Cảnh Sát Đại Tỷ Và Cô Giáo

Chương 49

Màn cứu mỹ nhân này quả thật rất đặc sắc.

Vừa đỡ được Hà Nhất Phương khỏi ngã, Phương Anh lại bị tên ngồi ghế trước tập kích, cô đang đứng chỉ có thể né nhẹ người bằng cách ngồi xuống ghế, du người lên thành ghế đạp hắn một cước ngã nhào tiếp về phía ba người đồng đội.

Phương Anh nhìn bốn tên nằm chồng xếp hàng rất có trật tự dè lên nhau, toan xử lý nốt tên còn lại là tài xế lại vì chiếc xe va phải thứ gì đó trên đường sóc nảy lên một cái làm mất thăng bằng.

Bốn tên kia cũng nhân cơ hội nhanh nhẹn dứng lên lao về phía cô người đá người đạp, đôi lúc lại đánh nhầm vào nhau.

Phương Anh thay đổi chiến thuật muốn tên tài xế dừng xe rồi giải quyết một lượt lại bị chúng lấy thịt đè người ngăn cản. Không gian hẹp vừa là ưu điểm vừa là khuyết điểm, Phương Anh né trái đỡ phải, trèo qua mấy hàng ghế rồi lại du lên đá chúng ngã nháo nhào. Tên nhóc cuối cùng cũng bị cô dứt khoát cho một quyền nốt vào mũi bên trái, hai mũi chảy

máu đến thảm.

Thế nhưng màn anh hùng cứu mỹ nhân này sẽ hoàn hảo nếu như Phương Anh không cảm giác cơ thể mình có gì đó không đúng. Chính cô cũng bắt đầu cảm giác phía trước mờ mờ ảo ảo, chân bước không nổi, chỉ có thể gian nan cố gắng lắc dầu thanh tinh nhưng cũng không chống đỡ được bao nhiêu liền ngã xuống cạnh Hà Nhất Phương.

Cô liếc nhìn xuống mu bàn tay mình, một góc nhỏ cũng đã dính thứ bột dạ quang này từ bao giờ không biết. Những suy nghĩ trong não bắt đầu lộn xộn, ánh mắt mơ hồ nhìn chiếc xe dừng lại, mấy tên vừa bị cô đánh gục lại đau đớn chật vật chửi rủa cô đứng lên kêu ca về vết thương.

Một dám người từ một chiếc xe 16 chỗ khác tay lăm lăm những thanh gỗ lên xe cười cợt hả hê, hoàn thành nhiệm vụ.

Chết tiệt, mình quá chủ quan rồi. Đối tượng bắt cóc không chỉ có chị giáo Phương mà còn có cả mình nữa.

Đúng vậy, đối tượng chúng nhằm tới không chỉ có Hà Nhất Phương mà là cả Phương Anh nữa.

Đó là tất cả những suy nghĩ cuối cùng của Phương Anh trước khi cô kịp nhìn Hà Nhất Phương bên cạnh mình một lần nữa rồi hoàn toàn mất đi nhận thức.

Chiếc xe 16 chỗ ban đầu chỉ có năm tên bắt cóc giờ trở nên đông đúc hơn rất nhiều cũng ồn ào không khác gì cái chợ vỡ. Chúng bàn luận, chúng chửi rủa, chúng ăn mừng chiến thắng, băng băng thẳng tiến về căn cứ.

Trong một nhà máy bỏ hoang ở hướng Bắc ngoại ô thành phố H, sau một cơn mê man, bất ngờ chào đón Phương Anh lại là một chậu nước lạnh không thương tiếc kèm theo những tiếng cười giễu cợt ác ý. Cô sặc sụa ho khan từ từ tỉnh lại, khó nhọc ép hai mí mắt có thể tinh táo nhìn rõ những thứ xung quanh, đề đại não có thể hoạt động trở lại và đánh giá

chính xác tính huống lúc này.