Cảnh Sát Đại Tỷ Và Cô Giáo

Chương 47

Phương Anh bóp trán thở dài, quả nhiên cô nhìn không sai, hai người họ rõ ràng có gian tình. Nhưng điều quan trọng là Kiều Giao an toàn, có một người chữa lành vết thương cho cô ấy, có một người khiến cô ấy mở lòng, có một người làm cô ấy vui vẻ.

"Còn chuyện tôi nhờ cậu thế nào rồi?" Phương Anh mở cửa xe ra ngoài hít tý gió trời lành lạnh mùa của ngày chớm Đông tháng Mười, nhìn về phía cửa siêu thị chờ chị giáo Phương mua đồ trở ra.

"Vừa làm vệ sĩ vừa làm shipper kiêm luôn chuyên viên điều tra phân tích, có phải chị thấy em quá đẹp trai, quá giỏi giang không?" Phía bên kia đang khua môi múa mép tự luyến, phía bên Phương Anh lại không cho cậu chàng chút mặt mũi, trực tiếp buông lời đe dọa mới khiến Thành IT bật chế độ nghiêm túc.

"Em cũng nể chị đó Phương Anh, suy luận của chị hoàn toàn chính xác. Hơn nữa, em có vài thứ cho chị xem, em sẽ gửi qua điện thoại chị ngay bây giờ." Thành IT vừa nói dứt câu hình ảnh đã truyền tới. "Ngay bây giờ" của cậu ta thật sự rất uy tín dãy chứ.

Phương Anh cầm ngang diễn thoại, gương mặt tự tin cùng chút háo thắng đã quay trở lại. Có vẻ như đôi khi đơn giản hóa mọi chuyện chính là một lợi thế.

Hà Nhất Phương không biết Phương Anh đang nhìn gì trong diện thoại, nhưng nàng thích phiên bản Phương Anh như bây giờ hơn. Một Phương Anh tràn đầy sức sống. Một Phương Anh tự tin không còn ủ rũ, một Phương Anh sẵn sàng đối mặt với mọi thứ.

Phương Anh thay đổi thái độ 180 độ, cười nói vui vẻ giúp Hà Nhất Phương xách đồ vào xe, còn không quên nhắc nhở nàng dưới gấu áo sơ mi được xắn tới khuỷu tay có một ít bột dạ quang dính lên. Hà Nhất Phương cũng không biết mình bị dính chúng từng bao giờ, chỉ có thể phỏng đoán là vô tình va vào người ta dụng trúng.

Nàng dứng phía bên kia cửa xe, trước khi bước vào xe ưu nhã dùng khăn giấy lau đi theo lời nhắc nhở của Phương Anh, nhưng vết dạ quang thì mãi chẳng sạch còn trước mắt nàng lại bắt đầu mờ mờ ảo ảo không rõ, giọng nói của Phương Anh cũng trở nên mờ ảo trong tâm trí nàng.

Phương Anh nhìn thấy Hà Nhất Phương giống như sắp ngất di vội vàng muốn chạy qua đỡ nàng, nhưng tay còn chưa kịp động vào người đối phương, nàng đã bị một chiếc ô tô 16 chỗ màu xám dừng lại bên người, cùng hai kẻ lạ mặt đeo khẩu trang đưa lên xe.

Ngay trước mắt Phương Anh, chị giáo Phương bị bắt cóc, ngay đầu ngón tay trước khi cô động được vào người của nàng ấy, chị giáo Phương bị người ta dưa đi mất.