Giọng nói của Dương Dật vang lên , An Niệm Cửu cùng An Tiểu Noãn nhìn sang, Dương Dật xuất hiện ở một bên, không biết rõ đối phương đang làm gì .
An Niệm Cửu cảnh cáo nhìn An Tiểu Noãn một cái, đón Dương Dật mà đi lên: " Ngư Ngư, sao anh lại tới đây ?! "
" Anh ban đầu muốn đi tìm em, trên đường gặp người nói em ở chỗ này. Vừa đi tới thì đã thấy , em thật là ở chỗ này. " Dương Dật vui sướиɠ nói .
An Niệm Cửu thần sắc tự nhiên, mang khúc gỗ vừa bị bẻ quăng sang một bên .
An Niệm Cửu tựa hồ lơ đãng nhắc tới , nói: " Cái côn gỗ này là do bị mục rồi, có thể dễ dàng bị bẻ gãy. "
An Tiểu Noãn cảm giác như ánh mắt uy hiếp của An Niệm Cửu đã biến mất : không nghĩ tới, cô ta vậy mà lạic có ngày biết sợ là gì !
Nhưng mà, cô ta vẫn là lủi thủi rời đi.
Đánh không lại.
Không nên liều mạng , hay là thôi đi.
Nhìn bộ dạng của An Niệm Cửu trong mắt trong lòng đều là Dương Dật , nói không hay chỉ làm An Niệm Cửu ghi nhớ them một lỗi của cô ta .
" Thu Thu, sao em lại một mình ở đây a.. ? "
Một bên chuẩn bị rời đi , An Tiểu Noãn chợt dừng chân : "...... Bộ dạng các người như vậy đúng thật là quá mức đó ..., tôi một người lớn như vậy đứng ở đấy, tôi không phải là người sao? ! "
Dương Dật mím môi, tựa như là có chút xin lỗi nói: " Em họ Tiểu Noãn tôi không có ý này..., quả thực là do không có chú ý "
Là không có chú ý......
An Tiểu Noãn trong đầu toàn những lời nói lúc nãy , cô ta trong lòng có một câu , nhất định phải nói !
Khoe ân ái cái gì, sẽ nhanh chóng tách ra thôi!
An Tiểu Noãn toàn thân ê ẩm , trong lòng phát ra nguyền rủa.
Thiếu ở trước mặt cô khoe ân ái đi, đến lúc Dương Dật xảy ra chuyện, xem cô đắc ý như thế nào ? !
An Tiểu Noãn nghĩ tới đây, tâm tình thoáng tốt lên , cô ta hừ lạnh : " Tôi không quấy rầy các người nữa. "
Đến lúc đó các người nhất định sẽ biết ai đúng ai sai .
Nghĩ đến bộ dạng lúc ấy của hai người , An Tiểu Noãn cũng không thèm nhìn họ một cái .
Nghẹn khuất An Niệm Cửu mang đến cho cô ta , thoáng cái đã không thấy đâu nữa .
Cô ta cần gì so đo nhiều như thế a .. ?
" Cô ấy...... Thế này là thế nào? "
An Niệm Cửu không chút do dự nói : " Người này đầu óc thỉnh thoảng bị động kinh , không cần để ý tới cô ta. "
Dương Dật im lặng một giây, vẫn là nghe theo những lời Thu Thu nói , người em họ này là thoạt nhìn đúng là có chút kỳ quái .
Vì sao luôn dùng ánh mắt đồng tình nhìn mình ?
Cuộc sống của hắn bây giờ không biết hạnh phúc đến cỡ nào , cô vợ yêu kiều là An Niệm Cửu sắp ở trong ngực, có cái gì mà cần đồng tình ?
" Ừm. "
" Đúng rồi…. "
Hai người đồng thời mở miệng.
" Em nói trước đi. "
" Anh nói trước đi. "
Hai người nhìn nhau cười cười, bầu không khí mập mờ khiến họ khó xử.
" Thu Thu ,em nói trước đi. " Dương Dật chủ động nói .
An Niệm Cửu nghiêng đầu đem tóc vén ra sau tai : " Anh đột nhiên tới đây là có chuyện gì ? "
Cô cố gắng nói sang chuyện khác, tốt nhất không nên nói đến chuyện vừa rồi .
Ở trong thôn, hình tượng của cô là khí lực chỉ hơi lớn hơn người bình thường một chút.
Nhưng cũng không có lớn đến mức giống như khi nãy cô vừa mới biểu hiện ra .
Cô đôi khi cảm thấy nơi này cũng có chút kỳ quái , phải biết rằng, đời trước của cô là sinh hoạt ở một nơi nữ nhiều nam ít..
Muốn kết hôn với một nam tử, chính là rất khó khăn
Chỉ có một nam tử nhưng lai có rất nhiều nữ tử theo đuổi , khí lực càng lớn, càng lộ ra thêm khí phách uy vũ , mới có thể lấy được nam tử kia .
Đáng tiếc, cô đời trước khí lực to lớn , nhưng là tướng mạo không đủ uy vũ.