Thế Vai (Phản Xuyến)

Chương 101​

Chương 101

Phim đang bật là một bộ phim rất cũ trước kia rồi là 'U tiên sinh', Chung Trì Tân không thích thể loại phim như thế này cho lắm. Anh thích thể loại phim có bối cảnh đẹp đẽ, nhạc phim hay, giống như phim của đạo diễn Ô Bán Tuyết vậy. Mà những thể loại phim giống như phim đang chiếu này anh cũng không muốn xem dù chỉ một chút.

Sở dĩ chọn phim này là do trong tất cả các đĩa phim ở đây thì bộ phim này có tần suất mở nhiều nhất, Chung Trì Tân đoán là Khương Diệp rất thường xuyên xem bộ phim này.

Quả nhiên phim vừa bật Khương Diệp liền không quan tâm đến hoàn cảnh xung quanh, dường như quên mất anh vẫn còn ngồi bên cạnh.

Chocolate mà Chung Trì Tân ăn hầu như là loại làm thủ công, đặt mua ở nước ngoài, rất ít khi ăn những loại sản xuất ở trong nước. Anh mượn ánh sáng của máy chiếu mở ra một viên chocolate rượu, nếm nếm, mùi vị cũng được, cho dù sau khi ăn xong mùi vị lưu lại cũng không lâu nhưng cũng miễn cưỡng tạm được.

Sau khi anh bóc ra một viên, quay lại thấy Khương Diệp vẫn còn đang tập trung tinh thần xem phim liền đưa tay đưa tới bên miệng cô.

"..."

Tay phải Chung Trì Tân bị Khương Diệp nắm chặt, anh hơi kinh ngạc lén lén nhìn thoáng qua, sau đó lập tức yên tĩnh lại, lặng lẽ dịch người về phía Khương Diệp, đùi của hai người cũng sắp chạm vào nhau rồi.

Viên chocolate mà Chung Trì Tân đang cầm kia anh cũng không đưa cho Khương Diệp ăn nữa, mà tự mình ăn.

Nội dung của phim Chung Trì Tân xem cũng không vào, anh thường xuyên cúi đầu lấy chocolate ăn, thỉnh thoảng lại nhìn về hai bàn tay đang nắm chặt của hai người.

Khương Diệp xem phim đến say mê, một chân gấp lại, lưng dựa vào ghế sô pha, một tiếng trôi qua cũng không nhúc nhích lấy một lần, trừ lúc vừa rồi đưa tay nắm lấy Chung Trì Tân đề anh không động nữa.

Tay phải Chung Trì Tân thăm dò, cuối cùng ngón tay cái cũng chạm vào tay cô.

Anh nhịn không được mà nở một nụ cười thỏa mãn, đắc ý chạm vào tay Khương Diệp, sau đó ăn từng viên chocolate rượu.

Những phim điện ảnh cũ hầu như đều có thời lượng phát sóng là hai đến ba giờ. Bộ phim 'U tiên sinh' thời lượng vừa vặn là hai tiếng rưỡi, Khương Diệp nhìn thấy dòng chữ cảm ơn hiện lên trên màn hình thì mới lấy lại tinh thần, mỗi lần cô xem bộ phim này luôn có một cảm nhận mới.

Khương Diệp thả lỏng người ra sau, vừa mới thả lỏng thì phát hiện mình và Chung Trì Tân vai kề vai, chân dựa chân, thậm chí tay của hai người còn đặt cùng một chỗ.

Cô dùng điều khiển từ xa bật đèn trong phòng lên.

Đèn sáng lên, cô quay đầu hỏi Chung Trì Tân: "Còn xem phim khác.. anh làm sao vậy?"

Mặt Chung Trì Tân đã đỏ lên một mảnh, cả cổ và lỗ tai thậm chí cũng lộ ra màu hồng phấn.

"Làm sao vậy?" Chung Trì Tân lặp lại theo Khương Diệp, bị ánh sáng bất ngờ chiếu vào anh vô thức lấy tay che trán, nhắm mắt lại.

Lông mày Khương Diệp cau lại, kéo tay anh xuống, không cẩn thận chạm vào mặt anh, nhiệt độ rõ ràng là cao hơn.

"Anh.." Khương Diệp đang định hỏi có phải anh ốm rồi hay không thì bỗng nhiên ngửi được mùi rượu thoang thoảng trong không khí, lại cúi đầu nhìn đống giấy bạc dưới chân.

Cô buông tay Chung Trì Tân ra, đem vỏ hộp chocolate kia lên đọc: Vị Whiskey, nồng độ cồn 40%.

Không biết cái vị hàng xóm kia mua ở đâu được loại chocolate có nồng độ cồn cao thế này, lại thêm Chung Trì Tân không uống được rượu nhưng cả hộp mười hai viên kẹo này đã bị anh ăn đến sạch sẽ.

".. Anh có chóng mặt không?" Trong lòng Khương Diệp thở dài một tiếng nhìn người đối diện hỏi.

Cả người Chung Trì Tân thoạt nhìn rất là vui vẻ, ánh mắt còn mang theo ý cười, lắc lắc đầu nói: "Không chóng mặt."

"Vậy anh đứng lên đi." Khương Diệp đứng lên, sau đó đưa tay kéo Chung Trì Tân.

Rõ ràng là nói không say nhưng thực tế thì đã say rồi, đứng cũng không vững, trực tiếp đổ về phía trước, bị Khương Diệp ôm lấy.

Chung Trì Tân hoàn toàn không biết vừa rồi có bao nhiêu nguy hiểm, thuận thế đem cằm đặt ở trên vai Khương Diệp, cọ cọ cổ của cô, nhỏ giọng nói: "Hôm nay anh rất vui."

Trán Khương Diệp nhảy lên một cái, đem người đẩy ra: "Vịn bả vai em, từ từ đi ra ngoài."

Chung Trì Tân uống say cũng không có náo loạn, chỉ là đầu óc phản ứng có chút chậm mà thôi.

Anh nghe lời khoác tay lên vai Khương Diệp đi theo cô ra ngoài.

Sau khi Khương Diệp đỡ được người ra đến phòng khách thì nhíu mày nhìn một vòng, vốn dĩ muốn dìu anh đi nghỉ ngơi, nhưng lúc bình thường thì trợ lý cũng không ở lại đây, chỉ có một dì giúp việc tới dọn dẹp, phòng ngủ chỉ có một cái giường, chăn cũng không có thừa.

Ghế sô pha thì..

Chung Trì Tân quá cao, nằm không vừa.

"Em đỡ anh lên tầng, anh đi chậm theo em." Khương Diệp nói với người đang yên lặng ở bên cạnh.

"Ừ." Chung Trì Tân mười phần nhu thuận gật đầu, ngoan ngoãn nghe lời cực giống với bạn nhỏ ở nhà trẻ.

Cũng may mắn là anh vẫn còn chút thanh tỉnh, Khương Diệp đỡ anh lên tầng cũng không quá tốn sức, cô mở cửa phòng ngủ của mình ra dùi anh ngồi xuống.

"Anh nằm nghỉ ngơi trước, em đi rót chút nước." Khương Diệp sau khi nói xong, Chung Trì Tân vẫn ngồi bên giường không nhúc nhích, lại cũng không giống dáng vẻ đã tỉnh rượu.

Cuối cùng, Khương Diệp đành ngồi xuống giúp anh cởi giày, mặt không biểu tình gì đem người đẩy xuống giường, lại kéo chăn qua đắp lên cho anh sau đó mới đi xuống lầu lấy nước.

Cô nhớ là lần trước dì giúp việc có tới nấu cơm, còn dùng cả mật ong nữa, mà không biết để ở đâu rồi.

Khương Diệp mở tủ lạnh ra tìm, không ngoài dự đoán là không có tìm thấy, lại đi đến nhà bếp tìm ở trong tủ chén bát, vẫn là không thấy.

Bất đắc dĩ, chỉ có thể gọi điện thoại hỏi dì giúp việc, hỏi mật ong lần trước dùng có còn hay không.

"A, mật ong à, dì tiện tay để ở trong ngăn tủ phòng khách, Tiểu Khương cháu thử tìm ở đó xem."

Khương Diệp dựa theo lời miêu tả của dì quả nhiên tìm được bình mật ong nhỏ ở trong ngăn tủ trong phòng khách.

"Tìm được không? Mật ong kia là mật ong ở quê dì mang tới đó. Nếu Tiểu Khương thích thì dì sẽ mang thêm một bình nữa tới."

"Cháu tìm được rồi, cảm ơn dì." Khương Diệp đóng ngăn tủ lại nói tiếp "Không cần đâu, cháu.."

"Khách sáo cái gì, mật ong ở quê của dì mới là chính gốc, trên thị trường không mua được đâu. Được rồi, dì cúp đây, dì phải đi khiêu vũ." Cho dù là chuẩn bị cúp máy nhưng giọng nói nhiệt tình của dì giúp việc dường như vẫn còn quanh quẩn bên tai Khương Diệp.

Khương Diệp cầm bình mật ong kia đi vào bếp, múc hai thìa mật ong lớn vào cốc, sau đó thêm nước nóng vào, pha thành một cốc nước mật ong, mang lên lầu hai.

* * *

Lúc Chung Trì Tân bị đẩy ngã ở trên giường, chờ sau khi Khương Diệp đóng cửa ra ngoài thì anh lập tức xoay người dậy, ngồi một lúc sau đó cúi đầu lấy điện thoại của mình ra, lạch cạch soạn một dòng chữ, thậm chí còn chụp selfie một tấm hình, cuối cùng là gửi đi.

Đợi đến khi Khương Diệp cầm cốc nước mật ong vào thì anh đã cất điện thoại đi rồi, ngoan ngoãn nằm ở trên giường nhắm mắt nghỉ ngơi.

Vừa nghe thấy tiếng mở cửa thì Chung Trì Tân lập tứ mở mắt ra, quay đầu nhìn ra cửa.

"Uống chút nước mật ong đã." Khương Diệp dùng thìa khuấy khuấy, sau đó đưa cho anh.

Hai cánh tay của Chung Trì Tân giống như dính chặt xuống giường vậy, không có nhúc nhích nhìn Khương Diệp và cái chén đang ở trong tay cô.

Khương Diệp: "..."

Dùng thìa múc một thìa nước mật ong, đưa tới bên miệng Chung Trì Tân, mỗi một thìa uống vào thì anh lại nhìn Khương Diệp cười một lần, cũng không biết vì sao lại vui như vậy.

Một cốc lớn nước mật ong đã uống xong, Khương Diệp đỡ anh nằm xuống nghỉ ngơi: "Có đỡ hơn một chút nào không?"

"Đỡ hơn khá nhiều rồi." Bởi vì say rượu mà giọng Chung Trì Tân khi nói chuyện cũng cao hơn bình thường một chút.

"Anh nghỉ ngơi đi, ngủ một giấc khi tỉnh dậy sẽ tỉnh táo hơn nhiều." Khương Diệp cũng không muốn nói nhiều với người đang say, giúp anh đắp lại chăn sau đó muốn đi xuống lầu.

"Em đi đâu?" Chung Trì Tân đưa tay giữ chặt tay Khương Diệp, nghiêm túc nhìn cô nói "em kể chuyện cho anh đi, như vậy anh mới ngủ được."

Khương Diệp nhìn chằm chằm anh một lúc lâu đang muốn mở miệng nói chuyện thì điện thoại của cô đột nhiên vang lên, là Hùng Úc gọi tới.

"Em ra ngoài nghe điện thoại." Khương Diệp đưa màn hình cho Chung Trì Tân nhìn sau đó quay người đi ra ngoài.

Điện thoại vừa kết nối, Hùng Úc ở bên kia đã hỏi luôn: "Em bây giờ đang ở cùng với Chung Trì Tân sao?" Ngữ khí mười phần khẳng định.

Khương Diệp nhìn cánh cửa đang khép hờ hờ kia, lại nói với người ở đầu bên kia điện thoại: "Ừm, có chuyện gì vậy chị?"

"Làm sao bây giờ?" Hùng Úc gấp đến độ hỏi một câu như thế, sau đó bình tĩnh lại nói "hai người là muốn công khai sao? Lúc này mà công khai thì có ảnh hưởng rất lớn đối với sự nghiệp của em, Tiểu Khương, em cố nhịn một chút, tối thiểu thì chờ sau khi 'Tượng Y' được phát sóng. Fan của Chung Trì Tân quá nhiều, cậu ấy có thực lực, không sợ fan hâm mộ bỏ, nhưng em thì không được như thế, đến bây giờ em cũng chưa có một tác phẩm chân chính tiêu biểu nào."

Hiện tại ở trong giới giải trí này thì trường lưu lượng là quá nhiều so với trước kia, một diễn viên mới mà mất đi lưu lượng thì hầu như sẽ không được các nhà đầu tư ưu ái nữa.

"Em biết mà."

"Em biết? Vậy tại sao không ngăn cậu ấy lại?" Hùng Úc khó thở nói "Còn để cậu ấy vào phòng ngủ của em."

Khương Diệp nghe Hùng Úc nói thì không khỏi giật mình, cô và Chung Trì Tân trưa nay mới đâm thủng lớp màng ngăn cách kia, làm sao mà người đại diện của mình đã biết anh đang ở phòng ngủ của mình rồi.

"Chị Úc, sao chị lại biết anh ấy ở chỗ của em?"

"Em lên weibo nhìn xem Chung Trì Tân vừa đăng cái gì đi." Hùng Úc nhìn thấy bài weibo kia lập tức biết được Chung Trì Tân chụp ở phòng ngủ của Khương Diệp, giọng điệu của chị trở nên nghiêm trọng nói "Nếu như cậu ấy nhất định làm như vậy, căn bản không nghĩ đến sự nghiệp của em, việc này em vẫn nên suy tính cẩn thận một chút."

Hùng Úc căn bản không biết Chung Trì Tân chính là đại boss của công ty.

Vừa rồi sao?

Khương Diệp sau khi cúp điện thoại thì liền vào weibo, nhìn thấy topic liên quan đến Chung Trì Tân đang treo trên mục hot search #Chung Trì Tân selfie# #Ca ca là say rượu sao? #

Kích vào xem thì weibo của Chung Trì Tân thình lình lọt vào trong tầm mắt.

Mỗi ngày muốn ăn lẩu: [ 'U tiên sinh' xem rất hay, nồi lẩu này cũng đặc biệt ngon, hình ảnh. Jpg] ư

Khương Diệp xem tấm ảnh selfie kia, Chung Trì Tân chụp tấm ảnh này hiển nhiên là lúc cô vừa đi xuống lầu, cô cũng nhìn ra được vị này căn bản vẫn còn chưa có tỉnh táo lại.

Phần bình luận phía dưới không ngừng tăng lên.

[ A a a a! Ca ca làm sao lại có thể đẹp như vậy chứ, lông mi sao có thể dài nhưu vậy!]

[ Má ơi, tôi điên, tôi điên mất thôi! Vậy mà lại có thể chứng kiến được cảnh ca ca selfie, ô ô ô, lại còn là chụp trong nhà, ca ca nhìn đặc biệt ngoan, miệng cũng màu hồng hồng, nhìn cái dáng người đẹp như này xem, khẳng định sẽ rất mềm! Về sau ai có thể hôn ca ca, nhất định tôi sẽ đố kị đến chết.]

[ Ha ha ha, tôi đã hôn cái điện thoại vô số lần rồi.]

[ Đâu chỉ có miệng chứ, mặt cũng hồng hồng được không? Ca ca hình như là uống say, cho nên mới phát phúc lợi sao? Tôi đã lưu lại rồi, nếu ca ca tỉnh lại có xóa đi thì cũng không vấn đề gì.]

[ Người chị em thật là thông minh, tôi cũng phải lưu lại.]

[ Ca ca, hiện tại là đi ăn lẩu, ăn xong thì đi xem 'U tiên sinh' sao? ]

[ Ca ca vì sao lại thích ăn lẩu như vậy nhỉ? Tên weibo cũng đổi thành muốn ăn lẩu.]

[ Ca ca sau khi hết hợp đồng với truyền thông Hạo Thiên thì hình tượng thay đổi triệt để. Có điều, tôi thích, hì hif~~~]

[ a a a, ai là người nói ca ca giống bạo quân đâu rồi? Ca ca ở nhà luôn ngoan như vậy, cười đến ngọt như vậy chứ. Tôi đã chết hàng vạn lần rồi.]

[ Mọi người có chú ý đến phòng mà ca ca chụp không, cảm giác cũng rất lạnh lẽo, không có đồ vật gì dư thừa, trong phòng chỉ có một cái giường, có thể là trong lúc ca ca ăn lẩu thì uống say, mới để lộ ra một tính cách như vậy.]

[ Haizz, ca ca đã ở trong giới giải trí mười năm rồi, đoán chừng trước đó ở truyền thông Hạo Thiên cũng bị kiềm chế không ít, thật vui khi có thể thấy ca ca giải phóng bản thân như vậy.]

[ Ôm một cái, hi vọng ca ca mỗi ngày đều sẽ vui vẻ.]

[ Ách.. tôi đột nhiên có chút nghi ngờ, mỗi lần ca ca đi ăn lẩu thì sẽ ăn với ai? Sẽ không phải là một mình tự ăn đó chứ? ]

[ Vì sao một mình lại không ăn lẩu được? Tôi thường xuyên ăn lẩu một mình đây, mặc dù mỗi lần đi ăn đều gặp phải ánh mắt dò xét của một số người.]

[ Chắc là ăn cùng trợ lý.]

[ Tôi.. đột nhiên có chút ghen tị với người trợ lý kia, làm sao bây giờ? ]

[ Tôi là fan mới, xin hỏi trợ lý là nam hay nữ thế, tôi cũng ghen tị.]

[ Là nam nhé, hai năm sau khi ca ca xuất đạo thì có một trợ lý là nữ, nhưng cô ta tâm địa không tốt, cho nên bị đuổi việc sau đó bị truy cứu phải ngồi tù.]

[ Còn có chuyện như vậy nữa sao? ]

[ Cũng gần như vậy đó, những fan theo dõi ca ca từ đầu thì sẽ biết chuyện này, người trợ lý kia thích ca ca, tỏ tình không thành thì bắt đầu động tay chân, nghe nói lần ca ca bị sự cố trên sân khấu kia chính là 'kiệt tác' của cô ta.]

[ Điên rồi, ca ca là bảo bối của chúng ta, coi như không được đáp lại thì cũng không nên làm ra loại sự tình này chứ? ]

[ Những việc như thế này có ai nói rõ được đâu, mị lực của ca ca không phải cô không biết, ở trên mạng thôi cũng có thể hấp dẫn được vô số người, sớm chiều ở chung thì vì yêu mà sinh hận cũng có khả năng đó chứ.]

[ Haizzz, không phải nữ nhân nào cũng giống như Khương Diệp, đối diện với ca ca cũng không có chút dao động nào.]

[ Giống như Tô Khinh Y, đυ.ng tới ca ca thì đều phát bệnh, đừng nói đến những người bình thường như chúng ta.]

[ Nhưng dẹp đi, rõ ràng là do người kia có tâm địa ác độc, cũng may ca ca không bị thương quá nặng.]

[ Mặc dù tương lai ca ca nhất định sẽ tìm được nửa kia của mình, tôi cũng không trách anh ấy, cũng sẽ không đố kị với cô ấy, nhưng tôi cũng có một thỉnh cầu với người kia: Có thể để ca ca say thêm mấy lần nữa được không, để ca ca đăng thêm mấy tấm ảnh selfie? Hèn mon. Jpg] ư

[ Trong lòng có chút chua xót, ca ca cũng đã đăng ảnh selfie lên rồi, Khương Tiểu Diệp đến bây giờ cũng không có nổi một tấm ảnh tự sướиɠ kìa.]

[ Người chị em lầu trên, ca ca cũng đã chờ được rồi, thì còn sợ không đợi được Khương Diệp sao? Chỉ cần sống lâu thì cái gì cũng có thể được chứng kiến!]

* * *

Khương Diệp nhìn lướt qua các bình luận ở phía dưới, bất đắc dĩ lắc đầu, một người uống say thì những việc làm sẽ không theo logic bình thường được.

Cô để điện thoại vào túi, sau đó đẩy cửa đi vào, Chung Trì Tân đã ngủ say rồi.

Cô giúp anh đắp lại chăn, đang muốn quay người rời đi thì đột nhiên nghe thấy âm thanh nho nhỏ phát ra từ trong chăn.

Cô thò tay vào trong chăn sờ sờ, đầu tiên là chạm vào tay của Chung Trì Tân, sau đó vòng qua sờ soạng một hồi mới tìm thấy điện thoại của anh.

Trên điện thoại đang hiển thị tên 'Bàn Phi'.

Khương Diệp vẫn như cũ, đi ra khỏi phòng mới nghe điện thoại: "Alo, xin chào."

Nghe thấy một giọng nữ xa lạ, Bàn Phi bị nghẹn một tiếng ở trong miệng: "Tôi tìm Trì Tân, cô là.. Khương Diệp sao?"

Lúc Chung Trì Tân đăng weibo, Bàn Phi cũng không có bất kỳ phản ứng gì, weibo là weibo của Chung Trì Tân, cậu ấy cũng không đăng chuyện gì quá đặc biệt, người đại diện như anh đây cũng không có lý do gì để can thiệp vào cả.

Thẳng cho đến khi Hung Úc gọi điện thoại đến chất vấn, nói anh nên quản lý cho tốt nghệ sĩ của mình, về sau đừng đăng loạn lên weibo nữa.

Lúc đầu Bàn Phi giải thích một hồi cho Hùng Úc hiểu là Chung Trì Tân không phải nghệ sĩ của mình, mà ngược lại, anh ta mới là người mà Chung Trì Tân thuê đến, tiếp đó là chuyện nghệ sĩ đăng weibo, chỉ cần không dính dáng đến những người khác thì Hùng Úc cũng không cần quản.

Nghĩ đến tương lại Chung Trì Tân và Khương Diệp có thể sẽ ở bên nhau, ngữ khí của Bàn Phi với Hùng Úc đã mười phần ôn hòa.

"Nghệ sĩ của anh chạy đến phòng ngủ nghệ sĩ của tôi, lại còn đăng ảnh tự sướиɠ, anh cảm thấy chuyện này tôi có nên xen vào hay không?" Hùng Úc đặc biệt tức, nếu Khương Diệp đã có trong tay một tác phẩm tiêu biểu, có một lượng fan ổn định thì chị cũng sẽ không quan tâm nhiều đến thế. Nhưng hết lần này đến lần khác cái tên Khương Diệp hiện tại vẫn đang treo cao trên các topic, chị không thể trơ mắt nhìn hạt giống tốt như Khương Diệp cứ như vậy mà bị hủy.

"Ách, thật ngại quá, tôi nghe không có rõ lắm." Bàn Phi rõ ràng nghe thấy lời Hùng Úc nói, nhưng câu nói lại tỏ vẻ ngạc nhiên như không hiểu gì.

Sau khi Hùng Úc giải thích một hồi, Bàn Phi lúc này mới gọi điện cho Chung Trì Tân, gọi liên tục mấy cuộc cũng không có ai nghe máy, cho đến khi Khương Diệp bắt máy.

Bàn Phi đứng ở trong văn phòng, nhìn ra bên ngoài, trời vừa tối, hai người ở trong phòng ngủ..

"Anh ấy say rượu, hiện tại đang ngủ." Khương Diệp đi xuống lầu, tìm được quyển tiểu thuyết nguyên tác của 'Tượng Y', tiện tay lật ra xem.

Nhớ tới lúc Chung Trì Tân đăng weibo, Bàn Phi hỏi: "Cậu ấy uống rượu sao?"

"Không có." Khương Diệp lật mấy trang tiểu thuyết phía sau, vẫn không có bút tích của Chung Trì Tân, không đợi Bàn Phi hỏi cô bổ sung thêm một câu với người đầu bên kia điện thoại "Anh ấy ăn chocolate rượu."

Bàn Phi: "..."

Cái này cũng có thể say sao?

"Vậy tôi cúp trước." Bàn Phi nói một tiếng quấy rầy rồi cúp máy.

* * *

Chung Trì Tân ngủ một giấc đến chín giờ tối, lúc tỉnh lại thì rượu cũng đã tan không ít, anh từ trong phòng đi ra, đi đến dưới hành lang nhìn thấy Khương Diệp đang ngồi đọc sách trên sô pha thì vô thức dụi dụi mắt.

Cả ngày hôm nay trôi qua quá mức huyền huyễn, từ lúc nói chuyện cho đến khi hai người đồng ý kết giao, còn cùng nhau xem phim, anh còn cùng Khương Diệp tay nắm tay, sau đó..

Anh làm sao mà lại ngủ rồi?

Nghe thấy âm thanh, Khương Diệp ngẩng đầu nhìn qua: "Anh tỉnh rồi? "

Chung Trì Tân gật đầu, chậm rãi đi tới, ngồi ở bên cạnh Khương Diệp.

" Điện thoại của anh này, trước đó người đại diện của anh có gọi qua. "Khương Diệp cầm lấy điện thoại đang để ở trên bàn đưa cho anh.

" Bàn Phi gọi điện cho anh sao? "Chùn Trì Tân cúi đầu mở lịch sử cuộc gọi ra, có mấy cuộc gọi nhỡ trước đó anh không có nhận.

Khương Diệp khép sách lại hỏi:" Vì sao anh lại đăng weibo vậy? "

" Weibo? "

Chung Trì Tân đối với chuyện xem phim sau đó hoàn toàn không có ấn tượng gì, anh vào weibo của mình, thấy bài đăng gần nhất:"... "

Cúi đầu nhìn chằm chằm điện thoại một lúc lâu, Chung Trì Tân mới rốt cuộc từ trong trí nhớ tìm lại được chút ấn tượng mơ hồ, anh cứ nghĩ là mình đăng ở trên tài khoản phụ cơ, cho nên mới đăng bài như vậy, về phần ảnh tự sướиɠ thì.. Chung Trì Tân cũng không biết lúc ấy mình suy nghĩ cái gì.

Chung Trì Tân ngẩng đầu nhìn sắc mặt Khương Diệp, không thấy cô có dấu hiệu tức giận, nhưng vẫn thấp giọng nói một câu 'Xin lỗi.'

" Lúc đó anh đang say, là em đưa kẹo chocolate rượu cho anh, cho nên em không trách anh."Chỉ là một tấm ảnh selfie mà thôi, Khương Diệp cho rằng chị Úc có chút khẩn trương thái quá.