Tôi Mở Quán Trọ Ở Mạt Thế

Chương 3

Nghĩ tới đây, Tạ Từ quyết đoán thu tay.

Cô nhìn quanh một vòng, sau đó nâng bước đi về phía phòng bếp ở bên tay trái.

Tạ Từ muốn tìm một công cụ tiện tay.

Cửa phòng bếp là dạng cửa kéo, lúc này đang mở toang. Dưới sàn ngổn ngang lá rau rơi vãi xen lẫn mảnh sứ vỡ vụn, trong đám hỗn loạn ấy còn lấm tấm có vài vết máu đỏ thẫm. Mọi thứ trông vừa lộn xộn vừa quỷ dị, khiến lòng người không khỏi căng thẳng.

Tạ Từ nhíu mày, bước chân khựng lại trong thoáng chốc. Không hiểu sao trái tim lại đập lên dồn dập, cô siết chặt tay, dè dặt tiến vào trong. Mãi đến khi bước sâu vào bếp, cô mới phát hiện ra ở góc phòng, có một người phụ nữ đang ngồi dựa vào chiếc tủ lạnh được đặt ở đó.

Người phụ nữ khoảng tầm bốn mươi tuổi, sắc mặt bà ấy trắng bệch, đôi môi phiếm màu xanh đen. Một tay bà ấy đang cầm chảo che ở trước ngực, một tay khác vô lực rũ xuống cạnh người. Trên bả vai bà ấy là một đống máu thịt hỗn loạn, hệt như là đã bị thứ gì đó cắn xé qua, tới bây giờ vẫn còn đang không ngừng nhỏ máu.

Máu tươi nhỏ giọt xuống sàn, tụ thành một vũng lớn bên cạnh người phụ nữ, đỏ đến chói mắt.

Tạ Từ nắm con dao phay đặt ở bệ bếp lên, cẩn thận bước tới gần.

“Nè!”

Cô dừng lại trước mặt người nọ chừng ba bước, run rẩy kêu lên một tiếng, khóe mắt thì vẫn đang liếc ra quan sát tình huống bên ngoài.

Mí mắt người phụ nữ run lên, cố hết sức để mở mắt ra. Khi đối diện với đôi mắt của cô, đôi con ngươi bà ấy sáng lên.

“Từ Từ...”

Giọng nói của bà ấy có chút nghẹn ngào, hệt như người khát nước đã lâu đột nhiên mở miệng nói chuyện.

Tạ Từ giật mình, còn chưa kịp hỏi cái gì thì đã thấy đôi mắt của bà ấy lóe lên, cơ bắp trên mặt đột nhiên trở nên vặn vẹo. Cô sợ tới mức không tự chủ được mà lui về sau mấy bước.

Trong lòng cô đột nhiên dâng lên một dự cảm không lành.

Nếu Tạ Từ đoán không sai, thì có lẽ đây là dấu hiệu biến dị.

Người phụ nữ ôm đầu, nghiêng ngả đứng dậy, cái chảo đang nắm trong tay bà ấy “Phanh!” một tiếng nện mạnh xuống đất.

Tạ Từ vội vàng rời khỏi phòng bếp để trở lại phòng khách. Vừa mới quay đầu, cô liền phát hiện ra người đàn ông tang thi công kích mình lúc nãy đã tháo được chậu gỗ trên đầu xuống, hiện đang dùng đôi mắt tối om om nhìn cô trừng trừng.

Đây đúng là trước có hổ, sau có sói mà.

Tạ Từ cười khổ một tiếng, giơ dao phay chuẩn bị lao về phía người đàn ông tang thi, tính toán định ra tay trước để chiếm lấy lợi thế. Nhưng trong chớp mắt, một bóng người đã nhanh hơn một bước mà lao từ phía sau cô tới, vòng qua người Tạ Từ rồi nhào về phía người đàn ông tang thi kia, tông cho ông ta lui lại mấy mét.