Sau Khi Vơ Vét Gia Sản, Tiểu Thư Tư Bản Đi Bộ Đội Tìm Chồng (Niên Đại)

Chương 3


“Con thử hỏi khắp cái đất Thượng Hải này đi, có con gái nhà ai mà lại hỗn láo như con không? Ba nói một câu thì con cãi lại mười câu, trong mắt con còn có người làm ba này không hả?”

Người nói những lời này là lão cha cặn bã của nguyên thân - Thẩm Tu Văn.

Thẩm Tu Văn là con rể đến ở rể của nhà họ Khương, năm nay cũng đã bốn mươi lăm tuổi rồi.

Bởi vì được chăm sóc tốt nên ông ta nhìn trẻ hơn tuổi thật rất nhiều.

Trong ký ức của nguyên thân, tình cảm của cha mẹ cô ấy luôn rất tốt, bất kể làm gì thì đều sẽ thương lượng với nhau cả. Vậy nên, cô ấy luôn cảm thấy mình là đứa trẻ hạnh phúc nhất trên đời.

Mãi cho đến chín năm trước, khi mẹ Khương qua đời vì bệnh tật, lão cha cặn bã này mới bất chấp sự phản đối của mọi người mà khăng khăng cưới một quả phụ tái giá có hai đứa con riêng. Cũng kể từ đó, quan hệ giữa hai cha con mới trở nên căng thẳng.

Tuy nhiên, người mẹ kế Lâm Nguyệt Như của nguyên thân lại rất biết nhẫn nhịn. Từ khi bước chân vào ngôi nhà này, bà ta vẫn luôn cúi đầu phục tùng, đối xử với nguyên thân còn tốt hơn cả với con ruột của mình.

Cho dù sau này bà ta còn sinh thêm cho cha cô ấy một đứa con trai béo khỏe, thì bà ta vẫn luôn tận tâm mà chăm sóc nguyên thân.

Dần dần, nguyên thân cũng đã mất đi cảnh giác với bà ta.

Cuộc sống của cả nhà bọn họ cứ như vậy mà an ổn trôi qua.

Ai ngờ, tối hôm qua nguyên thân vừa tan làm thì lão cha cặn bã mới ấp úng bàn với cô ấy là muốn cô ấy nhường công việc của mình cho cô em gái kế Thẩm Thanh Thanh!

Nguyên thân vừa nghe thấy vậy thì lập tức nổi giận mà phản bác lại ông ta: “Ba nuôi con cái nhà người ta lâu quá nên mất trí luôn rồi sao?”

“Ba nhìn cho rõ đi, con mới là con gái ruột của ba!”

“Nó không có công việc nên phải xuống nông thôn, ba ruột nó cũng không lo lắng thì một người ba dượng như ba nhiều chuyện làm gì?”

Mắng lão cha cặn bã của mình xong, nguyên thân cũng không buông tha cho những người khác. Cô ấy chỉ vào mũi bọn họ mà mắng to.

“Mấy năm nay các người ăn của nhà họ Khương, uống của nhà họ Khương, khoản tiền này tôi còn chưa tính sổ với các người đâu!”

“Các người lấy đâu ra mặt mũi mà dám mơ tưởng đến công việc của tôi hả? Các người đúng là một lũ vô ơn!"

Hai cha con nguyên thân đều là người nóng tính, Thẩm Tu Văn nói không lại nguyên thân liền giơ tay lên tát cô ấy một cái.

Nguyên thân từ nhỏ đã được nuông chiều, đừng nói là bị tát, cô ấy còn chẳng mấy khi phải nghe những lời khó nghe ấy chứ.

Bởi vì cái tát này, nguyên thân vừa giận dữ lại vừa đau lòng.

Chứ nếu không thì cô ấy đã không ở lỳ trong phòng mình cả một ngày một đêm cũng không chịu ra ngoài rồi.