Xuyên Thành Thái Y Trong Truyện Ngược Cẩu Huyết

Chương 10

Tiểu thái giám cảm thán: "Bệ hạ cố chấp như vậy, nương nương cũng không phải người chịu thua, không biết ngày tháng này bao giờ mới kết thúc đây!"

Hứa Vân Thanh thầm tính toán trong lòng, bây giờ nhiều nhất mới chỉ qua phần mở đầu, trong cốt truyện chính, công thụ chính giải tỏa hiểu lầm, thổ lộ tâm ý với nhau, hình như là ở... chương thứ ba nghìn bốn trăm năm mươi mốt, hay là ba nghìn bốn trăm bảy mươi mốt?

Không nhớ rõ nữa.

Thầm lặng thắp một nén nhang cho đám thái giám đang than khóc này. Hứa Vân Thanh thu dọn hòm thuốc, lại bắt đầu cuộc sống bận rộn của một thái y trong cung.

Cuộc sống một ngày của thái y…

Bắt đầu từ bữa ăn.

Đầu bếp ở Ngự Thiện Phòng rất quý Hứa Vân Thanh, ngày nào cũng sớm mở bếp riêng cho tiểu thái y này, khiến cả tiểu thái giám đi theo Hứa Vân Thanh cũng được thơm lây. Hôm nay là bánh nướng nóng hổi vừa ra lò.

Hứa Vân Thanh đưa gối thuốc đã đan xong cho nữ đầu bếp quá nhiệt tình, còn mình thì vui vẻ ôm cái bánh nướng, ngồi thoải mái trên bậc thềm.

Bánh nướng vừa ra lò có viền bánh được nướng vàng rụm hấp dẫn, phía trên điểm xuyết những hạt vừng đen nhánh, cắn một miếng là vỏ giòn ruột mềm, mặn giòn sảng khoái, tỏa ra mùi thơm cháy xém.

Hứa Vân Thanh bị mùi thơm làm cho mê mẩn, ôm bánh nướng gặm lấy gặm để.

"Nghe nói chưa? Đêm qua có thích khách lẻn vào tẩm điện của Hoàng hậu nương nương, cấm quân tìm hồi lâu, lại không thu hoạch được gì." Ngoài bậc thềm, các cung nữ quét dọn đang trò chuyện.

"Theo ta thấy, kẻ đột nhập hôm qua cũng có thể không phải thích khách. Cấm quân kia bản lĩnh thế nào, cho dù có trốn dưới đất cũng bị đào lên, nếu đó là do người làm thật, sao lại không tìm thấy chút dấu vết nào? Huống chi cung nữ trực đêm qua nhìn thấy, nhìn thấy trước đại điện rơi đầy cánh hoa mẫu đơn đỏ thẫm, đó là thứ chỉ có ở Trường Xuân Cung."

"Từ sau khi Hiền phi nương nương qua đời Trường Xuân Cung đã bị bỏ hoang, những cây cỏ kia lại sinh trưởng điên cuồng một cách kỳ lạ, mọi người đều đoán là Hiền phi nương nương chết oan, cho nên ông trời mới hiển hiện dị tượng như vậy."

"Suỵt! Chuyện này cũng dám nói ra ngoài, không muốn sống nữa à! Hơn nữa cái chết của Hiền phi nương nương thì liên quan gì đến Hoàng hậu nương nương, nhỡ đâu có kẻ nào to gan lớn mật, chứa chấp phản tặc thì sao."

Cơm, cơm không ngon nữa rồi.

Hứa Vân Thanh bị bánh nghẹn, điên cuồng uống nước.

Tiểu thái giám không phát hiện ra sự thất thố của Hứa Vân Thanh, hắn ta trừng mắt nhìn đám cung nữ nhiều chuyện kia, cảm thán: "Phải đó, tối qua nương nương bị kẻ trộm dọa sợ đến tái phát bệnh cũ, nằm liệt giường, hôm nay còn chưa triệu kiến các vị nương nương được."