NHƯ MỘT THÓI QUEN.
Do trằn trọc mất ngủ cả đêm nên sáng nay thay vì dậy sớm như thói quen hàng ngày, Bảo Vy quất một giấc đến giữa trưa. Cô đảo mắt nhìn sang chiếc đồng hồ báo thức đặt ở đầu giường, lòm khòm ngồi dậy rồi đi vào phòng tắm làm vệ sinh cá nhân trước khi ra khỏi phòng.
Tô Lập Hy không có nhà, hôm nay không phải cuối tuần nên Bảo Vy đoán hắn đã đi làm, mà đi làm thì chắc phải đến chiều tối mới về, nghĩ đến điều này tự nhiên lòng cô cảm thấy thật nhẹ nhõm bởi vì sau sự cố nho nhỏ tối qua, cô phát hiện Tô Lập Hy đã thay đổi, hắn không còn là một người đàn ông kiên định, chung thuỷ với người yêu như trước đây mà trở nên vô cùng phóng túng, tùy tiện, hắn có thể ung dung dụ dỗ và trêu đùa phụ nữ, bất chấp người phụ nữ đó đã từng là bạn gái cũ của mình. Hắn thật nguy hiểm, cô nên hạn chế tiếp xúc với hắn sẽ tốt hơn.
“ Sáng giờ làm gì gọi hoài không thấy bắt máy? Bữa nay thấy đỡ chưa?”– Thuỳ Trang vừa thấy Bảo Vy gọi lại liền nghe máy.
“ Tao mới thức dậy, lạ chỗ nên gần sáng mới ngủ được.”
“ Tối qua thế nào? Giữa mày với Tô Lập Hy không xảy ra chuyện gì đấy chứ?” – Giọng Thuỳ Trang cười khúc khích trong điện thoại. – “ Nửa đêm anh ta có mò qua gõ cửa phòng mày không?”
“ Không, nhưng cũng có chút chuyện xảy ra, chiều nay gặp tao kể mày nghe”
Bảo Vy vừa bước vào nhà bếp thì trông thấy một mảnh giấy ghi chú Tô Lập Hy dán trên tủ lạnh, hắn đã mua sẵn đồ ăn sáng cho cô, cô chỉ việc hâm nóng lại trước khi ăn kèm theo lời nhắc nhở cô đừng có ý định bỏ trốn, bởi vì hắn biết phải tìm cô ở đâu và hắn không muốn phí thời gian vào việc này.
“ Bữa nay tao phải theo đoàn phim, chắc chiều mai tao mới ghé thăm mày được, mày thèm ăn gì thì order đỡ bên ngoài cho người ta giao đến nhé” – Thuỳ Trang dặn dò Bảo Vy – “ Còn không nhờ Tô Lập Hy làm vài món cho mày, tao nhớ hồi xưa anh ta cũng biết nấu ăn mà.”
“ Hôm nay anh ta đã mua dùm tao bữa sáng rồi. Chút nữa tao sẽ order vài món để ăn trưa với ăn tối. ” – Bảo Vy đổ phần phở ra tô rồi bỏ vào lò vi sóng – “ Mày cứ lo công việc đi, tao biết tự chăm sóc cho mình mà, không cần bận tâm, mai gặp, bye bye”
Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện với Thuỳ Trang, Bảo Vy không quên điện thoại hỏi thăm sức khoẻ bà Dương, nhân tiện thông báo cho mẹ cô biết số liên lạc mới của cô trước khi tự mình rửa vết thương và gội đầu.
- Thân xác trầy trụa như vậy mà còn muốn tắm gội?
Tiếng động mở cửa phòng tắm kèm theo giọng nói của Tô Lập Hy bất ngờ vang lên khiến Bảo Vy giật nảy mình, cô đơ vài giây, tính mở miệng trách mắng hắn vài câu về cái tội xông vào tận đây mà không hề báo trước với cô làm cô hoảng hồn, nhưng nghĩ lại dù sao đây cũng là nhà hắn, hắn vốn dĩ có quyền tự do ra vào nên thôi cô đành bỏ qua.
- Tôi không tắm, tôi chỉ gội đầu thôi. Anh mau ra ngoài đi.
Bảo Vy cúi xuống, vừa tính mở nước tiếp tục gội đầu thì Tô Lập Hy đột nhiên bước đến giúp cô xả sạch xà bông trên tóc rồi dùng khăn lông lau sơ cho cô. Trước đây hắn cũng từng chăm sóc cô một cách chu đáo, tận tình như vậy.
- Cô nên từ bỏ thói quen gội đầu mỗi ngày đi, những lúc gặp chuyện thế này không gội vài bữa có sao đâu, chẳng phải phụ nữ tóc dài đa phần đều hai ngày mới gội một lần à?
Thì ra hắn vẫn chưa quên thói quen này của cô.
- Đa phần chứ đâu phải là tất cả, tôi thích sạch sẽ, mới hôm qua không gội thôi mà tôi đã thấy khó chịu lắm rồi, tôi tính nhờ Thuỳ Trang giúp nhưng nó bận, chiều mai nó mới ghé được…
Tô Lập Hy không trả lời, hắn lặng lẽ lau khô nước xung quanh bồn rửa mặt, xoay người Bảo Vy lại rồi bế cô đặt lên bàn đá và sấy tóc cho cô.
Ở một cự li gần thế này, lần đầu tiên Bảo Vy có cơ hội nhìn rõ từng đường nét trên khuôn mặt nam tính của Tô Lập Hy sau nhiều năm xa xách, vẫn cặp mắt sáng ngời ấy, vẫn chiếc mũi cao thẳng tự nhiên, vẫn đôi môi cân đối thu hút nhiều sự chú ý từ những người khác phái nhưng thời gian trôi qua dường như đã lấy đi sự sôi nổi, ngây ngô mà hắn từng có thời niên thiếu và thay vào đó là một vẻ lạnh lùng, trầm mặc đến độ khiến người ta cảm thấy khó gần.
Cô thắc mắc không biết mấy năm nay hắn đã trải qua một cuộc sống như thế nào mà trông hắn lại trở nên ưu tư, phức tạp như bây giờ?
Đang mải mê nghĩ ngợi lung tung thì Bảo Vy chợt phát hiện ánh mắt của Tô Lập Hy dán chặt vào ngực mình, cô đang mặc một chiếc đầm suông kiểu dáng sơ mi màu trắng khá mỏng, lúc nãy lại không cẩn thận để nước chảy vào nên phần trên bị ướt dán sát vào da để lộ đôi gò bông đảo căng tròn đang nhấp nhô trong chiếc bra đen.
- Anh….
Bảo Vy vừa tính chụp lấy chiếc khăn treo gần đó để che thì bị Tô Lập Hy nhanh chóng giữ lại. Một tay hắn nắm chặt tay cô, một tay hắn tắt máy sấy tóc rồi chạm vào hàng nút ngay trước ngực cô, chậm rãi cởi từng nút một bất chấp việc cô quay người lẩn tránh.
- Ngoài tôi ra, đã bao nhiêu gã đàn ông chạm tay vào chỗ này rồi? – Giọng Tô Lập Hy trầm đυ.c.
Rõ ràng hắn đang mỉa mai cô, xem thường cô.
Không ngờ trước đây Tô Lập Hy đối với cô trìu mến, trân trọng bao nhiêu thì Tô Lập Hy bây giờ lại chế giễu cô, khinh bỉ cô bấy nhiêu.
- Tất nhiên là anh không phải người duy nhất rồi.- Bảo Vy cay cú đáp trả.
- Thế ư…- Dứt lời, bàn tay hắn thô lỗ kéo chiếc áo bra của cô xuống rồi dùng lực nắm trọn một bên bầu ngực mềm mại của cô mà xoa nắn.- Vậy những lúc đó cô cảm thấy thế nào?
Bảo Vy không ngờ Tô Lập Hy lại có thể hỏi cô những câu thô lỗ và trắng trợn như vậy, cô nhìn thẳng vào khuôn mặt tràn đầy du͙© vọиɠ của hắn, tỏ vẻ bình thản.
- Thoải mái sung sướиɠ…
Lời nói của cô vừa buông ra liền bị hắn lập tức nuốt chửng, môi hắn kịch liệt bú ʍúŧ miệng cô cho đến khi cô đuối sức không còn phản kháng giẫy giụa trong vòng tay hắn thì hắn mới từ từ thả lỏng cô ra.
- Có thoải mái sung sướиɠ bằng lúc tôi làm cô không? Hửm.
Bất chợt cảm nhận được nỗi bực dọc, giận dữ ẩn chứa trong giọng điệu của Tô Lập Hy khi hắn kịch liệt vuốt ve vào những điểm nhạy cảm trên thân thể mình, Bảo Vy không dám tiếp tục dùng những lời nói trơ trẽn để trêu tức, chống trả hắn nữa bởi hành động ngạo mạn của cô hiện giờ có thể sẽ khiến hắn thêm phần kích động và càng muốn chứng tỏ bản lĩnh làʍ t̠ìиɦ của mình hơn.
- Còn anh thì sao? Bàn tay anh chắc cũng đã chạm vào không ít phụ nữ nhỉ? – Bảo Vy ngoan ngoãn ngồi im nhìn hắn ngậm liếʍ nhũ hoa trên ngực mình. – Những lúc đó anh cảm thấy thế nào?
Hắn nhoẻn miệng cười.
- Không cảm thấy gì hết.- Đột nhiên Tô Lập Hy bất động vài giây rồi lẳng lặng kéo áo bra lên lại cho Bảo Vy. – Bởi vì những lúc đó tôi luôn trong trạng thái say mèm nên chẳng biết cái quái gì cả. Cô thay đồ đi. Đợi thân thể lành lặn rồi chúng ta cùng nhau ôn lại chuyện cũ cũng không muộn, hửm?
Chết tiệt ! Tên khốn, hắn lại cố tình trêu chọc cô.
- Đồ điên, còn lâu tôi mới cùng anh ôn lại chuyện cũ. – Hai má Bảo Vy ửng hồng.
- Thức ăn trong tủ lạnh, tôi làm việc bên phòng sách, cần gì thì gọi tôi.
Hắn bỏ hai tay vào túi quần rồi thong thả bước ra ngoài trong khi Bảo Vy vẫn ngây người nhìn theo. Câu trả lời vừa rồi của hắn quả thật dễ khiến người nghe nhầm tưởng như kiểu bao năm qua hắn gần gũi phụ nữ chỉ đơn thuần để giải tỏa nhu cầu sinh lý chứ hắn không hề có chút hứng thú hay ham muốn làʍ t̠ìиɦ như trước đây, chẳng lẽ hắn chưa từng quan hệ với Hoàng Yến hay bất kì người phụ nữ nào khi hắn không say?
Còn lâu cô mới tin vào điều này…..