Hệ thống nghe Dung Tử Hàm nói xong cũng thấy đau lòng: Ký chủ ơi, nếu cậu buồn thì cứ nói với tôi, bờ vai mạnh mẽ của tôi đây cho cậu tựa vào!
Dung Tử Hàm im lặng một lúc: Các người cũng có thân thể thật sao?
Hệ thống: Không có, tôi tự ái rồi, Dung Tử Hàm, đồ đàn ông vô tâm! Tôi tuyệt giao với cậu năm phút!
Dung Tử Hàm khẽ cười, cũng không an ủi nó. Cậu khác với mọi người, thật sự không cảm thấy mình đã chịu khổ nhiều.
Bố mẹ mất sớm, thật sự không để lại tài sản gì và cũng chẳng có tiền bảo hiểm, nhưng ít nhất không để lại nợ nần. Họ hàng “cực phẩm” thì có, nhưng Dung Tử Hàm sớm rời khỏi nhà, cũng không chịu thêm nhiều ấm ức. Về việc vừa học vừa làm để nuôi sống bản thân, với Dung Tử Hàm, có cơ hội để nỗ lực đã là một điều may mắn. Vì có bao nhiêu người đến cơ hội cố gắng cũng không có.
Hơn nữa, nói đến cùng, hai mươi năm qua, những ngày có gia đình thì gia đình hòa thuận, bố mẹ hiền từ. Những ngày không có gia đình, cũng chưa bao giờ phải lang thang đầu đường, ăn không đủ no mặc không đủ ấm.
Mặc dù số không may mắn, nhưng thân thể khỏe mạnh, không mắc bệnh nặng, lớn lên tốt đẹp. Giờ còn có cả hệ thống. Dù không thể so sánh với những người xuất sắc, nhưng so với đa số mọi người, Dung Tử Hàm cũng là người may mắn.
Cậu chưa bao giờ thấy việc chịu khổ là điều đáng thương hại. Theo cậu, chỉ khi không thể sống tốt mới là điều đáng thương thực sự.
Đây cũng là bài học mà bố mẹ quá cố của cậu đã dạy từ nhỏ, và Dung Tử Hàm vẫn giữ gìn cho đến tận bây giờ.
Tuy nhiên, dù vậy, cậu cũng không định bỏ qua những kẻ gây chuyện. "Người không đυ.ng đến tôi, tôi không đυ.ng đến người." Nếu người khác đã dám chọc đến, cũng chẳng cần phải nể mặt. Nhưng chuyện gì cũng có mức độ và thời gian ưu tiên, so với việc này, Dung Tử Hàm còn có chuyện quan trọng hơn cần làm trước.
Con vịt đó, Dung Tử Hàm đã xét nghiệm ra là bị dịch cúm vịt.
Dịch cúm vịt phát bệnh nhanh, có tính lây lan cao, là một trong những căn bệnh quan trọng hiện đang đe dọa ngành chăn nuôi gia cầm.
Quan trọng hơn là, loại bệnh truyền nhiễm này có thể ảnh hưởng đến vịt ở các giống và độ tuổi khác nhau, đặc biệt là vịt lai.
Nhà Vương Đại Tráng cũng không nuôi gia cầm, con vịt này cũng là từ nhà anh họ Dung Tử Hàm mang đến, nhốt chung với những con vịt bệnh trong vài ngày nên mới bị lây cúm vịt.
Thời gian ủ bệnh của cúm vịt là từ 3 đến 5 ngày. Theo tính toán thời gian, nguồn gốc có thể nằm ở cái thôn mà Dung Tử Hàm xuất thân.
Do đó, sau khi quay lại thôn, việc đầu tiên Dung Tử Hàm làm là liên hệ với trưởng thôn thôn Tiểu Vương, báo cáo về dịch cúm vịt. Đồng thời, cậu cũng gọi điện thoại cho trạm chăn nuôi gia cầm của thôn đó để báo về sự xuất hiện của dịch cúm.
"Rất cảm ơn!" Bác sĩ thú y ở trạm chăn nuôi bên đó, cũng là người nông dân gốc, hiểu rõ mức độ nghiêm trọng của loại bệnh truyền nhiễm này.
Dù Dung Tử Hàm chỉ là nhắc nhở đơn thuần, nhưng họ vẫn vô cùng cảm kích, và ngay lập tức tập hợp người dân lại để thông báo về việc này.
Bên thôn Lục Gia vẫn chưa hiểu tại sao, chỉ nghĩ là có chỉ đạo phòng dịch mới từ cấp trên nên ai nấy đều rất hợp tác. Nhưng qua một lần kiểm tra thì hoảng hồn, cả thôn có đến quá nửa số vịt bị bệnh.
Cúm vịt, nếu không xử lý ổn, là nguy hiểm đến cả tính mạng. May mắn là phát hiện sớm, nếu để bùng phát toàn bộ thì... hậu quả không thể lường.
Bác sĩ thú y lau mồ hôi trên trán, lập tức cảm ơn Dung Tử Hàm bằng số điểm 3000.
Người cảm ơn không chỉ có bác sĩ thú y mà còn có các hộ chăn nuôi lớn trong thôn Lục Gia.
Việc Dung Tử Hàm cảnh báo trước đã giúp họ tránh được thiệt hại lớn về sau. Nói một cách thẳng thắn, nếu để toàn bộ bị bệnh, đó có thể là cảnh tán gia bại sản, thậm chí có người còn nghĩ đến chuyện tự tử bằng thuốc trừ sâu.
Khi nghe nói là Dung Tử Hàm phát hiện ra, nhiều người ở thôn Lục Gia cảm thấy cái tên này nghe rất quen. Đặc biệt, những người đã từng chơi với Dung Tử Hàm lúc nhỏ chợt nhớ ra, trời ạ! Đây chẳng phải là "thần đồng học giỏi" của thôn năm nào, người từng đứng đầu vào trường trung học phổ thông huyện hay sao?
Cả trong cả ngoài đều là người quen đấy chứ!
Còn hệ thống thì ngỡ ngàng. Dung Tử Hàm chỉ gọi điện thoại cho trạm thú y của thôn Lục Gia mà chưa đầy nửa ngày đã bắt đầu nhận được điểm thưởng?! Chỉ trong nửa ngày, cậu đã nhận được thêm hơn ba vạn điểm vàng.
Quan trọng hơn là, trong số này còn có không ít điểm "thân thiết". Mà điểm thân thiết khi đạt đến cấp độ nhất định sẽ chuyển thành điểm ngưỡng mộ, rồi thành điểm ái mộ. Thông thường, đây là cách để phát triển mối quan hệ với nữ giới và mở rộng hậu cung. Nhưng ở đây của Dung Tử Hàm lại xuất hiện những cái tên như "Ông Vương thôn Lục Gia", "Bác gái Lý thôn Lục Gia", "Soái ca thôn Lục Gia Mộc Thiết Trụ", thậm chí còn có cả "vịt bệnh thôn Lục Gia" – đây là mối quan hệ xuyên chủng loại à?
Rốt cuộc những điểm này là thế nào vậy! Hệ thống cực kỳ bối rối, cảm thấy mọi thứ đã vượt quá phạm vi hiểu biết của mình.
Nhưng trong lòng Dung Tử Hàm lại rõ ràng. Cậu vốn là người thôn Lục Gia, tuy đi thành phố từ nhỏ, nhưng cũng coi như lớn lên dưới sự chứng kiến của mọi người trong thôn. Nếu là một bác sĩ thú y bình thường khác, chắc chắn chỉ nhận được lòng biết ơn, nhưng đổi lại là cậu thì sẽ có thêm một phần thân thiết.
Trong thôn hay có các mối quan hệ thân tình, họ coi cậu là người trong nhà!
Đúng lúc này, hai thông báo hệ thống đặc biệt bất ngờ thu hút sự chú ý của Dung Tử Hàm.
[Giá trị ấm ức của Dung Thốn +1000], [Giá trị lo lắng Dung Thốn +1000]
Cái tên này cũng quá quen thuộc đi chứ nhỉ.