Xinh Đẹp Pháo Hôi Bẻ Cong Thẳng Nam Hội Trưởng

Chương 5

“Đừng sợ. Chỉ cần em ngoan ngoãn, tôi có thể coi như em không thấy gì cả, thế nào?”

Tống Hạ không còn đường để từ chối.

Cậu chỉ có thể run giọng gật đầu đồng ý, cố gắng khiến bản thân trông giống như một con thỏ trắng bị dọa đến ngu ngơ, ngoài mấy câu vâng dạ thì không dám nói gì thêm.

Vài ngày sau, qua những mẩu tin bàn tán đứt đoạn giữa các học sinh, cậu mới biết được kết cục tiếp theo của chuyện hôm đó.

Nam sinh họ Chương kia đã chết.

Ngã từ tầng tám xuống, tử vong ngay tại chỗ.

Nhà trường tỏ ra vô cùng chắc chắn khi kết luận đây là một vụ tự sát, nhưng nguyên nhân cụ thể lại nói năng mơ hồ. Có người bảo vì áp lực học tập, người nói vì thất tình, cũng có người nhắc tới chuyện cậu ta vốn mắc bệnh trầm cảm, luẩn quẩn trong lòng nên mới tìm đến cái chết.

Tóm lại, không ai truy tìm sự thật đến cùng.

Phụ huynh của người đã khuất đến trường hai lần để thương lượng, rồi sau khi nhận được một khoản tiền bồi thường kếch xù thì không còn xuất hiện nữa. Chuyện này cũng theo đó mà lặng lẽ chìm xuống.

Không ai nói thêm gì, càng chẳng có ai phản đối.

Một sinh mệnh đang sống sờ sờ, cứ như vậy mà biến mất không tiếng động.

Tống Hạ chỉ cảm thấy nực cười. Một cảm giác phẫn nộ đến mức không có chỗ phát tiết.

Cậu biết rất rõ mình đã tận mắt chứng kiến điều gì, cũng hiểu sau vẻ yên ả này là bao nhiêu bóng tối bị che giấu.

Cậu tuy biết rõ sự thật, nhưng có thể làm được gì đây?

Lật tẩy chân tướng? Tố cáo Cố Du?

Bản thân cậu chỉ là một sinh viên đặc cách bé nhỏ, còn đối phương lại là người thừa kế nhà họ Cố kẻ đứng đầu kim tự tháp quyền lực trong trường.

Dù có nói ra sự thật, cũng sẽ chẳng ai tin cậu.

Ngược lại, khả năng lớn hơn là sẽ bị đẩy vào tuyệt cảnh.

Từ ngày đó, Tống Hạ gần như mất ngủ mỗi đêm.

Mỗi khi vừa chợp mắt, cậu lại bị ác mộng đánh thức.

Lúc đầu, trong mơ chỉ là những cảnh tượng hỗn loạn, mơ hồ, như bị bao phủ bởi một lớp sương dày.

Nhưng càng về sau, giấc mơ càng rõ ràng hơn.

Ban đầu chỉ là vài mảnh vụn rời rạc, rồi dần dần kết nối lại thành một câu chuyện cụ thể, chân thật đến rợn người.

Cũng từ đó, Tống Hạ mới nhận ra mình đang sống trong một quyển tiểu thuyết đam mỹ vườn trường toàn nam sinh.

Trong quyển tiểu thuyết này, Tống Hạ chỉ là một nhân vật pháo hôi đến khi vai chính chính thức xuất hiện, cậu đã gần như bị hủy hoại hoàn toàn.

Theo diễn biến cốt truyện, vì tận mắt chứng kiến chuyện nam sinh họ Chương bị đẩy xuống từ tầng thượng, Tống Hạ về sau bị Cố Du hoàn toàn khống chế, dần dần trở thành kẻ phụ thuộc vào hắn, thậm chí bị đem ra làm công cụ lấy lòng những kẻ quý tộc khác biến thành món đồ chơi xinh đẹp tùy tiện bị đùa bỡn.

Ban đầu, cậu chỉ giả vờ yếu đuối để tránh phiền phức, nhưng sau đó mới phát hiện căn bản chẳng cần phải giả vờ, vì cậu thực sự yếu đuối.

Cậu từng có ý định phản kháng. Nhưng mỗi lần phản kháng đều dẫn tới những trận nhục nhã tàn bạo dưới tay Cố Du và đám tùy tùng của hắn.

Trong giấc mơ, Tống Hạ nhìn thấy chính mình bị giẫm nát từng chút một tôn nghiêm bị nghiền nát, bị lăng nhục, cho đến khi vai chính xuất hiện, cuộc đời cậu mới hé lộ một tia sáng.

Nhưng rất nhanh, tia sáng ấy lại tắt.

Trong mơ, cậu cũng giống như nam sinh họ Chương bị người mà Cố Du để mắt tới, chính là công chính Hàn Dật, chú ý đến.

Và cũng chính vì điều đó, cậu trở thành cái đinh trong mắt Cố Du.

Sau một trận cãi vã với Hàn Dật, Cố Du cười lạnh ở trước mặt Hàn Dật, thẳng tay đẩy cậu từ tầng thượng xuống.

Khoảnh khắc đó, gió rít bên tai, cơ thể mất thăng bằng lao thẳng từ trên cao xuống cảm giác chân thật đến nghẹt thở.

Tống Hạ luôn tỉnh giấc giữa đêm, toàn thân đẫm mồ hôi, tim đập thình thịch như sắp bị vỡ tung.

Ban đầu, cậu còn có thể tự nhủ rằng đó chỉ là mơ.

Nhưng khi cùng một giấc mơ lặp đi lặp lại, ngày càng rõ ràng, cậu dần dần bắt đầu nghi ngờ đó không phải là mơ.

Mà là tương lai sắp xảy ra.