Xuyên Thành Thái Y Trong Truyện Ngược Cẩu Huyết

Chương 9

Chỉ là muốn luyện tay nghề thôi mà, sau này còn có cơ hội. Ít nhất câu chuyện tình yêu đẫm máu móc tim móc thận giữa lão hoàng đế và tướng quân trong thời gian ngắn sẽ không kết thúc, cậu còn nhiều đất dụng võ.

Phải làm sao đây?

Mạo hiểm không đáng, ngoài cửa có cấm quân, chỉ cần cậu bước ra cửa là có thể nhận được sự giúp đỡ, nếu không muốn rước phiền phức, có thể ném thẳng hắn ra ngoài, mặc kệ hắn tự sinh tự diệt.

Dù chọn cách nào cũng có thể bảo toàn bản thân.

Môi nam nhân trào ra máu đen, Hứa Vân Thanh phát hiện mũi tên kia còn tẩm độc.

Tiếng sấm ầm ầm đột nhiên vang lên, ngoài trời bỗng đổ mưa như trút nước, tia chớp chiếu sáng tấm biển treo trước cửa Thái Y Viện.

[Cứu người giúp đời, Treo hồ cứu thế.]

Hứa Vân Thanh nhìn nam nhân, lại nhìn ra ngoài sân mưa lầy lội, sau khi cân nhắc đắn đo vẫn thở dài một hơi nặng nề.

Thôi kệ, ai bảo cậu là thái y duy nhất trong cung này chứ.

Rào rào…

Mưa lớn như trút.

"Đây là lần đầu tiên ta phẫu thuật, ngươi là bệnh nhân đầu tiên của ta."

"Dù thế nào đi nữa." Hứa Vân Thanh ngậm dao phẫu thuật, ánh chớp chiếu rọi đôi mắt sắc bén của cậu: "Không, được, phép, chết, trong, tay, ta."

Có lẽ do mưa cả đêm, ngày hôm sau trời quang mây tạnh, trời xanh như gột.

Tiểu thái giám đến làm việc nhìn Hứa Vân Thanh từ trên xuống dưới, vẻ mặt nghi ngờ: "Thái y, có phải ngài đang giấu nô tài chuyện gì không?"

Hứa Vân Thanh dời mắt đi: "Không, không có."

Tiểu thái giám rõ ràng không tin, nhưng khổ nỗi không có chứng cứ, đành thôi, chuyển chủ đề: "Gần đây trong Nội Vụ Phủ đúng là dùng hơi nhiều thuốc cầm máu, thái y có ý kiến gì không?"

"Phải, phải không?"

"Phải đó. Thái y ngài không biết đó thôi, mấy công công phụ trách thu mua mấy ngày nay chạy đông chạy tây, hàng cống phẩm thì không nói, hàng ngoài chợ cũng sắp mua sạch rồi, bây giờ ngày nào cũng mặt mày ủ rũ, suốt ngày khóc lóc, trông thật đáng thương."

Hứa Vân Thanh cúi đầu, vừa chột dạ vừa áy náy: "Xin, xin lỗi, thật ra ta..."

"Sao có thể trách ngài được chứ?" Tiểu thái giám kinh ngạc nói: "Trời phải mưa, mẹ phải tái giá, chủ tử muốn làm gì, vị nương nương ở An Khánh Cung kia cần, đám nô tài chúng ta nào ngăn được."

Được tiểu thái giám nhắc nhở, Hứa Vân Thanh lúc này mới nhớ ra mình còn có một bệnh nhân.

Nhân vật chính thụ xui xẻo kia hiện vẫn đang đi theo cốt truyện chính, suốt ngày bị lão hoàng đế hành hạ đủ kiểu, những loại thuốc cầm máu kéo dài mạng sống trong cung, phần lớn đều dùng cho người đó.