đặt trên cổ của một người trong đó.

“Ngươi là kẻ nào? Sao dám tự tiện đi xông vào ma cung!”

Diệp Vãn Tô cười lạnh nói: “Kẻ nào? Là kẻ đến gϊếŧ ngươi!” Nói xong tay nàng đoạt kiếm liền lấy đi tánh mạng hai người, chỉ duy nhất để lại mạng ma binh vóc dáng thấp bé, dùng kiếm đặc trên cổ hắn, ép hỏi: “Nói! Ma tôn đương nhiên của các ngươi đang ở đâu?”

Ma binh cả người run bần bật, ngậm miệng không nói, Diệp Vãn Tô liền tăng vài phần lực đạo, mũi kiếm cấm sâu vào da thịt: “Cho ngươi cơ hội liền mau nói nhanh, dừng vòng vo lề mề!”

Dưới sự uy hϊếp này của nàng, ma binh cuối cùng không thể chống cự được, run rẫy nói: “Hắn... Hắn điên rồi, bị Cảnh tướng quần mang vào địa lao”

“Làm sao để đi đến địa lao?”

“Đi vào chính địa, bước lên đài xương cốt, phía sau ghế tọa có cơ qua đi xuống địa lao. Ta chỉ biết có nhiêu đó, xin ngươi đừng gϊếŧ ta! Đừng gϊếŧ ta!”

Đây là ảo cảnh do Cốt Điệp tạo ra, Diệp Vãn Tô biết rõ mục đích chuyến đi này, nàng phải mau tìm đem Thẩm Tri mang ra ngoài, cho nên nàng không hề do dự, trước tiếp cắt cổ hắn.

Cảm giác gϊếŧ người quả thật không tốt.

Bây giờ nàng đã biết chỗ đến, cũng không trì hoãn thêm một đường đi đến chủ điện, bước lên đài xướng cốt, mò mẫm một lúc mới tìm được cơ quan, tiến vào nơi được gọi là địa lao.

Bên trong ngục tối nồng ngập mùi hôi thối, dọc theo bức tường là con mương đen ngòm rộng chừng một gang tay, dưới ánh sáng chiếu xuống có thể thấy được trong mương toàn là máu đang chảy.