Hứa Vân Thanh lập tức lấy sổ khám bệnh trong túi ra ghi chép: "Ta đi ngay!"
"Ấy, khoan hãy đi vội. Bệnh của Hoàng hậu nương nương do tâm mà ra, thái y ngài không chuẩn bị mà đi, sợ là sẽ khiến Hoàng hậu nương nương không vui."
Hứa Vân Thanh: "?"
"Hoàng hậu nương nương sở dĩ mắc bệnh này, tuy có nguyên nhân từ thích khách hôm qua, nhưng chủ yếu vẫn là vì vị nương nương ở An Khánh Cung kia. Ngài cũng biết đấy, vị nương nương kia thân nam nhi lại nhập cung làm phi, hơn nữa thân phận trước đó đặc thù, lúc mới nhập cung gặp không ít trở ngại, quần thần kịch liệt can gián, Bệ hạ lại một mực làm theo ý mình, nếu chuyện này truyền ra ngoài e có tổn hại đến thể diện hoàng thất, Hoàng hậu nương nương lúc nào cũng lo lắng, lúc này mới tái phát bệnh cũ."
"Mấu chốt là ở đây, Hoàng hậu nương nương hiện đang nằm liệt giường, bệnh này e là phải nghe được tin gì tốt lành mới chữa khỏi được."
Tiểu thái giám cảm thán: "Thái y, thái y! Ngài thấy sao?"
Hứa Vân Thanh xắn tay áo, hứng thú bừng bừng: "... Ta trước nay chưa từng nghe nói trên đời lại có chứng bệnh như vậy, phải đi xem ngay mới được."
Tiểu thái giám đột ngột quay lại nhìn cậu.
Đôi mắt tròn xinh đẹp của Hứa Vân Thanh mở to, tựa hồ nước trong veo, lúc này đang tràn đầy khát khao thuần túy đối với tri thức.
Nói tóm lại, vô cùng trong sáng.
Tiểu thái giám dừng lại một giây, nhanh chóng đổi giọng: "Hoàng hậu nương nương muốn ngài thuyết phục vị nương nương kia."
"Thuyết phục thế nào?"
Tiểu thái giám lấy từ trong lòng ra một gói bột thuốc đã gói kỹ, đặt vào tay Hứa Vân Thanh, nói ngắn gọn: "Hạ cho hắn."
Thuyết phục vật lý.
Từng thấy người coi thái y như trâu ngựa, chưa thấy ai dùng thái y như thích khách.
Hứa Vân Thanh kinh ngạc nhìn tiểu thái giám.
Trong cốt truyện gốc, Hoàng hậu và đám phi tần hậu cung này đều thuộc dạng làm nền không có đất diễn, nói cách khác, giống như cậu, toàn bộ đều chỉ là NPC bên lề.
NPC muốn cậu hạ độc nhân vật chính thụ.
NPC cần gì phải làm khó NPC chứ!
Tay cầm gói thuốc của Hứa Vân Thanh run lên.
"Đây không phải thuốc độc." Tiểu thái giám dường như nhìn ra sự do dự của cậu, giải thích: "Ngài là đại phu, dược tính này ngài tự kiểm tra cũng biết, ta cũng không giấu ngài."
"Thuốc này tên là Vô Ưu, uống vào có thể quên đi chuyện cũ, vĩnh viễn hưởng cực lạc, khiến người ta quyến luyến nơi này, vui không muốn về. Chuyện đã đến nước này, chống cự cũng vô ích, Hoàng hậu nương nương một lòng khổ tâm, hy vọng vị nương nương ở An Khánh Cung kia có thể sớm ngày ổn định lại, không cần phải chịu nhiều đau khổ nữa."