Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 85: Bằng hữu tốt của thiên nhiên (1)

Nhóm dịch: Thiên Hạ

Nhóm dịch: Thiên Hạ

“Grao!”

Chấn Địa Hùng thấy tình hình không được ổn lắm nên lại thay đổi cách tấn công một lần nữa.

Bảy con Chấn Địa Hùng đấm hay tay xuống mặt đất, kĩ năng thiên phú Địa Ba lập tức được mở ra.

Mặt đất vốn yên bình tự dưng bị chấn động, tuy rằng sự chấn động đó không quá lớn, thế nhưng cũng khiến mọi người đứng không vững nữa.

Một con Chấn Địa Hùng nhân lúc Thiết Bối Thú đang lắc lư xông về về phía đám đông, mục tiêu của nó là Chu Thực!

Rất hiển nhiên, hung thú biết bổn thể của Ngự Thú Sư rất yếu đuối.

- Thứ súc sinh tự đâm đầu vào chỗ chết.

Mặt Chu Thực lạnh đi, cơ thể hắn ta lơ lửng, cố gắng đứng vững trên mặt đất đang rung chuyển.

Khi bàn tay khổng lồ của Chấn Địa Hùng sắp đập đến, Liệt Trảo Lang màu đen đột nhiên xuất hiện. Cho dù bị thương thì sức mạnh của nó vẫn thừa sức để trấn áp Chấn Địa Hùng.

Liệt Trảo Lang sắc bén ánh lên tia sáng có phấn đáng sợ xé nát đầu Chấn Địa Hùng, máu tươi bắn đầy ra đất.

- Tiểu Vũ, cẩn thận.

Chu Thực hốt hoảng. Hắn ta đột nhiên thấy một con Chấn Địa Hùng đang âm thầm lại gần.

Hỏa Diễm Điệu tuy chỉ là Khế Ước Linh cấp bảy nhưng cấp tiềm lực của nó lại là a. cộng thêm việc Chấn Địa Hùng sợ lửa nên mới lấy Hứa Tiểu Vũ làm mục tiêu.

Thế nhưng con Chấn Địa Hùng đó vẫn chưa kịp tấn công thì đã bị một cục phân màu vàng đập vào người.

- Ồm ộp.

Golden Slime mở to mắt ra, nhảy lên rất đột ngột, sử dụng Bạo Lực Tọa Sát!

- Đè bẹp tên súc sinh này cho ta!

Tốc độ của Chấn Địa Hùng không được coi là nhanh nên bị Slime đè bẹp một cách dễ dàng.

Thế nhưng một giây sau đó, ánh mắt Chấn Địa Hùng rất hung dữ, nó đã dùng sức mạnh khổng lồ của mình để nâng cả Slime lên.

- Chủ nhân… khụ… Hắc Hùng Tinh, ta không đè được nó nữa!

Trần Thư quả đoán đưa Slime về Ngự Thú Không Gian, không thể để nó bị thương thêm nữa.

Tuy rằng không hạ được nó nhưng cũng đã giúp kéo dài rất nhiều thời gian rồi. Liệt Trảo Lang tấn công, quả đoán, dứt khoát, gϊếŧ chết Chấn Địa Hùng chỉ trong chốc lát.

Chu Thực đã triệu hồi Liệt Trảo Lang ra thì sẽ không thu lại ngay đâu, vậy nên hắn ta tiện thể giải quyết luôn trận chiến.

Hai con Hắc Thiết Cấp Khế Ước Linh hợp tác lại với nhau, sức mạnh của chúng đủ đề đẹp bẹp đối thủ, khiến bọn Chấn Địa Hùng bị gϊếŧ sạch.

Mắt Trần Thư đầy vẻ ngưỡng mộ, Hắc Thiết Cấp Ngự Thú Sư thực sự quá mạnh.

Chấn Địa Hùng đến tấn công đều là cấp bình thường, giá trị không lớn lắm. Chỉ có tay gấu là có thể bán cho các quán ăn địa phương thôi. Nhưng nó không phải đồ mang theo được, bị Khế Ước Linh nuốt mất ngay tại đó rồi.

- Nghỉ ngơi đi.

Chu Thực thấy mọi thứ đã được xử lý xong nên bảo lão Đặng và Trần Thư vào trong lều ngủ.

Còn hắn ta và Hứa Tiểu Vũ thì bắt đầu gác đêm.

Mọi người đã an toàn trải qua một đêm.

Trận chiến xảy ra bất ngờ hôm qua đã khiến Trần Thư nhận thức được độ nguy hiểm của Dị Không Gian.

- Hôm nay bắt đầu quay về.

Chu Thực lên tiếng.

Lần này thu hoạch được rất nhiều, chủ yếu là đã gϊếŧ được một con Huyết Nha Dã Trư cấp Biến Dị.

Vị trí của bọn họ là ở sâu bên trong Thanh Nguyên Sâm Lâm, đi về cũng phải mất mấy ngày.

Đương nhiên là mọi người sẽ không đi đường vũ về rồi, nếu không thì sẽ không thu hoạch được gì cả.

Điều may mắn là trên đường mọi người không gặp phải con hung thú nào tấn công nữa. Đến cả Phong Sí Ưng ở trên trời cũng thấy hơi chán.

Đột nhiên, Chu Thực đưa tay phải lên, tỏ ý bảo mọi người dừng lại. Gặp phải hung thú rồi sao?

Trần Thư chăm chú nhìn, một Ngự Thú Đoàn đang đi tới.

Phong Sí Ưng trên bầu trời nhìn Khế Ước Linh của đối phương một cách đầy cảnh giác, khí thế Hắc Thiết Cấp tỏa ra.

Trưởng đoàn Ngự Thú Đoàn kia là một thanh niên trông rất thư sinh, khoảng gần ba mươi tuổi.

Hắn ta không nói gì, nhìn Phong Sí Ưng một cái, mỉm cười gật đầu với Chu Thực.

Hai Ngự Thú Đoàn không giao lưu hay tiếp cận với nhau mà chỉ giữ một khoảng cách an toàn, đi qua nhau.

Bầu không khí kỳ lạ vô cùng.

Đến khi đối phương đi xa rồi mọi người mới thở phào một hơi.

- Nếu các ngươi gặp Ngự Sư Đoàn khác ở Dị Không Gian, cách xử lý tốt nhất là coi như không thấy, đừng đối đầu với đối phương, cũng đừng đến gần.”

Chu Thực nói với hai người bọn Trần Thư đang cưỡi trên Hỏa Diễm Điểu.

Vào ngày thứ ba, Chu Thực đưa Phong Sí Ưng về Ngự Thú Không Gian, gọi Liệt Trảo Lang ra.

Liệt Trảo Lang là Khế Ước Linh đầu tiên của hắn ta, đi theo hắn ta lâu nhất, là Khế Ước Linh chịu phục tùng hắn ta nhất.

Tuy mức phục tùng trông có vẻ không quan trọng nhưng nó lại gián tiếp ảnh hưởng đến thực lực chiến đấu của Khế Ước Linh.

Nếu như Khế Ước Linh có mức phục tùng không cao, ngươi bảo nó phóng thích một kĩ năng, có lẽ phải đợi một vài giây nó mới phóng thích được.

Đừng coi thường một vài giây này nhé, có lẽ nó có thể quyết định kết quả của một trận đấu đấy.

Ví dụ như trong Ngự Thú Vinh Diệu, mạng của người khác đều rất mạnh, thao tác rất mượt, không hề chậm trễ.

Còn ngươi muốn sử dụng một kĩ năng cần phải đợi mười giây mới tạo ra được, thế không phải làm trò cười sao?