Chương 124
Trong số tám thí sinh, mỗi người sẽ hát một bài, ai cũng bị chỉ ra vấn đề mình gặp phải, sau đó mỗi bài hát Chung Trì Tân sẽ hát lại một lần.
Không chỉ các thành viên trong đội mà ngay cả nhóm nhân viên đang ghi hình bên cạnh cũng bị làm cho bất ngờ, họ phải quay lại toàn bộ quá trình dạy bảo này, sau đó cắt ghép chỉnh sửa để phát sóng.
Tám người, tám bài hát, phong cách không giống nhau, Chung Trì Tân đều nắm chắc các bài hát trong lòng bàn tay, nếu nghe bất kỳ bài nào đều sẽ tưởng rằng anh đối với phong cách này rất am hiểu.
Có thực lực luôn luôn khiến người khác phải khâm phục.
"Vừa rồi mọi người có ai ghi lại không?" Chung Trì Tân đột nhiên hỏi.
Tám thí sinh đều sửng sốt, quay mặt nhìn nhau, hiển nhiên không biết Chung Trì Tân đang hỏi bọn họ hay hỏi người quay phim.
"Ngày mai mỗi người chuẩn bị một cái bút ghi âm, ghi âm lại bài mình hát, có thời gian rảnh thì bỏ ra nghe, hôm nay tạm thời dùng điện thoại ghi âm lại." Chung Trì Tân nhàn nhạt nói "có rất nhiều vấn đề chỉ cần luyện tập nhiều là có thể sửa được."
Có thể lọt vào top 24 thì ít nhất phải có thiên phú cao hơn người bình thường, một số khuyết điểm hoàn toàn có thể sửa được.
"Hôm nay chỉ dạy cho mọi người cách hát, ngày mai sẽ chọn bài hát." Chung Trì Tân nói xong, lại kéo từng người một sang một bên, yêu cầu hát đi hát lại.
Trong số tám người thì người nổi bật nhất là Lâm Trí, cậu có giọng hát hay, cũng có nền tảng chuyên nghiệp, trước mắt người mà không chuyên nhất chỉ có Phương Hoằng.
Cả ngày hôm đó, Phương Hoằng là người được huấn luyện nhiều nhất, nhiều lần các thành viên trong đội thấy Chung Trì Tân cau mày, tim đập thình thịch.
"Tạm tới đây thôi, mọi người trở về nghe lại bài mình hát." Chung Trì Tân nói xong thì lập tức rời khỏi phòng huấn luyện.
Giản Đồng Hạnh cũng đã rời đi, cô ấy chủ yếu xem những bài hát mà các thành viên đã chọn để trình diễn vào thứ bảy, đưa thêm một số gợi ý về cách biểu diễn trên sân khấu để có thể thể hiện bài hát tốt nhất.
Còn Tùng Danh, anh ta cũng ở lại với các thành viên đến tối mới trở về.
Cuối cùng, khi các thành viên của Dream team trở về ký túc xá của mình, ai ai cũng vui vẻ.
"Không ngờ anh Tùng lại tốt bụng như vậy."
"Đúng, cảm giác như anh Tùng đã trải qua rất nhiều chuyện mới đi đến bước đường hôm nay."
"Hà Ninh, hôm nay cậu được anh Tùng khen ngợi, có vui không?" Một thành viên trong đội Dream tiến lên nắm lấy vai Lam Hà Ninh hỏi.
Lam Hà Ninh nhích nhích vai, để tay cậu bạn kia buông ra, nói: "Tôi có chút mệt, tôi đi tắm trước đây. "
Vừa bước vào phòng tắm, khuôn mặt cậu lập tức trở nên lạnh lùng. Cậu lúc đầu muốn chọn Chung Trì Tân, Chung Trì Tân mới là mục tiêu phấn đấu của cậu, nhưng vì nhiều nguyên nhân khác nhau, cậu lại chọn Tùng Danh.
Vốn tưởng rằng Tùng Danh có bản lĩnh, năng lực, không ngờ sau khi hát 'Sông nhỏ' vào ngày đầu tiên anh ta đã kể về trải nghiệm của bản thân.
Điều mà Lam Hà Ninh muốn không phải là một cố vấn hòa đồng với các đội viên, mà là một người có thể giúp cậu đạt chức vô địch.
Nhưng bây giờ có hối hận thì cũng đã muộn, chưa kể cho dù lúc đó cậu có chọn Chung Trì Tân thì Chung Trì Tân cũng chưa chắc đã chọn cậu.
Lam Hà Ninh có trực giác như vậy, trực giác của cậu luôn chính xác, vì vậy cậu từ bỏ việc bỏ phiếu cho Chung Trì Tân, để không làm bản thân bị mất mặt, bởi vì nếu bị mất mặt thì quá khó coi.
Nhưng bây giờ, trong số những thí sinh chỉ có Lâm Trí có đủ tư cách để so sánh với cậu, điều duy nhất mà cậu ta lo sợ là lưu lượng mà Chung Trì Tân mang đến cho Lâm Trí.
Đội Dream nhận sự ảnh hưởng từ cố vấn của họ, cũng bắt đầu ở trong ký túc xá bật chế độ trò chuyện, trong khi đội Champion toàn bộ thời gian đều tập luyện vũ đạo trên sân khấu.
Còn đội Sky thì bận đi mua bút ghi âm~~~
" Loại bút ghi âm này dùng không dễ như điện thoại, còn có tạp âm nữa. "Lâm Triết liếc nhìn chiếc bút ghi âm trong tay Phương Hoằng, nói.
" Lâm Triết, cậu có biết loại nào tốt nhất không? "Đồng đội ở bên cạnh đi đến hỏi" Cái này được không? "
" Bình thường, so với điện thoại thì tốt hơn một chút, bút ghi âm này không phải là loại chuyên dụng để phát nhạc. "
" Vậy thì cái nào phù hợp? "
Lâm Triết bị những người khác vây quanh, đành đi đến một chỗ khác.
Phương Hoằng ngẩng đầu nhìn lướt qua các kệ hàng xung quanh, cuối cùng chọn cái bút ghi âm mà vừa đội thành viên trong đội hỏi.
* * *
Chung Trì Tân sau khi trở về khách sạn thì tắm rửa nhanh sau đó chạy lên giường, lướt siêu thoại weibo, đập hai bên couple Kính Nghiệp và Lương Đoạn, cho đến tận tám giờ tối mới gửi tin nhắn cho Khương Diệp, sau đó ngồi xuống đợi.
Khoảng năm phút sau, Khương Diệp gọi video đến, Chung Trì Tân nhanh chóng ấn nút kết nối.
" A Diệp, em đang ở trong đoàn phim sao? "Chung Trì Tân nhìn khung cảnh phía sau cô, phát hiện cô vẫn đang ở bên ngoài.
" Ừm, em vừa quay xong một cảnh. "Khương Diệp nhìn thấy tin nhắn Chung Trì Tân gửi đến, lập tức đi đến một chỗ khác gọi video qua.
Chung Trì Tân một tay ôm mặt, vì đang mặc trên người chiếc áo choàng tắm lớn bộ ngực trắng của anh vô tình bị lộ ra ngoài, anh đang bận làm nũng với người trong video:" A Diệp, hôm nay anh đã hát rất nhiều bài, cổ họng có chút đau. "
Người hát hơn hai mươi bài hát trong concert cũng không có phản ứng gì, hôm nay hát có tám bài thôi mà nói cổ họng khó chịu.
" Trong vali của anh em có để hạt đười ươi, ở góc bên phải. "Ánh mắt Khương Diệp rơi vào bộ ngực 'chói lọi' của Chung Trì Tân, âm thanh nhàn nhạt nói" anh kéo rèm cửa lại. "
" Ồ. "Chung Trì Tân thành thành thật thật đi dép vào, đi đến bên cửa sổ kéo rèm lại, sau đó đi đến chỗ để vali, một tay cầm điện thoại một tay lục tìm bên trong" A Diệp, em bỏ nó vào lúc nào thế? "
Anh tuy không nhận được lời an ủi từ đối phương, nhưng lại nhận được một lọ hạt đười ươi, nội tâm cũng rất vui rồi.
" Tối hôm qua "Khương Diệp dựa vào góc tường" buổi huấn luyện có thuận lợi không? "
" Vẫn được. "CHung Trì Tâm cầm lọ hạt đười ươi, đi vào phòng bếp, điện thoại di động để bên cạnh:" Có một thành viên tương đối kém, nhưng anh rất thích giọng hát của cậu ấy. "
" Là Phương Hoằng sao? "
Chung Trì Tân ngạc nhiên nhìn Khương Diệp trong điện thoại" Đúng vậy, sao em biết? "
Khương Diệp trước đây không nghe nhạc, trong điện thoại bây giờ cũng chỉ có bài hát của anh, căn bản không biết ca sĩ nào.
" Em có xem live mà, tiết mục nói cậu ấy hát không được tốt. "
" Kỹ thuật có chút yếu, nhưng luyện tập nhiều là có thể cải thiện được. "Chung Trì Tân cầm hạt đười ươi quay trở lại giường" Hôm nay anh bảo bọn họ đi mua bút ghi âm, mỗi ngày luyện tập phải sửa các khuyết điểm của mình. "
" Dùng điện thoại ghi âm không được sao? "
" Độ lọc âm của điện thoại không được cao, đôi khi hơi thở khi hát cũng không dễ ghi âm lại được. "Chung Trì Tân trước kia cũng có một cái, luôn luôn có thể nghe được bất kỳ thay đổi nào trong giọng hát của mình.
Khương Diệp suy nghĩ một lúc rồi nói:" Điều kiện của Phương Hoằng không được tốt lắm. "
Hôm các cố vấn công diễn cô cũng có mặt ở hiện trường, các thí sinh không có thi đấu mặc cũng là loại đặt riêng, không nói đến quần áo giầy đi trên chân cũng toàn là hàng hiệu.
Phương Hoằng đứng ở bên cạnh, mặc dù cậu mặc một bộ quần áo rất sạch sẽ chỉnh tề, nhưng rõ ràng không phải là nhãn hiệu gì, quần bò của cậu còn có chút bạc màu.
Chung Trì Tân sửng sốt một chút, anh chỉ chú ý đến giọng hát của các thành viên, những thú này cũng không chú ý tới, hơn nữa, quần áo của anh luôn có người chuẩn bị, vì vậy anh chưa bao giờ quan tâm đến những chuyện này.
" Em cúp trước đây, đoàn phim đang gọi rồi. "Khương Diệp không kịp nghe Chung Trì Tân trả lời lại, nói với anh xong liền tắt video.
CHung Trì Tân ngồi trên giường nhớ lại, thực sự nhớ không được những lúc bình thường Phương Hoằng trông như thế nào, anh chỉ nhớ giọng hát của cậu.
* * *
Ngày thứ hai trôi qua, một số thành viên của đội Champion đã chọn được ca khúc cho trận thi đấu ngày thứ bảy.
Tùng Danh rời khỏi phòng huấn luyện cùng với tám thí sinh trong đội của mình, đúng lúc gặp Chung Trì Tân đang xách một chiếc túi.
" Chào thầy Chung. "
" Chào thầy Chung. "
* * *
Các thành viên đội Dream gặp Chung Trì Tân thì lập tức chào hỏi, ánh mắt Lam Hà Ninh rơi vào túi quà trên tay Chung Trì Tân.
Bút ghi âm của Star sao? Nhìn qua túi thì không chỉ có một cái.
Không hổ danh là người có tiền trong giới.
So sánh với điều này, Tùng Danh lại đưa bọn họ đến cái gọi là 'đạp đông' để tìm cảm hứng, hình dung đơn giản thì nó là việc dành cho người nghèo, kẻ thất thế.
Tùng Danh nhìn thấy Chung Trì Tân, đến cười cũng không có, bước chân cũng không dừng trực tiếp đi qua.
Chung Trì Tân đối với những người như thế này cũng không đặt vào trong mắt, nếu không phải ngày hôm qua Tùng Danh có chút khinh thường Khương Diệp thì anh cũng không thèm để ý.
Anh gật đầu với mấy thí sinh rồi đi về phòng huấn luyện của đội Sky.
" Thầy Chung thật đẹp trai. "
" Tôi cứ nghĩ khi anh ấy ở trên tivi đã đẹp rồi, nhưng không ngờ ngoài đời còn đẹp hơn thế nữa. "
" Tỉnh lại đi, đều là cố vấn nhà người khác. "
Tùng Danh quay đầu lại, nói đùa:" Sao vậy, cảm thấy sai lầm khi chọn tôi sao? "
" Làm gì có, anh Tùng mới là người đối xử tốt nhất với bọn em. "
" Anh Tùng là nam tính nhất, hehe, còn dẫn bọn em đi chơi, những đội khác làm sao muốn mà được. "
Các thí sinh cũng đâu có ngây thơ đơn thuần như vậy, lập tức vuốt mông ngựa ngay.
Các thành viên đội Sky thức dậy từ sớm để luyện giọng, cũng cầm chiếc bút ghi âm mà hôm qua họ đã mua được đến.
Phương Hoằng cũng đang cầm chiếc bút ghi âm của mình, Lâm Triết ở bên cạnh cũng liếc nhìn một cái, phát hiện cậu mua chiếc bút này không giống với mấy người bọn họ, hôm qua tám người cùng tách nhau ra thanh toán, cũng không thấy Phương Hoằng mua cái gì.
" Xin chào cố vấn! "
" Xin chào cố vấn! "
Chung Trì Tân bước vào thì tám thành viên cũng dừng lại.
" Mỗi người một cái. "Chung Trì Tân không nói nhiều, bọn họ cũng không phải Khương Diệp, anh không có hứng thú nói quá nhiều những chuyện liên quan, vì vậy trực tiếp lấy máy ghi âm từ trong túi ra phát cho tám người.
Trong tám người chỉ có Lâm Trí là có con mắt nhìn hàng, tối hôm qua cậu ta cũng muốn mua, đã hỏi nhân viên bán hàng, kết quả là không mua được.
Có người cầm được bút ghi âm trước, nhìn dòng chữ trên thân máy thì quay đầu hỏi Lâm Trí:" Star, Lâm Triết, đây có phải là bút ghi âm chuyên dụng mà cậu nói tối qua không? "
Lâm Trí nhận bút ghi âm từ tay Chung Trì Tân, chân thành nói:" Cảm ơn cố vấn. "
Cả tám người đều nhận được bút ghi âm, cũng rất tự nhiên mà cất bút ghi âm mình đã mua hôm qua đi.
Một thành viên hoạt bát ở trong đội nói:" Cố vấn, hôm qua thầy nói cần mua, bọn em đều đã mua rồi. "Nói xong thì đưa chiếc bút ghi âm của mình cho Chung Trì Tân xem.
Chiếc máy ghi âm này đã tiêu tốn mấy tháng tiền sinh hoạt phí của cậu ấy.
" Mọi người mua loại quá kém, không phù hợp. "Chung Trì Tân không thương tiếc nói.
Star vừa xuất hiện, mấy cái bút ghi âm trong tay họ bất luận là bao nhiêu tiền cũng đều là rác, đương nhiên cũng không có ai chú ý đến cái bút ghi âm kém nhất trong tay Phương Hoằng.
Ngày thứ hai, Chung Trì Tân vẫn giành phần lớn thời gian trong ngày để chỉnh sửa những vấn đề của các thành viên, cuối cùng trước khi rời đi mới bảo bọn họ quyết định tiết mục thi đấu.
Không giống như các cố vấn, các thí sinh trong khoảng thời gian này đều sinh hoạt cùng nhau trong ký túc xá, ngẩng đầu không gặp cúi đầu gặp.
Đội Dream hôm nay đi ra ngoài đổi gió, khi trở về tâm trạng rất phấn khích, có người còn nói rằng bản thân có cảm hứng muốn sáng tác một ca khúc.
Tám người họ vừa trở về, còn chưa vào trong ký túc xá, liền nhìn thấy đội Champion ở trong hành lang vây quanh cửa ký túc xá của đội Sky, nhìn vô cùng náo nhiệt.
" Đang làm gì vậy? "
" Thầy Chung quá hào rồi, tặng cho nhóm bọn họ mỗi người một cái bút ghi âm Star. "
" Bút ghi âm có vấn đề gì sao? "
Không phải ai cũng biết về loại sản phẩm điện tử này, hỏi trong tiềm thức.
" Số tiền mua cái bút ghi âm này có thể mua được một chiếc ô tô nhỏ, cậu nói xem có vấn đề gì không? "
Vừa rồi một thành viên trong đội Sky ghé qua đã lấy nó ra để khoe khoang, lúc đó vẫn chưa biết giá tiền, bây giờ cậu ta nhìn thấy đội Champion truyền tay nhau, không khỏi cảm thấy kinh hãi:" Mấy người cẩn thận một chút, đừng làm hỏng, đây là cố vấn của tôi tặng tôi đấy. "
" Mẹ kiếp. "
" Mấy người ai cũng có sao? "
" Đúng. "
Các thành viên của đội Dream nhìn bọn họ với sự ghen tị, sự hưng phấn khi đi 'đạp đông' trở về đã biến mất không còn tung tích, cố vấn của người ta giàu đến như vậy sao?
Lam Hà Ninh đã chuẩn bị sẵn tâm lý từ sáng nhưng cậu ta vẫn cảm thấy hơi khó chịu, còn tưởng rằng Chung Trì Tân chỉ mua một hai cái cho những người có biểu hiện tốt, nhưng hóa ra ai cũng có một cái.
Với hoàn cảnh của cậu ta, một cái bút ghi âm Star đương nhiên có thể mua được, nhưng việc người cố vấn của đội tặng thì lại là một chuyện khác.
Cậu cười với Lâm Trí vừa tắm xong đi ra:" Chúng mừng cậu chọn được một cố vấn tốt. "
Lâm Triết cũng mỉm cười trả lời lại:" Tôi cũng muốn chúc mừng tôi, cho dù thi đấu như thế nào, có được sự chỉ bảo của Chung Trì Tân đều đáng giá. "
Nụ cười trên mặt Lam Hà Ninh vụt tắt, nhìn Lâm Trí bước vào phòng ngủ.
Hai người bọn họ có hoàn cảnh gia đình gần giống nhau, lại cùng xuất thân từ một nhạc viện nên việc so sánh với nhau là điều không tránh khỏi.
Phương Hoằng đang ngồi trong phòng, nghe được âm thanh ở bên ngoài chỉ cảm thấy chiếc bút ghi âm trong tay nóng ran.
Một chiếc bút ghi âm nhỏ như vậy mà tốn rất nhiều tiền, cậu cũng không biết làm thế nào để trả lại cho cố vấn.
" Ai cũng có, cậu không cần cảm thấy gánh nặng, thi đấu cho tốt. "Lâm Trí đem khăn tắm ở trên vai đặt ở bên lan can giường, quay đầu nhìn Phương Hoằng đang nằm ở giường dưới, sau đó leo lên giường.
* * *
Sáng sớm ngày thứ ba, Giản Đồng Hạnh đi đến bên cạnh Chung Trì Tân.
" Trì Tân, cậu như vậy là không được đâu nhé, các thành viên trong nhóm của tôi đang nói tôi keo kiệt kìa. "
" Cô có thể tặng mà. "Chung Trì Tân nhàn nhạt nói" chỉ cần một buổi biểu diễn của cô liền kiếm được tiền đó sao? "
Giản Đồng Hạnh trừng mắt với anh:" Đây đều là tiền tôi vất vả kiếm được đó. "
Cô ghi hình một chương trình là để kiếm tiền, tại sao lại còn phải bỏ tiền ra vậy?
" Cậu lần này làm cho tôi bị chảy máu đầm đìa, có thời gian thì mời tôi ăn cơm đấy. "Giản Đồng Hạnh bổ sung" mang thêm cái người tốt nhất của cậu đi. "
Ca sĩ cũng biết bát quái, chưa kể cô ấy còn là fan của Chung Trì Tân.
Chung Trì Tân liếc cô một cái:" Có cơ hội sẽ mời. "
Giản Đồng Hạnh thấy anh nói có chút thoải mái, bèn nháy mắt hỏi:" Là người trong giới hay ngoài giới vậy? "
Chung Trì Tân không để ý đến cô ấy, trực tiếp gật đầu với Phương Hoằng:" Sai rồi, bị nhanh hơn nửa nhịp. "
Thấy anh bắt đầu hướng dẫn các thành viên, Giản Đồng Hạnh chỉ có thể quay người rời đi.
Vào buổi tối ngày thứ tư, đội Dream lại nhận được một tin tức, tất cả các thành viên của đội Champion đều nhận được một chiếc micro độc quyền từ cố vấn của họ.
Mỗi chiếc micro có giá khoảng một trăm nghìn nhân dân tệ, Giản Đồng Hạnh đã tiêu hết tám trăm nghìn tệ một lúc.
Các thành viên đội Dream:"... "
Khi ai cũng có nhưng bạn thì không, cảm giác đó cay đắng không thể hình dung được.
Các thành viên trong đội Dream không khỏi ghen tị:" Nếu lần sau loại mấy người, chẳng phải mấy chiếc micro này là tặng vô ích sao? "
Mười sáu thành viên của hai đội đều nhận được những món quà có giá trị, Tùng Danh dù điếc đến đâu thì cũng biết được tin này. Chưa kể một số thành viên trong tội cảm thấy rất thân với anh ta, còn cố ý nói ra, hỏi Tùng Danh có tặng bọn họ quà gì không.
Tùng Danh bị tức đến đau răng, anh ta ở phía dưới nhiều năm như vậy cuối cùng cũng nổi tiếng vì một bài hát, những chương trình nào có thể kiếm được tiền anh ta đều xuất hiện diễn, bây giờ muốn anh ta chảy nhiều máu như vậy để tặng quà cho những thí sinh không biết khi nào bị loại sao?
Nhưng Tùng Danh lại là người sĩ diện, đặc biệt là ở đây có hai cố vấn nam, Chung Trì Tân ở mọi phương diện đều tốt hơn anh ta, anh ta càng không muốn bị so sánh với Chung Trì Tân ở phương diện này.
" Tôi không làm mấy trò hoa lệ sáo rỗng này. "Tùng Danh nghiêm túc nói" Trong cuộc thi lần này ai thể hiện tốt nhất, tôi sẽ tặng cây đàn của tôi cho người đó. "
" Chiếc đàn ghita này theo tôi từ lúc còn chưa nổi tiếng, tôi vẫn luôn mang theo cho đến bây giờ, tôi muốn tặng nó cho một người trong số các bạn, để nó tiếp tục đồng hành cùng bạn đi lên. "Tùng Danh xúc động nói.
Thực ra anh ta đã muốn đổi cây đàn này từ lâu rồi.
Vừa vặn chọn cơ hội này để mua một cái mới.
" Là cây đàn nổi tiếng cùng Anh Tùng sao? "Có thí sinh thốt lên" Em sẽ nhất định biểu hiện thật tốt. "
Lam Hà Ninh thờ ơ đứng bên cạnh không nói, nước đi này cậu ta thật sự đi sai rồi, chỉ hi vọng rằng trước khi kết thúc thi đấu Tùng Danh không bị lật xe.
" Được rồi, được rồi. "Mọi người tập luyện cho tốt, không thì đừng mơ đến cây đàn của tôi." Tùng Danh nghiêm mặt nói.
"Vâng."
Tám người ngoài mặt thì tỏ ra hào hứng nhưng thực chất trong lòng lại có những suy nghĩ khác nhau, hối hận khi chọn đội này cũng có, suy cho cùng ai nhìn thấy những người khác có quà danh xứng với thực, thì mơ ước và tình cảm chả là cái gì cả.
Tác giả có lời muốn nói:
Boss? Cá Voi: Thật xin lỗi, cuộc sống của người có tiền chính là nhàm chán và thất thường như vậy đó.
Thiên hậu hát nhảy*Giản Đồng Hạnh: Chơi với tiền sao, tôi cũng không phải là không chơi được.
Tùng Danh: Tôi có tình cảm.