Sắc mặt Tạ Từ trắng bệch như tờ giấy, từng giọt mồ hôi to như hạt đậu chảy xuống từ hai bên thái dương làm thấm ướt tóc mai của cô.
Theo một tiếng đập mạnh vang lên, cuối cùng cánh cửa cũng bị phá ra, một lực mạnh mẽ đánh úp vào làm cô ngã ngửa xuống đất. Cánh cửa dày nặng đè lên người cô, tạm thời khiến cô tránh phải đối mặt với nguy cơ trước mắt, nhưng cũng ép tới mức khiến cô không thở nổi.
“Gào!”
Bên tai vang lên tiếng gào giống hệt như dã thú, một người đàn ông trung niên có khuôn mặt đen như than đang múa máy tay chân nhào về phía Tạ Từ.
Tang thi!
Vì kiếp trước đã xem qua không ít phim tang thi, nên Tạ Từ liếc mắt một cái đã nhận ra sinh vật trước mắt này là gì.
Đôi đồng tử của cô co rụt lại, cơ thể phản ứng nhanh hơn so với đầu óc. Tạ Từ đẩy mạnh người đàn ông đang đè lên người mình ra rồi ngồi bật dậy.
Tang thi bị cánh cửa đập phải thì thoáng khựng lại, mãi một lúc sau nó mới chuyển động cái cổ cứng ngắc nhìn về phía Tạ Từ.
Đôi mắt của nó không có tròng trắng, mà giống hệt như hai cái lỗ đen, lạnh lẽo khϊếp người.
Tạ Từ không khỏi rùng mình một cái. Cô lạnh mặt kéo cái chậu gỗ lên chặn lại trước người mình.
Vì một kích vừa rồi, Tạ Từ phát hiện ra hành động của con tang thi này vô cùng chậm chạp, giống hệt như loại tang thi cấp thấp nhất trong game mà cô đã từng chơi.
Có lẽ cô có thể dựa vào nhược điểm này mà chạy thoát cũng nên.
Tạ Từ liếc mắt nhìn lướt qua phía sau lưng nó, sau khi xác định bên ngoài không còn chướng ngại vật nào khác mới thu tầm mắt lại. Vào lúc tang thi chưa kịp phản ứng, cô dùng sức chụp chậu gỗ lên đầu nó, rồi nhanh chóng lách mình chuồn ra khỏi nhà vệ sinh.
Bên ngoài nhà vệ sinh chính là phòng khách. Tạ Từ vừa lao ra, ánh mắt đã lập tức khóa chặt cánh cửa chính. Không do dự, cô cất bước lao thẳng về phía đó.
Tạ Từ gộp ba bước thành hai bước mà tiến lên, khi bàn tay nắm lấy tay nắm cửa chuẩn bị vặn xuống, cô đột nhiên bình tĩnh lại.
Bây giờ trong nhà chỉ có một con tang thi, còn tình huống bên ngoài thế nào thì tạm thời Tạ Từ chưa biết được.
Chỉ một con tang thi thôi cũng đã khiến cô chật vật như vậy rồi, nếu như lại có nhiều hơn... Cô thật sự không dám tưởng tượng thêm.
Một khi mở cánh cửa này ra, thứ mà cô đối mặt có thể là đường sống, cũng có thể là đường chết.
Mặc dù cuối cùng cũng phải đối mặt, nhưng cô cần phải chuẩn bị sẵn sàng trước khi nguy cơ ập tới.