Nhóm dịch: Thiên Hạ
Nhóm dịch: Thiên Hạ
- Chết dở… Tối nay ăn lợn nướng mật ong hơi nhiều …
Lão Đặng đột nhiên mở miệng nói, phá vỡ không khí yên tĩnh giữa hai người.
- Tiểu Trần, năm nay ngươi mới mười bảy à?
- Đúng vậy, sao thế? Ngươi hâm mộ sự trẻ trung của ta à?
Trần Thư nói, trong miệng vẫn ngậm một ngọn cỏ dại.
Lão Đặng cười một tiếng rồi nói.
- Tuổi của ngươi cũng sêm sêm con gái ta…
- Ngươi đừng nói là ngươi định giới thiệu con gái ngươi cho ta đó, bây giờ học sinh bị cấm yêu nhau rồi đấy!
- Tiểu tử nhà ngươi làm ra bộ dạng thua thiệt cho ai xem. Ta chỉ muốn các ngươi làm bạn với nhau thôi, dù sao các ngươi cũng xấp xỉ tuổi nhau, có thể có nhiều đề tài để trò chuyện.
Nói xong, lão Đặng lấy ra điện thoại di động, mở ra một tấm hình.
Trần Thư vừa liếc sang, vội vàng đứng dậy nói.
- Lão Đặng, làm người phải có lương tâm, ngươi muốn lấy oán trả ơn phải không?
- ?
Lão Đặng đen mặt.
Tiểu tử nhà ngươi bôi Hạc Đỉnh Hồng trên miệng à? Mẹ nó cái gì mà lấy oán trả ơn?
- Cái đó không quan trọng, quan trọng là ngươi nói con gái ngươi không lớn hơn ta là mấy, ngươi tự nhìn xem, đây là xấp xỉ sao?
Trần Thư cũng cạn lời, trong bức hình là một cô bé mặc bộ váy màu hồng, tay cầm một tấm bằng, trên tấm bằng ghi rõ ‘Trường Tiểu học Thành Bắc tại thành phố Nam Giang’.
Ngươi nghĩ ta mù sao!
- Khụ khụ… Con bé sắp lên học trung học cơ sở rồi, ngươi học lớp mười hai, nàng cũng lớp bảy… Như vậy hai ngươi không phải học cùng một trường sao?
- Thôi dẹp đi…
Trần Thư không biết nói gì hơn, ngươi thật sự là cha ruột của nàng sao.
Khi hắn và lão Đặng đang rảnh rỗi chém gió với nhau, một bảng lựa chọn đột nhiên xuất hiện trước mặt Trần Thư.
【 Phương án một: Lăn sang bên phải năm thước, né tránh công kích. Phần thưởng nhiệm vụ: tốc độ của Khế Ước Linh + 5% 】
【 Phương án hai: Tự tin bản thân có Thiết Đầu Công, có khả năng ngăn cản công kích của Chấn Địa Hùng. Phần thưởng nhiệm vụ: cấp bậc Ngự Thú Sư + 1 】
Hắn hơi ngẩn ra, có chút nghi ngờ, nhưng một giây sau, Trần Thứ lập tức phản ứng lại.
Chỉ thấy Trần Thư đột nhiên đạp lão Đặng một cước ra xa mấy thước, còn hắn lại mượn phản lực này mà lộn ngược về phía sau mấy thước.
Một chưởng lớn đáng sợ mang theo tiếng xé gió đánh thẳng vào vị trí Trần Thư vừa nằm.
- Hống!
Một con Đại Hùng gần như ẩn trong bóng đêm gầm lên, lộ ra khí thế hung lệ.
- Cứu mạng! Hắc hùng tinh đến trộm cà sa!
Trần Thư khàn giọng hét lên.
Mọi người chìm vào giấc ngủ bỗng giật mình tỉnh lại, vội vàng chạy ra khỏi lều của mình.
Phong Sí Ưng cũng phản ứng lại, nó kêu lên, một đạo phong nhận chém tới lập tức làm Chấn Địa Hùng bị thương nặng gần chết.
Mặc dù Chấn Địa Hùng cao to đến gần ba thước nhìn cực kỳ đáng sợ, nhưng thật ra nó chỉ là một hung thú cấp chín.
- Tiểu Trần, lão Đặng, các ngươi không sao chứ?
Chu Thực đi tới, ân cần hỏi thăm.
Hai người Trần Thư đều lắc đầu tỏ ý mình không bị sao.
Nhưng đúng lúc này, Trần Thư kinh ngạc nói.
- Bọn chúng còn có đồng bọn!
- Hống!
Dưới ánh sáng từ đống lửa và ánh trăng chiếu xuống, mọi người mơ hồ nhìn thấy xung quanh xuất hiện vài cái bóng hình con gấu đang bao vây lại bọn họ.
Chu Thực hô to.
- Mau tiến vào trạng thái chiến đấu!
Tất cả mọi người vội vàng triệu hoán ra Khế Ước Linh của mình, cuộc chiến lập tức nổ ra!
- Rõ ràng chúng ta đã rải phân của hung thú cấp Lãnh Chúa rồi, vì sao Chấn Địa Hùng vẫn dám mò tới đây được.
Trần Thư đột nhiên nghĩ tới điều gì, hơi liếʍ môi như nhớ lại dư vị, nói.
- Có lẽ… là do chúng ta ăn trộm mật ong.
Có lý đấy nhỉ!
Mọi người hiểu ra ngay, thế nhưng họ không có thời gian để suy nghĩ, chỉ thấy mấy con Chấn Địa Hùng ở gần đó đang gào lên, xông tới.
Phong Sí Ưng huơ móng vuốt của mình, Phong Nhận của nó khiến một con Chấn Địa Hùng bị trọng thương.
Thế nhưng không chỉ không khiến những con Chấn Địa Hùng khác sợ mà còn khiến chúng kích động hơn. Chúng hét lên, xông đến.
Phong Nhận của Phong Sí Ưng là món đồ cần có thời gian nghỉ ngơi, không thể sử dụng liên tục được.
Chỉ trong chốc lát, những con Chấn Địa Hùng còn lại đã kéo gần khoảng cách lại.
- Grao!
Thiết Bối Thú trông như một con thằn lằn khổng lồ vậy, nó gào lên một tiếng, đâm thẳng vào một con Chấn Địa Hùng. Với khả năng phòng ngự mạnh mẽ của nó, ngăn cản một con Chấn Địa Hùng không phải chuyện gì khó cả.
Đồng thời, Hỏa Diễm Điểu gào lên, móng vuốt sắc bén của nó có ánh sáng màu đỏ đang nhấp nháy, cào về phía Chấn Địa Hùng. Với ưu thế bay được của mình, nó đã tạm thời ngăn được một con Chấn Địa Hùng.
Những Khế Ước Linh khác cũng thể hiện hết uy thế của mình. Tuy rằng không thể dành được phần thắng nhưng ít nhất thì cũng ngăn được sự tấn công của Chấn Địa Hùng.
Bây giờ chỉ cần đợi kĩ năng của Phong Sí Ưng nghỉ xong là có thể giành được phần thắng.
Slime của Trần Thư đã bị thương trước đó nên tạm thời không gọi ra được.
Phong Si Ưng hừ nhẹ một tiếng, vồ về phía con Chấn Địa Hùng. Móng vuốt của nó tỏa ra hàn khí, cào rách lưng con Chấn Địa Hùng chỉ trong chốc lát.
Tuy rằng không có Phong Nhận nhưng các thuộc tính của nó vẫn vượt xa hung thú bình thường.