Bán Thân Cho Tình Cũ.

Chương 35: Đồng Hành.

ĐỒNG HÀNH.

Tối qua Hoàng Yến rảo quanh mấy địa điểm Tô Lập Hy thường ngồi uống rượu nhưng kết quả chẳng thấy bóng dáng hắn đâu, sao dạo này trong cô luôn có cảm giác bất an và khó chịu thế nhỉ?

Trước đây Tô Lập Hy vốn dĩ cũng chẳng ngoan ngoãn, chung thuỷ gì, nhưng ít ra thì hắn vẫn nằm trong tầm kiểm soát của cô, vẫn dành cho cô một vị trí ưu tiên mà không phải bất kì người phụ nữ nào cũng dễ dàng có được, còn bây giờ thì mọi thứ dường như đang thay đổi, và cô biết, chính Dương Bảo Vy đã làm nên sự thay đổi này.

Vừa xuống cầu thang, Hoàng Yến đã bị bà La gọi vào hỏi tội.

- Con gái tôi dạo này chịu chơi quá, uống rượu cả đêm đến gần sáng mới chịu về - Bà La gấp tờ báo lại đặt xuống bàn - Qua biểu! Càng lớn càng hư!

- Hôm nay mẹ không đến công ty sao? - Hoàng Yến ngồi xuống sô pha.

- Mẹ cố tình đợi con dậy đấy, dạo này con và Tô Lập Hy sao rồi?

- Vẫn hẹn hò bình thường ạ - Hoàng Yến thắc mắc - Sao tự nhiên mẹ quan tâm đến chuyện tình cảm của con thế?

- Mẹ có việc muốn bàn. - Bà La uống miếng cà phê rồi bắt đầu vào vấn đề chính - Hai đứa quen nhau lâu rồi, mẹ thấy Tô Lập Hy cũng là một người đàn ông tốt, quan trọng là nó có tài, hai đứa mau tính đến chuyện kết hôn đi!

Kết hôn?

Lời đề nghị bất ngờ của bà La khiến Hoàng Yến bối rối.

- Sao tự nhiên lại kết hôn?

- Ơ hỏi lạ nhỉ, chứ hai đứa bây quen nhau năm năm rồi, tính cứ vậy mà cặp kè nhau suốt đời, không cưới hỏi gì luôn à - Bà La nghiêm giọng - Sống hờ kiểu đó, phụ nữ bao giờ cũng là người thiệt thòi nha con.

Tất nhiên Hoàng Yến hiểu rõ điều ấy nhưng cô biết làm sao khi Tô Lập Hy cứ khăng khăng không thích lập gia đình, muốn hắn xem cô như một người tình thì được, còn muốn hắn chấp nhận cô, xem cô như một người vợ thì xem ra chẳng phải là việc dễ dàng gì. Mà cô thì lại không thể bày tỏ nỗi lòng của mình với bà La.

- Hữu Thành vừa nói với mẹ, mấy hôm nữa nó sẽ sang nước ngoài công tác dài hạn, mẹ muốn trong gia đình có thêm thành viên mới cho vui vẻ, rộn ràng, thêm nữa là con cũng đã hai mươi bốn, lập gia đình vừa lúc rồi, kết hôn trễ, sinh con muộn, đứa trẻ sẽ không được thông minh, lanh lợi - Bà La giải thích nguyên nhân cặn kẽ rồi kết luận - Hai đứa bàn với nhau đi, sau đó nói lại với mẹ. Nghiêm túc nhé, mẹ không nói đùa đâu. Mẹ lên thay đồ đến công ty!

Bà La đứng lên trở về phòng trong khi Hoàng Yến ngồi đó, ngây người.

Tô Lập Hy sẽ từ chối cô, cô chắc chắn vậy. Nhưng khi nghĩ đến một cái đám cưới long trọng trong một khách sạn lớn, nghĩ đến hắn trong bộ comple đen của chú rể, và cô trong chiếc áo cưới của cô dâu, lòng cô lại thấy phấn khởi, thích thú vô cùng.

Cô ước gì Dương Bảo Vy đừng tồn tại trên thế gian này, bởi cô ta chỉ giỏi mang sự đau đớn đến cho người cô yêu, khiến hắn mệt mỏi, bất cần..

Hoàng Yến vừa hoàn thành chương trình học phổ thông, bà La liền tạo điều kiện cho cô sang nước ngoài du học. Trước ngày lên máy bay một tháng, cô đã vô tình gặp Tô Lập Hy.

" Này này, nhìn kìa! "

Hoàng Yến đang vui đùa cùng bạn bè trên sàn nhảy thì đột nhiên Thái Nghi thúc cùi chỏ vào tay cô. Một cử chỉ quen thuộc của nhỏ khi nhìn thấy trai đẹp, cô đảo mắt nhìn theo ánh nhìn của nó, một người thanh niên cao to với gương mặt đầy nam tính đang ngồi một mình ở quầy bar, trông hắn sáng sủa, thông minh nhưng lại có vẻ rất lạnh lùng, dường như đang tự tách mình với mọi thứ xung quanh. Hoàng Yến thích loại đàn ông như vậy.

Cô bị hắn thu hút ngay từ cái nhìn đầu tiên, mà có lẽ người ta vẫn thường gọi đó là " tiếng sét ái tình".

Sau hồi lâu quan sát, cô biết đi cùng hắn còn có hai người bạn, một nam và một nữ. Cô quyết định tiếp cận người nữ khi cô ta lần mò vào nhà vệ sinh, cô lúc nào cũng thành công trong cái vấn đề làm quen này.

Và rồi một cách rất tự nhiên, cô ngồi xuống hoà nhập cùng ba người họ.

“Anh còn học hay đi làm rồi?” - Hoàng Yến hét to bên tai hắn để át tiếng nhạc ồn ào.

“ Vừa học vừa làm!” – Tô Lập Hy cười, nụ cười của hắn rất quyến rũ, nó làm tim cô xao xuyến.

Hoàng Yến đặt ly rượu xuống “Em tên Hoàng Yến, em hay đến đây chơi cùng bạn, cũng là sinh viên như anh đấy, chúng ta làm quen nhé, anh tên..?”

Hắn kề sát vào tai cô “Tô Lập Hy !”

Thế là từ giây phút đó, cái tên Tô Lập Hy đi vào tai cô, chui tọt vào người cô, rồi không biết bằng cách nào rơi vào tim cô, nhanh chóng nhưng không nhẹ nhàng, mờ nhạt chút nào.

Cô chủ động xin số điện thoại hắn, hẹn hò hắn, cô đưa hắn đi chơi cùng đám bạn của mình và không biết từ lúc nào cô yêu hắn.

Nhưng cô biết Tô Lập Hy không hề yêu cô, trái tim hắn ta đã ký gửi nơi một người con gái khác.

Trên đời này có những người tuy chưa gặp gỡ lần nào cũng có thể khiến người ta ghét cay ghét đắng, người đó chính là Dương Bảo Vy. Cô không biết cô ta mặt mũi thế nào, tính cách ra sao mà Tô Lập Hy lại yêu cô ta đến vậy?

Hắn nhắc đến cái tên Bảo Vy với cô mỗi ngày cứ như là hai người họ chưa hề chia tay, hắn chạy ngang qua nhà cô ta thường xuyên giống như là đang tìm kiếm, chờ đợi điều gì đó. Có lẽ, hắn đang chờ đợi Bảo Vy níu kéo hắn, nắm giữ hắn để rồi hắn sẽ vứt bỏ cô, rời xa cô bất cứ lúc nào.

“ Tô Lập Hy, chúng ta cùng nhau đi du học đi, em sẽ xin mẹ lo thủ tục cho anh, ngày mai là em bay rồi, chúng ta mới quen nhau, em không muốn chịu sự xa cách, anh đi cùng em chứ?” - Giọng Hoàng Yến yếu ớt.

“ Em biết anh không yêu em..em vẫn muốn đi cùng anh sao?” - Sau hồi lâu im lặng, cuối cùng Tô Lập Hy cũng lên tiếng.

“ Anh muốn tiền tài, em sẽ cho anh, anh muốn danh vọng, em sẽ giúp anh” - Hoàng Yến đặt tay mình lên tay hắn – “ Chỉ cần là những thứ anh cần, em sẽ giúp anh có được, anh đi cùng em nhé, cùng lắm, chúng ta thoả thuận với nhau, không ràng buộc, không níu kéo, cũng không hứa hẹn gì cả!”.

Khi nói câu nói ấy, cô không ngờ có một ngày, nó trở thành lý do chính đáng để Tô Lập Hy từ chối cô, trở thành rào chắn để giữ cho mối quan hệ giữa cô và hắn mãi mãi xa cách.

Danh vọng ư?

Tiền tài ư?

Nếu không có điều kiện học tập và sinh sống trong một môi trường tốt thì làm sao trở thành người đàn ông thành đạt? Làm sao che chở, mang đến cho Bảo Vy một cuộc sống chu toàn, hoàn mỹ?

Hoàng Yến khiến Tô Lập Hy nhớ lại những lời bà Dương từng nói...hắn gật đầu đồng ý.

" Vậy nhé, tạm thời chúng ta sẽ giữ liên lạc qua điện thoại, về phần thủ tục cứ để em nói với mẹ, đi theo diện nào, em nghĩ mẹ sẽ có cách."

Tô Lập Hy mỉm cười, một nụ cười chua chát, bất lực và trong ánh mắt hắn nhìn cô khi ấy có chút gì đó thể hiện sự cảm kích, mang ơn.

Ơn huệ, nếu không có hai từ này thì chắc hắn đã rời xa cô từ lâu lắm rồi. Nhưng dù thế nào chăng nữa, cô vẫn muốn cùng hắn xây dựng một gia đình. Cô sẽ bằng mọi cách để thuyết phục hắn đồng hành cùng cô lần nữa, và chuyến đi này sẽ là chuyến đi đến cuối đời !!!

🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿

P/S : Bữa giờ có bạn nào theo dõi hết mấy truyện của mình sáng tác không nhỉ 😍 B thích Truyện nào nhất? Và b hi vọng “ Bán Thân Cho Tình Cũ” sẽ có cái kết thế nào?

Nếu có thể thì các bạn dành chút thời gian cho mình xin vài dòng BÌNH LUẬN nhé, để mình có thêm động lực nhanh chóng HOÀN luôn bộ này. Trân trọng 😉