Thập Niên 70: Dưỡng Phu Ký

Chương 23: Giáo huấn

Những thứ ở trên núi này , ai tìm được là của người đó.

An Tiểu Noãn nhiều lần phá hủy chuyện tốt của cô , An Niệm Cửu có ý định giáo huấn cô ta một trận cho ra trò .

Nhưng mà, đoán chừng An Tiểu Noãn cũng biết rõ, chính mình sẽ không dễ dàng buông tha cho cô ta như thế nên gần đây thường xuyên tránh mặt cô, tìm không thấy cơ hội bắt lấy cô ta.

Cô từng thử thăm dò qua, người này vẫn là người em họ kia của của mình .

Nhưng nguyên nhân khiến cô ta trở nên kỳ quái thì cô không biết được.

Nên giáo huấn vẫn là phải giáo huấn.

Bằng không thì cô ta cũng không biết rõ trời cao đất rộng là gì.

" An An, cậu đi lên núi hái rau dại sao.... "

An Niệm Cửu nhìn về phía một đám người đang đi tới , nghe được trong lời nói của bọn họ nói hình như có nhắc đến An Tiểu Noãn, trong đó có một người là bạn tốt của cô : " Ừm, lên núi hái một ít rau dại tươi mới "

" Cậu thật sự chăm chỉ a...! "

Trên lưng nàng đeo một cái sọt toàn là dược liệu, lấy một ít rau dại đắp lên che khuất dược liệu.

Loại chuyện có thể kiếm tiền , vẫn là từ từ mới để người khác phát hiện mới tốt .

Trong nhà người cũng không hiểu được , càng không cần phải nói thêm với người trong thôn.

" Chúng ta đã một thời gian dài không có nói chuyện , cậu ngồi xuống cùng mình tâm sự một chút được không ? "

Những người khác ,cùng An Niệm Cửu không có tâm tư đi ứng phó .

Chẳng qua, xem ở phân lượng bạn bè của nhau, thoạt nhìn sống chung trong hòa bình , trên thực tế, nói chuyện luôn đối chọi gay gắt.

" Được , chúng ta tiếp tục đề tài mới vừa rồi. " Trong đó có một người, kɧıêυ ҡɧí©ɧ nhìn An Niệm Cửu một cái.

" An Tiểu Noãn gần đây thật sự là quá đáng , lúc trước đã đáp ứng chúng ta, lại để chúng ta chịu thiệt . "

" Đúng vậy, đừng tưởng rằng mình lên trên thị trấn học nhiều mấy năm , thì có gì ghê gớm. "

" Học xong cấp hai thì thế nào? Còn không phải cũng cùng chúng ta làm việc giống nhau sao? "

" Ai nha, các người tạm thời đừng nói nữa, An An còn ở nơi này đấy . "

An Niệm Cửu nghe bọn họ lời ra tiếng vào , vốn dĩ không có ý định để ý tới, nhưng lúc cô chuẩn bị rời đi, thấy một bóng người cách đó không xa .

Khóe miệng cô cong lên, thân hình này không phải là An Tiểu Noãn sao?

" Các người đừng nói bậy ! Bằng không thì, tôi sẽ......"

An Niệm Cửu lời lẽ chính nghĩa , An Tiểu Noãn trong lúc vô tình nghe được mấy lời liền trốn ở một bên vụиɠ ŧяộʍ nghe, nhìn bọn họ nói bậy: cô sai rồi, chị An An rất tốt với cô.

Hai người chính là chị em tốt a…. !

An Tiểu Noãn cảm động đi ra , sau đó nghe được An Niệm Cửu nói tiếp nói: " Bằng không thì, tôi có thể không thể nhịn được mà cùng các người nói . "

An Tiểu Noãn khựng lại , dùng vẻ mặt khó tin nhìn An Niệm Cửu: đến lời nói này cũng có thể nói ra được ? !

" Lương tâm của cô không đau nhức sao? ! "

" Không chỉ không đau nhức còn vui thích. " An Niệm Cửu nói xong, nhịn không được cùng những người khác cười phá lên .

Cô thật là ngu ngốc !

Lại tin An Niệm Cửu cô!

An Niệm Cửu là rác rưởi, lại một lần nữa lừa gạt tình cảm của cô.

An Tiểu Noãn căm tức nhìn đám người trước mắt , cười đến hoa cành loạn chiến , hận không thể hung hăng đánh bọn họ .

Nhưng mà, địch nhân chiếm phần đông, cô căn bản không phải đối thủ.

Chỉ cần có An Niệm Cửu --trên người cô ta mang theo luồng quái lực, An Tiểu Noãn ngẫm lại nên cũng không muốn liều mạng .

Mấy người cười xong, trên mặt liền thay đổi cảm xúc , biểu tình xấu hổ, dù sao nói bậy sau lưng người ta lại để cho người nghe được, cái này đúng là không tốt cho lắm đi...?

" À phải rồi… Chúng tôi còn có chuyện, chúng tôi đi trước một bước! "

Thấy tình thế không ổn, chạy là thượng sách.

Không chờ hai người trả lời, bọn họ đã nhanh chóng biến mất .

An Tiểu Noãn phẫn nộ trừng mắt An Niệm Cửu: " Chị đúng là quá đáng . "

An Niệm Cửu cười đến ý vị thâm trường, đem côn gỗ đặt một bên chân nhặt lên, chỉ vào mặt An Tiểu Noãn , " Răng rắc" Một tiếng.

Cái cây kia nhanh chóng bị gãy làm hai đoạn

An Tiểu Noãn: "......" Đây là đang uy hϊếp vô sao ? !

" Ồ? Thu Thu em cũng ở đây à ? "