Thế Vai (Phản Xuyến)

Chương 123​

Chương 123

Sau khi đi khỏi hành lang, ở bên ngoài vẫn còn một số phóng viên, lại thêm xe của họ đậu ở hai hướng ngược nhau, vì vậy Chung Trì Tân và Khương Diệp chỉ có thể tách ra đi.

Khương Diệp vừa lên xe, Hùng Úc đã quay sang hỏi: "Em cảm thấy thế nào? Loại hoạt động này về sau sẽ xuất hiện không ít."

"Vẫn được." Khương Diệp để hai tay đặt bên cạnh chỗ ngồi, hôm nay có Chung Trì Tân ở đâu, cô căn bản chỉ nghĩ đến anh, những cái khác cũng không nghĩ tới.

"Hôm nay nhận được giải thưởng, về sau có lẽ sẽ có nhiều nhãn hàng đến tìm em hợp tác." Hùng Úc nhìn thấy chiếc váy mà Khương Diệp mặc hôm nay đã có dự cảm rồi, chưa kể thiết kế của chiếc váy này xuất sắc như thế nào, chỉ cần với khuôn mặt và dáng người của Khương Diệp thôi, trong vòng không có nhiều người có thể đánh bại được cô ấy.

Dù sao con người cũng là động vật thị giác, Khương Diệp mặc chiếc váy mỹ nhân ngư pha lê này, từ chín điểm ban đầu trực tiếp tăng lên thành mười hai điểm.

"Ừm."

Hùng Úc nhìn hai chiếc cúp bên cạnh: "Em cảm thấy thế nào khi đứng trên sân khấu và giành được giải thưởng? Giải thưởng Kim Tiêu vào tháng ba năm sau, em có thể có cơ hội cầm được giải thưởng."

Hùng Úc không phải là nói suông, kỹ năng diễn xuất của Khương Diệp mọi người đều thấy rõ, nếu không cô đã không từ một vai phụ nhỏ mà đi đến được như bây giờ, cô hoàn toàn dựa vào thực lực của mình, một người đại diện như chị đôi lúc cũng cảm thấy có chút bất lực.

Ngay cả sau khi vụ bê bối của giải thưởng điện ảnh Kim Tiêu xảy ra cách đây không lâu, một loạt diễn viên tuyến một bị đóng băng hoàn toàn, nhưng liên hoan phim Kim Tiêu vẫn nổi tiếng, hầu như các dự án điện ảnh mà Khương Diệp tham gia năm nay đều có doanh thu phòng vé tốt, bất luận thế nào cũng có đề cử, cho dù chỉ là đề cử của giải Kim Tiêu cũng là điều đáng nói.

Cảm giác đứng trên sân khấu..

Khương Diệp nhìn xuống hình xăm trên cổ tay đã được che bằng kem che khuyết điểm, lúc đó suy nghĩ duy nhất của cô là cùng đứng trên sân khấu với Chung Trì Tân rất tuyệt, còn chuyện đạt giải gì thì trong đầu không có nghĩ đến, lời cảm ơn khi được nhận giải cũng mười phần hình thức.

"Chị Úc." Khương Diệp gọi Hùng Úc đang ở trước mặt một tiếng "không thể sớm một chút công bố sao? Tháng ba không nhất định sẽ thắng giải mà."

Hùng Úc sửng sốt, quay đầu nhìn Khương Diệp, một lúc lâu sau mới hiểu ý của cô, nghiêm túc nói: "Không được, cho dù tháng ba không giành được giải thì hiện tại cũng không công bố được."

Hùng Úc thực sự dụng tâm lên kế hoạch cho Khương Diệp, Chung Trì Tân là người ngoài cuộc, vị trí của anh đã được xác định rõ ràng rồi. Nhưng bây giờ nền tảng của Khương Diệp không ổn định, cho dù có chuyện xảy ra có fan đến tranh đấu nhưng cũng đã lưu lại ấn tượng không tốt cho cư dân mạng, bọn họ sẽ cho rằng cô dựa vào địa vị của Chung Trì Tân để đi lên, cho dù kỹ năng diễn xuất của cô ai cũng đã thấy rõ.

Hiện tại con đường phát triển tốt nhất của Khương Diệp là vững vàng đi lên, không mắc sai lầm giữa chừng, không lan truyền bất kỳ lời đàm tiếu nào.

"Tiểu Khương, chuyện tình cảm của hai người chị không quản, nhưng hiện tại em không thể lấy tương lai của mình ra chơi đùa." Hùng Úc lúc đầu không biết chuyện trong nhà của cô cũng không sao, hiện tại chỉ hy vọng Khương Diệp từng bước từng bước vững vàng đi trên con đường này.

"Hơn nữa, em muốn công bố, Chung Trì Tân cũng chưa chắc đã đồng ý." Đối với điều này Hùng Úc vẫn có tin tưởng, lúc đầu khi hai người quản lý nói chuyện xong, Chung Trì Tân đã gọi điện thoại đến và nói rằng anh có thể đợi, nói không hy vọng Khương Diệp xảy ra vấn đề gì.

Khương Diệp dựa vào lưng ghế ô tô, không nói nữa.

Không ngờ rằng một ngày nào đó cô cũng sẽ có những hành động bốc đồng.

* * *

Khi Khương Diệp về đến tiểu khu Khê Địa, vừa đi gần đến biệt thự đã thấy Chung Trì Tân đứng đợi sẵn ở cửa, nhìn chiếc cúp trên tay anh, rõ ràng là anh cũng chưa vào nhà.

"A Diệp." Chung Trì Tân tiến lên một bước, thuận thế ôm Khương Diệp vào lòng.

Trong tiểu khu Khê Địa không cần lo lắng có những người hỗn loạn xuất hiện, so với những minh tinh nghệ sĩ giải trí thì ở đây có nhiều doanh nhân giàu có và người nổi tiếng hơn.

"Sao anh không vào trước?" Khương Diệp kéo anh đi về phía cửa, mở khóa.

"Muốn đợi em."

Trong nhà ấm áp hơn bên ngoài rất nhiều, cô cởϊ áσ khoác lông vũ ra, tiện tay đặt chiếc cúp lên trên tủ cạnh cửa.

Chung Trì Tân ở phía sau quan sát, cũng thong thả để chiếc cúp của mình lên đó, sau đó lấy điện thoại ra: "A Diệp, anh xem được hình ảnh anh và em cùng một khung hình."

Khương Diệp quay đầu, chưa kịp cởi đôi giày cao gót trên chân ra: "Là lúc chúng ta lên nhận giải sao?"

Hai người đứng cùng nhau, lại còn trang điểm kỹ càng, ánh đèn chiếu vào người quả thực giống như lời cư dân mạng nói là vô cùng xứng đôi.

"Rất đẹp." Khương Diệp nhìn hình ảnh hai người trên màn hình sau đó ngước mắt nhìn Chung Trì Tân, do dự hỏi: "Sao vậy?"

Chung Trì Tân không che giấu được cảm xúc của mình, anh đặt tay lên môi, ánh mắt đảo quanh: "Anh nghe nói trong bữa tiệc tối sẽ có màn khiêu vũ, cho nên.. anh có thể mời em nhảy một điệu không?"

Hôm nay lúc xuống xe, nhìn thấy Khương Diệp đi trên thảm đỏ anh đã có ý nghĩ này, đáng tiếc cả hai đều không tham gia bữa tiệc tối.

Khương Diệp cúi đầu nhìn đôi giày còn chưa cởi ra ở trên chân, lại nhìn về hướng Chung Trì Tân: "Được."

Nói là khiêu vũ, thực chất chỉ là cái cớ để hai người ôm nhau và gần gũi.

Trong phòng khách vang lên tiếng nhạc, hai người ôm nhau chậm rãi xoay người, Khương Diệp nửa dựa vào trên ngực Chung Trì Tân, nghe được nhịp tim đang đập loạn của anh, đột nhiên cười lên, ngẩng đầu nhìn anh: "Anh tại sao vẫn còn khẩn trương như vậy?"

Những gì nên làm họ cũng đã làm rồi.

Chung Trì Tân nhìn thấy ánh mắt Khương Diệp liền biết cô muốn nói cái gì, lập tức giơ tay che môi cô lại: "Em đừng nói gì cả."

Làm gì có nhiều lý do như vậy, chẳng qua là vì thích cho nên khi nắm tay tim sẽ đập nhanh hơn chút mà thôi.

"Ừm, em không nói." Khương Diệp kéo tay Chung Trì Tân hỏi: "Ngày mai anh lại phải đi chuẩn bị quay chương trình sao?"

Chung Trì Tân cúi đầu dựa trên vai Khương Diệp, lập tức trở về bộ dạng đáng thương: "Anh đi huấn luyện các thành viên trong đội, chúng ta sẽ không được gặp nhau mấy ngày."

Để huấn luyện các thành viên, anh phải ở bên họ mọi lúc, anh căn bản không có thời gian quay về gặp Khương Diệp.

"Có thể gọi video mà." Khương Diệp lùi lại một bước nhìn về phía Chung Trì Tân nói: "Em có thời gian rảnh sẽ gọi điện cho anh."

"Được." Chung Trì Tân chủ động đáp ứng, nội tâm hài lòng, xoa xoa cổ của cô, giống như con mèo lớn muốn được vuốt ve.

Khương Diệp đẩy anh ra để đi tắm rửa, kem che khuyết điểm trên tay cô khá đặc biệt, cần phải có nước tẩy trang chuyên dụng để tẩy đi, mỗi sáng trước khi đi làm cô đều phải thoa một lớp kem lên tay, tuy có hơi phiền phức nhưng cô chưa bao giờ hối hận.

Phòng khách.

Chung Trì Tân cởi khuy áo vest, tùy tiện vứt nó trên sô pha, anh duỗi đôi chân dài của mình và nằm xuống ghế, xem những bình luận của cư dân mạng về hai người họ hôm nay.

Tất cả những ảnh gif và ảnh của Khương Diệp toàn bộ đều được anh lưu vào điện thoại, truyền đi truyền lại vẫn là ảnh hai người bọn họ cười lúc ngồi xuống ghế.

Dạo gần đây trên mạng lưu hành chuyện photoshop ảnh của mình bên cạnh thần tượng, thậm chí còn có cả ảnh cưới, CHung Trì Tân ngày nào cũng vào siêu thoại và các diễn đàn lớn, nên cũng biết.

Anh lưu lại bức ảnh hai người họ nhìn nhau cười, sau đó edit một chữ 'tôi' to tròn lên đầu, sau đó đăng lên tiểu hào Bạn trai Khương Diệp: [ A Diệp, hôm nay khiêu vũ với tôi (*v) ]

[ Mơ mộng à, tự nhiên lại che mặt ca ca lại.]

[ Vị thổ hào này vẫn còn mơ chưa tỉnh sao? ]

Cái vị thổ hào này đăng weibo, không một ai tin cả, nhất là khi che mặt Chung Trì Tân bằng một chữ lớn như kia, động thái này rất giống ý định photoshop ảnh với thần tượng của người hâm mộ.

Các fan Sinh Khương cũng bắt đầu cuộc thi photoshop ảnh, tìm được các hình ảnh đi sự kiện của Khương Diệp tối nay, sau đó photoshop lên.

[ Khương Khương giờ đang ngủ cạnh tôi này, hehehe.]

[ Rõ ràng người ngồi cạnh Khương Diệp là tôi. Hình ảnh. Jpg]

[ Này, hôm nay tôi đi thảm đỏ với Khương Khương, mệt quá, hình ảnh. Jpg.]

[ Kỳ lạ, hôm nay ca ca và Khương Diệp đứng nhận giải cùng nhau, vậy mà 9-J lại không xuất hiện trên weibo.]

[ Tôi đoán trước đó đã bị dạy dỗ rồi, 9-J đăng nhập vào weibo của ca ca sau đó đăng loạn.]

[ Làm gì có chuyện đó, sau đó mọi người không thấy ca ca vào weibo còn nhấn like bài viết của 9-J sao? Đến hiện tại vẫn chưa bị xóa đâu.]

[ Nhưng xin mạo muội hỏi một chút, các bạn là fan nhà nào thế? ]

Sau khi chủ đề này được thảo luận nhiều, có một số fan của các nhà khác cũng để lại bình luận.

Hiện tại fan của Chung Trì Tân và Khương Diệp khiến những fan hâm mộ của các nhà khác có chút khó hiểu, cảm thấy fan hai nhà chạy loạn lung tung, có vẻ giống như đang xem kịch trong cùng một túi.

[ Tôi trước đây là Cá Voi, sau đó.. tôi cũng không biết nữa.]

[ Hahaha, đều là fan của cả hai nhà, chỉ cần có tin tức về hai người này là tôi vui vẻ rồi.]

[ Làm Sinh Khương thật khó, fan Cá Voi mấy người ít ra còn có 9-J hay đăng bài, Khương Khương thì không biết đến bao giờ.]

Chung Trì Tân đang lướt điện thoại, đột nhiên thấy điện thoại của Khương Diệp đặt ở trên bàn trà sáng lên, anh liếc nhìn thì thấy là tin nhắn của Hùng Úc, đồng thời anh cũng nhận được tin nhắn của Ban Phi.

Bảo anh ở trên weibo tag tài khoản official của Thịnh Điển.

Chung Trì Tân với lấy điện thoại của Khương Diệp, quả nhiên Hùng Úc cũng đang nói về điều này.

Anh cầm di động đến cửa phòng tắm gõ cửa: "A Diệp, anh giúp em đăng một bài weibo nhé."

Khương Diệp ở bên trong phòng tắm tắt nước, để nghe được rõ anh đang nói cái gì, sau đó nói: "Được."

Điện thoại của cô ngoài tài liệu về tài chính nhàm chán còn có mấy bộ phim truyền hình, cơ bản trong điện thoại cũng không có gì, Chung Trì Tân có thể tùy ý mở lên bất cứ lúc nào.

Chung Trì Tân dùng điện thoại của Khương Diệp trước tiên đăng bài cảm ơn đến đơn vị tổ chức, sau đó đổi sang sử dụng tài khoản weibo của mình để đăng bài tag nhà tài trợ.

Tất cả các hành động đều diễn ra rất lưu loát, chuyển đổi tài khoản mười phần thành thạo.

Fan của hai nhà vốn dĩ đã đói đến mức chỉ có thể đến tài khoản của fan thổ hào và 9-J để cổ vũ tinh thần, giờ chủ nhà đã đăng bài là lập tức phát điên, làm gì còn quan tâm tin tức này có phải là chính thức hay không chứ.

Thậm chí dưới phần bình luận có người còn đăng ảnh Chung Trì Tân và Khương Diệp ngồi cùng nhau, đương nhiên đem hình Chung Trì Tân photoshop thành hình bản thân mình.

[ Couple Lương Đoạn đến đây, hai người đăng bài gần như là cùng lúc.]

[ Lầu trên sao thế, đừng ở bên ngoài đập loạn, có hiểu quy tắc không thế, đừng có hủy hoại danh tiếng couple Lương Đoạn, xem fan couple Kính Nghiệp nhà người ta kìa từ trước đến nay cũng không bao giờ đi nói linh tinh ở bên ngoài.]

Điện thoại của Chung Trì Tân và Khương Diệp là cùng một kiểu, chiếc điện thoại này được rất nhiều ngôi sao dùng, căn bản là nó không thu hút sự chú ý của bất kỳ ai.

Các fan không biết, nhưng có ai đó đang lén lút nhét đường vào miệng họ.

Giản Lạp Lạp đến các chữ trên bài đăng weibo của Chung Trì Tân, sau đó lấy điện thoại của mình ra, gõ lên câu y hệt như thế, phát hiện khoảng cách bài đăng của Khương Diệp và Chung Trì tân là khớp nhau.

Điều này nói lên cái gì?

Nói rằng hai bài weibo này là được đăng bởi một người.

Không cần biết người này là Khương Diệp hay Chung Trì Tân thì Giản Lạp Lạp chắc chắn rằng hai người là một cặp, người khác không biết, nhưng cô ấy làm sao có thể không biết chứ? Trong khoản thời gian này cô làm ở cửa hàng tiện lợi đã gặp Khương Diệp hai lần rồi!

Còn về tài khoản 9-J kia, không cần nói cũng biết đó là tiểu hào của Khương Diệp.

Giản Lạp Lạp cảm thấy mình sắp phát điên với bí mật to lớn này rồi, hai người này rốt cuộc thì đến bao giờ mới công bố chứ!

Tám chuyện giới giải trí: [ Sắp nghẹn chết rồi, liệu trong lúc còn sống có thể chứng kiến được tình yêu ngọt ngào không đây? ]

[ Phiến Phiến nói cái gì đấy? ]

[ Đều là cẩu độc thân, Phiến Phiến còn muốn tìm người sau lưng chúng ta sao? ]

Những bình luận phía dưới này không ai có thể hiểu được Giản Lạp Lạp, cô thở dài một tiếng sau đó tắt weibo, cái nhóm này tự xưng là kính hiển vi mà sao lại không suy nghĩ thêm về những điều đó chứ?

* * *

Ngày hôm sau Chung Trì Tân vội vã đi đến thành phố D để gặp mặt các thành viên trong đội của mình.

"Trì Tân, tối qua cậu thật soái." Giản Đồng Hạnh giơ ngón tay cái khen ngợi khi gặp lại anh "Cậu và Khương Diệp cũng có duyên đó chứ, tiết mục lần trước chúng ta quay cùng nhau nghe nói Khương Diệp là khách của cậu."

Giản Đồng Hạnh chưa gặp Khương Diệp, trong giới giải trí lớn như vậy nhưng cũng không ngăn cản được những tin tức mà cô ấy nghe được.

"Lúc đó cô ấy đang quay phim ở Hải Thành, vừa vặn gặp tổ tiết mục thôi." Khi nhắc đến Khương Diệp, Chung Trì Tân sẵn lòng nói thêm vài câu.

"Vậy lúc đó hai người có quen biết sao?" Giản Đồng Hạnh là ca sĩ, Khương Diệp là diễn viên, nghề nghiệp không giống nhau, cô thường xuyên thấy tin của Khương Diệp ở trên mạng lúc đó sẽ nhìn nhiều thêm vài lần, ai lại không thích nhìn người xinh đẹp chứ.

"Có gặp qua." Chung Trì Tân nhớ tới lúc đó bọn họ đã tình cờ gặp nhau bao nhiêu lần, khóe miệng khẽ nhếch lên, hai người bọn họ chính là định mệnh phải ở bên nhau.

Tùng Danh lúc này vừa từ khách sạn đi ra, nhìn thấy hai người đang đứng ở lối đi nói chuyện, liền đi tới.

"Đang nói cái gì vậy?"

"Đang nói về Khương Diệp, những bộ phim mà cô ấy đóng tôi đều đã xem qua, thật sự không tồi." Giản Đồng Hạnh cũng được xem là một người hâm mộ điện ảnh.

Tùng Danh bĩu môi: "Tôi chưa xem qua, bình thường thời gian đều dành cho việc sáng tác, phim ảnh trong nước cũng không có cái gì đáng xem."

Nụ cười của Giản Đồng Hạnh cứng đờ, cô không ngờ Tùng Danh lại nói mà không suy nghĩ như vậy, giọng điệu đầy vẻ khinh thường.

"Anh nên xem nhiều hơn, hiểu rõ hơn, nếu chỉ biết vùi đầu vào sáng tác thì đến cuối cùng chỉ có thể ném chúng vào thùng rác mà thôi." Chung Trì Tân lạnh lùng nói, sau đó rời đi.

Tùng Danh nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Chung Trì Tân, sau đó quay đầu nói với Giản Đồng Hạnh bằng giọng điệu chế nhạo: "Mấy người trẻ hiện nay thật sự điên rồ."

Giản Đồng Hạnh khoanh tay, cách Tùng Danh xa một chút, cười khách khí nói: "Trì Tân viết nhạc ở trong giới đúng là người thứ nhất, cậu ấy nói rất đúng."

Dựa vào tuổi tác của mình để chèn ép người khác, chỉ có thể nói người như Tùng Danh sẽ không trụ được lâu trong giới, nếu thực lực không mạnh thì nhiều nhất cũng chỉ vụt nổi tiếng mà thôi.

Trong lòng Giản Đồng Hạnh, Tùng Danh đã được liệt vào danh sách cấm kết bạn.

Thấy hai người lần lượt rời đi, Tùng Danh khịt mũi, những người này luôn coi thường những người đi lên từ phía dưới, hiện tại anh ta vẫn chưa đạt tới địa vị cố vấn như bọn họ.

Chung Trì Tân ban đầu đã không thể quen với thái độ của Tùng Danh đối với âm nhạc, vừa rồi lại còn chế giễu Khương Diệp, anh liền cảm thấy khó chịu.

Mặc dù Chung Trì Tân rất tài năng, trong lĩnh vực âm nhạc chưa bao giờ gặp phải bế tắc, nhưng anh đối với các nhạc sĩ khác rất khoan dung, có thể tiếp nhận các phong cách khác nhau.

Đó là lý do tại sao trong buổi thử giọng anh không hỏi bất kỳ thông tin nào liên quan đến thí sinh mà chỉ lắng nghe các bài hát. Một vài thí sinh tuy rằng có sai sót hoặc kỹ năng không đủ, nhưng anh có thể nhìn thấy cảm xúc chân thành trong bài hát, đây mới là linh hồn của cả bài hát.

Nếu chỉ cần hát ra lời thì cảm xúc và ước mơ còn có tác dụng gì nữa.

Những ca sĩ như Tùng Danh, luôn hoài nghi người khác một cách vô lý.. ngay cả bài hát cũng đầy những lời công kích, suy đồi, cũng không biết làm sao mà lại trở nên nổi tiếng được.

Chung Trì Tân đẩy cửa phòng tập luyện ra, bên trong đã có tám thí sinh đang đợi.

"Xin chào thầy giáo."

Khi các thí sinh nhìn thấy người ở cửa phòng đã lập tức đứng dậy đồng thanh chào.

Chung Trì Tân xua tay chỉ vào Phương Hoằng ở bên phải: "Bắt đầu từ cậu, mỗi người sẽ hát một bài, không cần giống nguyên tác."

Giọng hát của Phương Hoằng rất bình thường, kỹ năng cũng không quá tốt, lúc tham gia buổi tuyển chọn cư dân mạng đã có những phản ứng nghi ngờ.

Cậu lo lắng nhìn Chung Trì Tân, hắng giọng và chọn một bài hát cũ để hát.

Chung Trì Tân yên lặng nghe cậu hát xong, trên mặt không có nhiều biểu cảm, thẳng cho đến khi kết thúc anh mới nhìn Phương Hoằng, nói: "Hát bị lệch tông, nhịp điệu bài hát cũng không nắm tốt, không biết sử dụng cổ họng."

Một loạt khuyết điểm được nêu ra khiến Phương Hoằng bất giác cúi đầu.

Thực tế thì cậu không mong được Chung Trì Tân chọn.

Sau khi Chung Trì Tân nói xong, anh đột nhiên hát lại một lần.

Anh vừa cất tiếng hát, cảm giác lập tức khác hẳn, các thành viên trong đội nhìn nhau với ve rmawtj kinh ngạc, tuy một số người là hát chay, nhưng dường như có thêm cả hiệu ứng âm thanh được tự động thêm vào.

Phương Hoằng ngẩng đầu lên sững sờ nghe Chung Trì Tân hát, cậu dường như mơ hồ nhận ra vấn đề của mình, nhưng lại không thể lý giải được.

Sau khi Chung Trì Tân hát xong, nhìn đến Phương Hoằng đang thất vọng bên cạnh: "Cậu không phải học thanh nhạc đúng không?"

Những sai sót của Phương Hoằng đều là những sai sót cơ bản nhất.

Phương Hoằng gật đầu, xấu hổ nói: "Không phải, là em tự học."

Chung Trì Tân nghe xong cũng không nói gì, tiếp tục chỉ người bên cạnh: "Cậu hát."

Tác giả có lời muốn nói:

Cá Voi ghét người này.