Sau Khi Hoàn Tục Tôi Trở Thành Đỉnh Lưu Giới Giải Trí

Chương 26

Kịch bản hoàn toàn không có lời thoại, chỉ có hành động.

Nhóm nhân viên vườn bách thú tham gia diễn xuất quần chúng, còn các loài động vật góp mặt chỉ có đàn hươu và con hổ Lục Nghị.

Cảnh quay sẽ được thực hiện riêng lẻ, tuyệt đối không để Lục Nghị và đàn hươu chạm mặt. Những cảnh địa chấn trong rừng, đất đá sụp lở, tất cả đều dựa vào hậu kỳ xử lý. Vì đây là phim quảng bá công ích, kinh phí phải được tối giản đến mức thấp nhất.

Cảnh Dật cùng nhóm diễn viên quần chúng hóa trang xong xuôi, Tào Dương yêu cầu mọi người thả lỏng, tìm về bản năng nguyên thủy của con người.

Nhóm nhân viên mặc trang phục làm từ lá cây cười đùa rôm rả, nghe theo lời Tào Dương mà đi tìm cảm giác.

Cảnh Dật suy ngẫm về cụm từ "thả lỏng bản năng," lại nghĩ đến hình tượng người nguyên thủy, bèn chủ động đề nghị muốn đến khu nuôi tinh tinh quan sát.

Tào Dương bàn bạc với nhân viên vườn bách thú. Nhân viên có chút khó xử, lên tiếng:

“Con tinh tinh King Kong của chúng tôi tính khí không tốt, nhỡ đâu làm cậu bị thương thì sao?”

“Không sao.” Cảnh Dật khẽ cười, mái tóc rối bù, quần áo lấm lem, chỉ có đôi mắt là sáng rực như tinh tú, “Nó không làm tôi bị thương được đâu.”

Bên cạnh, người chăm sóc Lục Nghị cũng phụ họa, chứng thực rằng lần trước Lục Nghị nổi giận, nhưng Cảnh Dật vẫn an toàn vô sự.

Viện trưởng vườn thú suy nghĩ một lát, cuối cùng đồng ý, nhưng yêu cầu Cảnh Dật viết cam kết và bố trí thêm bảo vệ đi cùng.

Cảnh Dật bước vào khu vực của King Kong.

King Kong đang cầm một tảng đá đập hạt óc chó. Nhận ra có người lạ tiến vào, nó lập tức ngừng tay, tò mò quan sát Cảnh Dật.

Cảnh Dật đứng yên bất động, điều chỉnh tần suất hô hấp bằng nội kình.

King Kong bắt đầu đi vòng quanh Cảnh Dật, nhe răng, vẻ mặt hung dữ. Sau khi đi một vòng, nó đột ngột vung tay đẩy mạnh Cảnh Dật.

Cảnh Dật không hề lay chuyển.

King Kong sửng sốt, thử dùng sức mạnh hơn.

Cảnh Dật vẫn đứng vững như cũ.

Lần này, King Kong hoàn toàn ngơ ngác, ngồi xổm xuống trước mặt Cảnh Dật, chăm chú quan sát.

Ánh mắt hai bên giao nhau.

Tinh tinh là loài động vật rất thông minh.

Dù nhìn thế nào, King Kong cũng biết kẻ đứng trước mắt mình vẫn là con người. Nhưng một cách kỳ quái nào đó, nó lại cảm thấy kẻ này là đồng loại của mình.

Nghĩ mãi không ra, King Kong bèn trở về chỗ cũ, bỏ hạt óc chó vào miệng nhai, ánh mắt vẫn không rời khỏi Cảnh Dật.

Lúc này, Cảnh Dật chậm rãi tiến lên, bên cạnh vẫn còn mấy hạt óc chó.

Cảnh Dật nhìn đống hạt, làm động tác tay hỏi: “Ta có thể lấy không?”

King Kong nhe răng, trông như đang cười, sau đó đẩy hạt óc chó về phía Cảnh Dật.