Cảnh Sát Đại Tỷ Và Cô Giáo

Chương 48

Mọi việc diễn ra chỉ trong vài giây ngắn ngủi, người qua đường còn tưởng ở đây đang quay phim, ai cũng không kịp phản ứng.

Phương Anh để lại hai chữ "Chết tiệt." Chạy với theo chiếc xe Ford 16 chỗ đang bắt đầu tăng tốc đưa chị giáo Phương rời đi mất.

Bởi vì chiếc ô tô dừng đột ngột rồi tăng tốc bất ngờ nên không thể xuất phát nhanh như mong muốn, Phương Anh có đủ tốc độ cùng quyết tâm bắt kịp nó trước khi chiếc xe đóng cửa lại.

Hành động bắt cóc diễn ra nhanh chóng mà động tác của Phương Anh khiến tên phụ trách kéo cửa xe cùng dòng bọn cũng vô cùng bất ngờ.

Phương Anh nắm lấy cửa xe kéo trở lại bật lên xe. Đảo mắt một vòng nhìn thấy cả thấy năm tên đều mặc đồ đen đeo khẩu trang màu trắng. Lệch tông đến chướng mắt.

Một tên phụ trách lái xe, một tên ngồi ghế lái phụ, hai tên vừa bắt Hà Nhất Phương ngồi hàng sau kẹp nàng ở giữa đang trong trạng thái hôn mê bất tỉnh. Còn một tên nữa ở ghế sau, năm người họ có vẻ như cũng chi mười mấy tuổi.

Tên ngồi hàng ghế sau cùng đẩy mạnh làm cửa xe đóng lại. Phương Anh khéo léo nhảy vào trong cho tên ngồi cạnh chị giáo Phương một cú đạp khiến hắn vốn vừa còn đang đóng cửa chưa kịp ngồi xuống bay thẳng dúi dụi vào tên ngồi hàng ghế sau cùng lăn dùng ngã ngửa.

Tên tài xế hoang mang không biết làm sao lại nhận được chỉ thị của đồng bọn tiếp tục lái đi, nhưng có lẽ tâm lý yếu hoặc trên xe quá mức hỗn loạn chiếc xe bắt đầu lạng trái lách phải trên đường.

"Đánh chết con phò đó cho tao." Tên vừa bị Phương Anh đã ngã sấp mặt chưa đứng dậy nổi gào hét đồng đội.

Phương Anh cười lạnh cho tên ngồi ghế phó lái muốn dùng thắt lưng thắt cổ cô nhưng lại bị cô phát giác một cái củ trỏ máu mũi bên phải phun ra tại chỗ, "Giải quyết nhanh gọn nào."

Phương Anh hét lên đầy khí thế, túm cổ tên cuối cùng ngồi cạnh chị giáo Phương, nhấc hẳn dậy hào phóng cho hắn một quyền thất diễn bát đảo đầu óc mụ mị. Hắn ta cũng cố gắng chống cự nhưng cũng chỉ là cho có hình thức. Chưa chạm vào người cô đã bị Phương Anh ném về phía hai tên đồng đội đang làm cồm muốn bò dậy.

Chiếc xe lắc lư lại không có chỗ dựa làm Hà Nhất Phương chỉ trực chờ muốn ngã xuống. Phương Anh vội vàng đến bên cạnh nàng, giúp nàng tựa vào cửa sổ xe, còn không quên khen chị giáo Phương lúc nào cũng xinh đẹp như thế.

Đánh nhau sứt đầu mẻ trán thì ưu tiên nhất vẫn là người đẹp, mà càng ưu tiên là ngắm vẻ đẹp của người ta.