Hứa Vân Thanh nghe tiểu thái giám lải nhải không ngừng, trong đầu chỉ hiện lên một câu…
Trời đất, hàng trắng!
Ma túy và thuốc độc, chỉ khác một chữ, đối với cậu mà nói chỉ là tử hình treo và tử hình ngay lập tức.
Nếu chuyện bại lộ, Hoàng hậu nương nương sẽ không sao, còn cậu thì...
"Thái y không cần hoảng sợ, thuốc này dược hiệu ôn hòa, tác dụng vô hình, sẽ không thấy hiệu quả ngay." Tiểu thái giám không nhìn ra sự sụp đổ của Hứa Vân Thanh, an ủi vỗ vai cậu: "Thật ra với tính cách của ngài, thực sự không hợp làm chuyện này, nếu không phải hôm qua... nếu không phải tình hình đặc biệt, nương nương cũng sẽ không giao trọng trách này cho ngài."
"Nhị hoàng tử là do Hoàng hậu nương nương sinh ra, nay đã vào Đông Cung thành Thái tử."
"Đại nhân tuổi còn trẻ, cũng phải nghĩ cho tương lai của mình chứ."
Chạy vạy nửa ngày theo lệ thường, Hứa Vân Thanh lòng dạ bất an, trong lòng canh cánh không yên về vị khách không mời mà đến đang giấu trong Thái Y Viện, làm gì cũng không tập trung được.
Cảm giác giống như đang đun nước sôi ở nhà mà mình lại ra ngoài vậy, sau hành động bốc đồng đêm đó, Hứa Vân Thanh càng ngày càng hối hận, trong đầu còn diễn tập vô số tình huống có thể xảy ra…
Cấm quân tuần tra định kỳ xông vào Thái Y Viện, bắt được người và tang vật, Hứa thái y: Chết.
Thích khách tỉnh lại, quyết định gϊếŧ người diệt khẩu, Hứa thái y: Chết.
Có thái giám đến báo tin, bắt gặp thích khách, Hứa thái y: Chết chết chết chết chết...
Đủ loại suy đoán diễn ra chóng mặt trong đầu, Hứa Vân Thanh chỉ cảm thấy trước mắt tối đen như mực, nhìn thế nào cũng thấy mình không thể nhìn thấy mặt trời ngày mai nữa.
Hứa Vân Thanh căng thẳng thần kinh, đợi đến khi khó khăn lắm mới thăm khám xong cho các phi tần, rón rén quay về Thái Y Viện, thấy cửa không có cấm quân canh giữ mới hơi thả lỏng.
Nhưng đợi cậu chậm rãi bước vào trong phòng, thấy chăn đệm gấp gọn gàng và chiếc kỷ sạch sẽ không một hạt bụi, mới phát hiện mình thả lỏng quá sớm.
Không có ai.
Chăn đệm lạnh ngắt, thuốc cầm máu mà cậu giấu giếm Nội Vụ Phủ vẫn được xếp ngay ngắn trên bàn như lúc cậu đi, trong phòng không có dấu vết bị người khác động vào. Như thể mọi chuyện đêm qua chưa từng xảy ra.
Dưới gầm giường hình như có gì đó.
Hứa Vân Thanh cúi đầu, sờ thấy một dải lụa màu đen dưới gầm giường.
Đến nước này rồi, cứ ăn trước đã.
Gà ta nuôi kỹ được tẩm ướp các loại gia vị, lại quét một lớp mật ong lên da, tay nghề nữ đầu bếp quả thực tinh xảo, nướng đùi gà vừa tới độ, vị mật ong ngọt ngào thấm cả vào thớ thịt, dùng giấy dầu gói lại cười tủm tỉm đưa cho Hứa thái y.